Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cố Bạc Xuyên giấu tôi, lén lút đi đăng ký kết hôn với ánh trăng sáng của mình.



Sau khi biết chuyện, tôi đã cãi nhau một trận trời long đất lở với ông ta rồi một mình dọn ra ngoài sống.



Cố Bạc Xuyên nhìn bộ dạng như mụ đàn bà đanh đá của tôi, mệt mỏi rã rời xoa trán.



"Tô Mển Nhi, Nghiên Nghiên bị bệnh tim, anh đang hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của cô ấy. Em đã chiếm lấy người của anh rồi, có thể đừng gây rối vô cớ nữa được không?"



Ngay cả hai đứa con của tôi cũng khuyên tôi nên rộng lượng.



Nhưng thực tế, Trương Nghiên còn sống lâu hơn cả tôi, còn lâu cô ta mới chec.



Sau khi may mắn được trùng sinh, tôi đã lựa chọn lại cuộc hôn nhân của mình, từ bỏ Cố Bạc Xuyên đẹp mã.



Chọn anh họ của Cố Bạc Xuyên, cũng là vị hôn phu ban đầu của tôi, Cố Hàn Châu.



1



"Mển Nhi à, con nói cho cha biết, con thật sự không muốn lấy Hàn Châu sao?"



Cha Cố chưa đến năm mươi tuổi nhưng vì lao lực quanh năm nên tóc mai đã điểm nhiều sợi bạc.



Nếp nhăn nơi khóe mắt hằn sâu trên làn da đen sạm.



Gặp lại cha Cố, tôi mấp máy môi, vừa định gọi ông.



Thì phát hiện cổ họng vừa khô vừa khàn.



Cố Đại Minh thấy tôi không nói gì, lặng lẽ thở dài: "Nếu thật sự không muốn..."



Tôi lập tức cắt ngang lời cha Cố, kích động nói: "Con đồng ý."



Cố Đại Minh sững người một chút: "Mển Nhi, con thật sự đồng ý?"



Cha Cố thấy tôi gật đầu, khóe mắt ánh lên ý cười, liếc nhìn Cố Hàn Châu đang dựa người vào khung cửa.



"Vừa nãy anh cả con còn nói, con không muốn lấy nó, ép dầu ép mỡ, ai nỡ ép người."



Tôi nhìn theo ánh mắt của cha Cố, chạm phải đôi mắt đen láy của Cố Hàn Châu.



So với Cố Bạc Xuyên, Cố Hàn Châu thực ra chẳng hề thua kém.



Anh ấy có tướng mạo cương nghị hơn, vì huấn luyện quanh năm nên da có màu lúa mạch, cộng thêm việc anh ấy ít cười, khá nghiêm nghị, tạo cho người ta cảm giác khó gần.



Cố Hàn Châu dời mắt đi, nói với cha Cố: "Dù cô ấy đồng ý, con cũng không muốn cưới."



Cố Đại Minh quát lớn: "Thằng nhóc hỗn xược này, con nói gì thế!"



Anh ấy cười lạnh một tiếng, bước vào trong.



"Cả làng này ai mà không biết, cô ta thích Cố Bạc Xuyên."



Tôi là con dâu nuôi từ bé của Cố Hàn Châu.


Năm sáu tuổi, tôi bị bảo mẫu trong nhà lừa đến đây.



May mắn là gia đình nhận nuôi tôi là người tốt, chỉ muốn tôi làm con dâu nuôi từ bé.



Nhưng trong thời đại vật chất thiếu thốn này, cha Cố cũng chưa từng bạc đãi tôi.



Cố Bạc Xuyên là con trai của em trai cha Cố, mười lăm tuổi thì mất cha, mẹ anh ta cũng bỏ đi theo người khác, nên được cha Cố nuôi nấng cùng.



Cố Bạc Xuyên tướng mạo tuấn tú, học hành giỏi giang, lại đỗ đại học, trường đại học còn cùng thành phố với nhà tôi.



Trong lòng tôi vốn đã yêu thầm anh ta, cộng thêm mỗi lần anh ta về nhà đều tỏ ra có ý tứ và quan tâm tôi.



Thế là tôi nhất thời bốc đồng, bất chấp sự phản đối của gia đình, yêu đương với Cố Bạc Xuyên, còn nói những lời như không phải Cố Bạc Xuyên không gả.



Kiếp trước vào thời điểm này, chính là lúc cha Cố muốn tôi gả cho Cố Hàn Châu, tôi không chịu, nên đã đập đầu vào tường để từ chối.



2



Cố Miểu là con út trong nhà, nhỏ hơn tôi hai tuổi, hiện đang học cấp ba, cô ấy trừng mắt nhìn tôi một cái thật ác.



"Tô Mển Nhi, cô bỏ cái ý định đó đi! Cha Cố tôi nhận nuôi cô là để cô làm con dâu nuôi từ bé cho anh tôi, chứ không phải cho anh họ tôi.



"Nhà chúng tôi cho cô ăn, cho cô mặc, bỏ tiền cho cô đi học, việc nặng trong nhà cô chưa từng làm, toàn là tôi và anh trai làm, tay tôi đến nỗi bị cước hết cả rồi.



"Cô thì hay rồi, quay đầu đi thích người đàn ông khác. Cô và Cố Bạc Xuyên đều là đồ vong ơn bội nghĩa."



Kiếp trước, tôi chính là người vô lương tâm như vậy.



Tôi hưởng thụ đồ ăn thức uống, quần áo mặc mà nhà họ Cố cung cấp, nhưng lại coi thường sự thô lỗ vô lý của người nhà họ Cố.



Kiếp trước tôi đã trả lời Cố Miểu như thế này:



"Tôi thích Cố Bạc Xuyên thì có gì sai? Cố Bạc Xuyên vừa đẹp trai vừa có học thức, lại còn thích tôi, chúng tôi là tình đầu ý hợp.



"Dựa vào đâu mà tôi bị các người mua về thì nhất định phải làm con dâu nuôi từ bé của nhà các người? Các người đây là đang ép buộc về mặt đạo đức."



Nghĩ đến sự lòng lang dạ sói của mình ở kiếp trước, mắt tôi bất giác hơi ươn ướt.



Kiếp này dù thế nào tôi cũng phải báo đáp cha Cố, Cố Hàn Châu và Cố Miểu.



Tuần sau Cố Bạc Xuyên sẽ từ Kinh Thành về nghỉ hè.



Cũng chính vào thời điểm này, anh ta gặp Trương Nghiên ở trường.



Nhưng lúc này trong lòng anh ta vẫn còn tình cảm với tôi, đã từ chối những lời ám chỉ của Trương Nghiên hết lần này đến lần khác.



Thế nhưng chỉ vài năm sau khi cưới tôi, anh ta đã hối hận.



Trong lòng anh ta luôn có một cái gai.



Đâm nhói gần bốn mươi năm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang