Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm hai mươi tám tuổi, tôi kết hôn.

Đến ngày cưới, mặc váy bước ra sân khấu, nhìn người đàn ông đẹp trai phong độ bên cạnh, tôi vẫn còn mơ hồ, bà nó, tôi mới hai mươi tám tuổi,vẫn còn quá sớm, còn đâu là thời gian thanh xuân tươi đẹp

Đến tối, tôi cùng lão đón máy bay đi Hàn quốc. Lão trên xe cất gọn va li, xoa xoa đầu tôi, ánh mắt hí hửng

- Giờ em là vợ anh rồi nhé.

Tôi:....

Lí do tôi đồng ý cưới lão quả thật cũng quá đơn giản. Lúc đó tôi vừa thất tình nên kiếm người uống rượu, lão đang công tác xa không có mặt lúc ấy. Nhưng điểm mấu chốt là tôi lại gọi nhầm cho lão, vừa mắng vừa khóc

Sáng hôm sau, lão đã đứng trước chỗ làm. Cả người nằng nặc sát khí

- Tớ bàn giao công việc ở nước ngoài rồi. Tên khốn đó ở đâu, tớ diệt giúp cậu

Nhìn bộ dạng này, người xung quanh được một phen hết hồn. Tôi rất cảm động, vỗ vai cậu ta bảo không có gì, tối thì đi uống một chút.

Kết quả tối đó, tôi uống say, nhầm cậu ta với người yêu cũ, cùng nhau đánh một trận.

Cũng may mắn, cậu ta cũng là người có năng lực. Đánh nhau với tôi xong còn thức đến sáng một mình thu dọn hậu quả. Trong lúc tôi đang mơ màng đón bình minh vào lúc một giờ chiều, cậu ta đã ngồi một bên ôm laptop giải quyết công việc.

Thấy tôi tỉnh dậy còn không quên gọi một bàn toàn đồ ăn ngon

- Tối qua cậu đánh nhau khỏe lắm, chắc tốn nhiều calo, mau ăn đi

Nhận được lòng tốt này, tôi lại càng cảm động hơn một chút. Sau đó dưới sự xúi giục của bạn bè, tôi chấp nhận cùng lão về chung một nhà.

Tôi hỏi lão.

- Suốt thời cấp ba, em toàn bắt nạt anh. Không phải anh muốn cưới em để trả thù chứ.

Lão chồng tôi cười cười

- Nếu được cũng muốn lắm. Tiếc anh không đánh lại em.

Tôi lườm một cái thật dài. Ôm lấy cánh tay lão, nhắm mắt lại. Từ từ thiếp đi.

Hàn quốc mùa này rất lạnh, tôi ủ mình trong chăn kiên quyết không chịu dậy. Lão thấy tôi ngủ thì không đánh thức, rất biết thân phận ra ngồi một góc, tiện thể xem tin tức trên điện thoại. Tôi ngáp ngáp nhìn lão, sau đó nhìn ra cửa sổ tuyết đang rơi rơi, tự hỏi lòng:

- Có chút hối hận nào không nhỉ?

Lão chồng dường như nhận ra được điều này, hai hàng lông mày bắt đầu dính lại với nhau

- Này bà cô, em không lo dậy ăn sáng, bắt đầu suy nghĩ chiến sự gì đấy?

Tôi dụi dụi mắt, tiện thể đưa chân ra đạp lão một cái

- Hãy gọi ta là nữ hoàng

Lão chồng:....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang