Quýt nhỏ không biết tên mình là gì, từ lúc mở mắt tới giờ, nó đã treo trên một cây quýt tháng chín*.
*tháng chín là mùa thu hoạch quýt.
Nó là một quả quýt xanh, xanh kiểu nhìn cái thôi là khiến người ta ê răng luôn ấy.
Cây quýt nói nó còn nhỏ, còn nói nó là người.
Không phải nó, mà là cậu.
Quýt nhỏ là một thiếu niên, linh hồn của cậu ở nhờ trong quả quýt xanh này.
Cây quýt nói với cậu: “Mi phải bị ăn, hoàn thành nguyện vọng của một quả quýt, mới có thể trở lại thân thể ban đầu.”
Quýt nhỏ mất trí nhớ, cậu rất ngờ vực: “Thân thể vốn có của tui bị làm sao?”
Cây quýt bày tỏ nó không biết.
Quýt nhỏ buồn bực: “Ngoài bị ăn ra, còn có cách nào khác không?”
Cây quýt tỏ vẻ sau này khắc biết.
Quýt nhỏ cạn lời: “Chẳng lẽ thân là một quả quýt, nguyện vọng chính là bị ăn sao?”
Cây quýt ngủ rồi.