Tôi tên Diệp khả vy, thiếu nữ 17 trăng hơi tròn. Là 1 ng hiền lành, tốt bụng, dễ thương và ngay thẳng, ns chung là đạt tiêu chuẩn cháu ngoan bác hồ, ngoại trừ điều 5: khiêm tốn - thật thà - dũng cảm. Một cô gái có nhan sắc bình thường, tính cách bất thường, độ điên phi thường nên đôi khi trở nên tầm thường. Cuộc sống của tôi mỗi ngày đều làm theo khuôn khổcủa pháp luật, gia đình và nhà trường, cái gông cùm đè nặng lên vai học sinh mỗi ngày ko riêng j tôi. Vậy mà ko thể đứng lên đấu tranh giành tự do đc, thật khổ tâm hết sức.
Sáng sớm nào gđ tôi cx đầu đủ quây quầndưới bàn ăn, háo hức chờ xem ng đàn ông nội trợ nấu món j. ba tôi là đầu bếp số 1 của gđ, còn mẹ tôi...chỉ thông thạo các món luộc. do vậy, để gđ ko bị chịu cảnh bụng đói thiếu cơm, ba đã đem tất cả vốn liếng, kinh nghiệm, ngề ngiệp truyền lại cho tôi,nên tôi nấu ăn cx khá.Tôi còn có 1 đứa em trai kém 3 tuổi tên Diệp Khả vũ, ngoài cái đẹp trai, học giỏi, cao ráo...thì những cái khác đều thua tôi
Bà Linh _ mẹ tôi đặt đĩa mỳ xuống bàn, nhân thể gõ vào đầu cô con gái đang mơ màng
Mẹ tôi là 1 ng phụ nữ đẹp, lại tài giỏi, chỉ là tính cách hơi quái dị. Vậy mà ba tôi lại chịu nổi mẹ. Nghĩ lại chuyện tình thiên sử của 2 ng cx có phần quái dị. Hồi đó ba là giảng viên đại học chân ướt chân ráo vào trường, mẹ lại là sinh viên năm 2. Tuổi tác ko cách nhau mấy. Hôm đó trường tổ chức ngoại khóa. mẹ rất hăng hái vs các hđ này, hào hứng hát hò trên sân khấu, nhảy vô cùng sôi động. Vậy mà ba tôi cầm mic đi qua liếc mắt khinh bỉ buông 1 câu "chẳng ra làm sao cả" chuyện cx chỉ có thế, sẽ ko sao nếu mẹ biết ba là thầy giáo của mik. Nhưng cái bộ dạng ngơ ngơ trẻ tơ của ba khiến mẹ nghĩ đến 1 tên nam sinh năm nhất thích chs trội, thế là nguyên cái guốc cao gót trong tay phi thẳng vào mặt ba. Và rồi 1 cuộc ân oán tình thù học đường diễn ra. cuối cùng sau khi tốt nghiệp ba và mẹ làm đám cưới khiến ko ít ng ngã ngửa
Tôi thừa hưởng đc cái vẻ đẹp của ba mẹ, đủ xinh, đủ trắng, đủ duyên dáng, duy nhất chỉ ko đủ cao. Cả gđ, cả dòng họ tôi thì tôi là đứa bị dột biến gen duy nhất. lớp 12 mà ko cao nổi 1m55, trong khi etrai kém tôi 3 tuổi đã cao 1m70 vậy có đáng hận ko chứ? đôi lúc mẹ tôi còn nhìn tôi vs ánh mắt quái dị rồi tự hỏi tôi có phải con ông hàng xóm ko? Cho xin đi, đến ba tôi còn chưa nghi ngờ thì mẹ lo cái j chứ? cũng may còn tí nhan sắc vớt vát lại để chứng minh tôi có quan hệ huyết thống vs mẹ. Haizz thật khổ mà
Ba đem cà phê và sữa đặt lên bàncho mẹ và 2 chị em. Nhìn từ góc độ nào ba cx thật hoàn hảo, nếu có thể lấy đc 1 ng chồng như ba thì tốt quá rồi, mẹ tôi vớ đc vàng nguyên chất chứ chẳng chs
-Khả Vy, còn ko ăn nhanh lên, lại bắt Huy đợi nữa hả?_Ba học theo mẹ cốc đầu tôi, có bit như thế là làm tụt giảm IQ ko hả?
-Chị ấy sáng nào chẳng lề mề, nếu con là anh Huy,con chẳng rảnh ôm cục nợ này đâu_Khả Vũ ko bỏ qua cơ hội châm chọc tôi
Em trai tôi Diệp Khả Vũ là 1 thằng nhóc rất lắm mồm lại tinh quái, ở nhà 2 chị em như chó vs mèo, dĩ nhiên nó là chó, tôi là mèo. Nhưng trong mắt nó tôi là "tài sản cá nhân, miến chia sẻ" tự cho mjk quyền bắt nạt tôi,, còn những ng khác thì đừng hòng. Nhưng chuyện làm tôi tức nhất là mỗi khi ra ngoài, mọi ng hay nhầm tưởng đó là anh tôi, mỗi lúc như thế nó đều cười toe, xoa xoa đầu tôi rồi bảo: "Em gái cháu đấy" thế có đáng đánh ko chứ?
Còn chưa để tôi ăn miếng bánh, uống miếng nước, Khả Vũ đã kéo tôi xềnh xệch ra ngoài cổng, mặc tôi còn đang lưu luyến cố với cái bánh trên bàn. Em trai mà vậy đấy
-Chào ba mẹ con đi!
-Ưa a ẹ on i (Thưa ba mẹ con đi)
Tôi khổ sở nuốt xong miếng bánh, vẫy tay chào ba mẹ và Boss Miêu, rồi mặc kệ thằng em muốn lôi đi đâu thì đi.
Trước cổng Huy đã đợi sẵn, sáng sớm trông rất có tinh thần, em tôi bàn giao tôi cho hắn xong thì cx đạp xe mất hút
-Mới sáng mà đã lề mề rồi, lên xe đi_Huy càu nhàu vài câu ròi đưa mũ bảo hiểm cho tôi
-Biết rồi, lần sau sẽ ra sớm hơn mà
-Câu này sáng nào cx nghe hoài, có bao h cậu làm đc đâu