Hoa Đóa Đóa lại ở ký túc xá chơi võng du. Cô một tay liều mạng ấn dược phẩm, một tay điên cuồng kích chuột đánh quái vật. Sau 2 phút chiến đấu hăng hái, rốt cục cũng giết chết Boss nhiệm vụ chuyển chức cấp 30. Hoa Đóa Đóa
thở phào nhẹ nhõm một hơi, cầm cốc nước bên cạnh máy tính, cảm thấy mỹ mãn nhấp một ngụm.
Đối với Hoa Đóa Đóa mà nói, cô có thể kiên trì đột phá cửa ải chuyển chức cấp 30 đã là không tệ. Đây là lần đầu tiên Hoa Đóa Đóa chơi võng du, nói chính xác hơn, đây là lần đầu tiên cô chạm vào trò chơi. Trước khi vào Đại học, Hoa Đóa Đóa bị mẹ cô đốc thúc thành “Con mọt sách”, sơ trung xem sách giáo khoa, ba năm trung học ngay cả máy tính cũng chưa chạm qua, toàn bộ tinh lực đều tập trung cho học tập, trò chơi giải trí cũng chỉ có bài hoặc là Đôminô. Bởi thế, trong số trăm vạn người chơi võng du “Tân Võ Lâm”, kỹ thuật thao tác của cô quả thật có hạn.
Sở dĩ cô chơi trò chơi này là vì bị bạn cùng phòng Từ Hoan Hoan giật dây.
Giáo trình đại học trên cơ bản đã sắp hoàn thành, Hoa Đóa Đóa thoát khỏi trói buộc của sách giáo khoa lại không có lạc thú cuộc sống, trước kia lấy học bổng hạng nhất làm mục đích sống chết học tập, sau khi được như ý, không cần tranh đoạt, lại không biết phải làm gì.
Bạn cùng phòng Từ Hoan Hoan chơi võng du, mỗi ngày đều cười tủm tỉm, thoạt nhìn không tồi, vì thế cũng chơi trò chơi này. Từ Hoan Hoan chơi ở khu Thiên Kiện, trong trò chơi cũng coi như là một cao thủ. Từ Hoan Hoan khi đó đang chuẩn bị cho một đợt Tranh Đoạt Chiến, không thể mang Hoa Đóa Đóa đi thăng cấp, cho nên bảo Hoa Đóa Đóa tự mình luyện cấp trước, chờ sau khi Tranh Đoạt Chiến xong, sẽ kéo cô.
Hoa Đóa Đóa liền tự mình tạo một tài khoản, tên là “Hoa Đóa Đóa”. Cô lần đầu tiên chơi trò chơi này, còn thật cẩn thận xem hướng dẫn tân thủ cùng những đoạn đối thoại với NPC, người khác chỉ làm mười phút là hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, cô lại xem kỹ từng đoạn đối thoại, so với người khác mất nhiều thời gian hơn gấp mấy lần. Nhưng Hoa Đóa Đóa tràn ngập tò mò đối với trò chơi, độ nhiệt tình tuyệt đối không giảm, cứ theo đầu mối nhiệm vụ chậm rãi chơi.
Sau nửa tháng, Hoa Đóa Đóa kiên trì không ngừng, theo phương thức luyện cấp của mình, luyện lên cấp hai mươi bảy. Mà Từ Hoan Hoan cũng đánh xong Tranh Đoạt Chiến, nghe nói đệ nhất cao thủ của bọn họ PK với người của Thiên Huyền khu bị thảm bại. Từ Hoan Hoan cảm giác vô cùng khó chịu, cô vẫn lấy cao thủ đệ nhất Kiếm hệ của Thiên Kiện khu – Thiên Hạ Vô Thanh làm thần tượng, kết quả không nghĩ ‘sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân’(1), đệ nhất cao thủ của Thiên Huyền khu một chiêu bạo kích đã chém chết thần tượng của cô. Hoa Đóa Đóa đối với chuyện đại thần gì đó, giống như lọt vào trong sương mù, cô hiện tại chỉ muốn thăng thêm ba cấp đến cấp ba mươi, sau đó chuyển chức có thể mặc trang phục mốt xinh đẹp.
(1. ‘sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân’: ‘Ngoài núi còn có núi,trên người còn có người’, ý nói người giỏi còn có người giỏi hơn.)
Trò chơi này đến cấp ba mươi có thể kết hôn, có thể lĩnh sủng vật, quan trọng nhất là có thể mặc trang phục mốt, thay đổi vẻ bề ngoài. Hoa Đóa Đóa thường nhìn thấy những người cấp bậc cao, mặc trang phục mốt xinh đẹp chạy tới chạy lui trong thành, cực kỳ hâm mộ.
Từ Hoan Hoan biết suy nghĩ này của Hoa Đóa Đóa không khỏi liếc trắng mắt, “Trang phục mốt cấp ba mươi hệ thống tặng rất xấu, nếu muốn trang phục mốt đẹp phải dùng RMB đến thương trường chọn.”
Hoa Đóa Đóa nói: “Không tiêu tiền có được không?”
“Trò chơi này thiêu tiền, trang bị lợi hại, ít nhất hơn một ngàn, trang bị hiếm hơn một vạn, đệ nhất cao thủ khu chúng ta mất hơn mười vạn, trang bị đã tới mức đăng phong tạo cực (2), không nghĩ tới lại thất bại dưới tay người khác.” Từ Hoan Hoan vẻ mặt khổ sở.
(2. ‘đăng phong tạo cực’: lên tới đỉnh cao nhất, đạt tới mức tột cùng)
“Mình không muốn tiêu tiền.” Hoa Đóa Đóa không phải người keo kiệt, nhưng cô cảm thấy tiêu tiền vì trò chơi, thực lãng phí.
Từ Hoan Hoan tỏ vẻ hiểu, tài nữ Hoa Đóa Đóa chơi trò chơi xuất phát từ sự tò mò, cũng sẽ không hứng thú lâu dài, tiêu tiền quả thật là lãng phí. Cô cũng không muốn lãng phí võ mồm với Hoa Đóa Đóa, chạy đến trước máy tính của chính mình nói: “Cậu tới khu luyện cấp 90 cấp, tân thủ có truyền tống môn, trực tiếp lại đây là được.”
Hoa Đóa Đóa mở ba lô ra, quả nhiên nhìn thấy truyền tống môn, cô chọn sử dụng, liền xuất hiện giữa một sa mạc nhợt nhạt, chung quanh đều là quái chữ đỏ thẫm (3), hiển nhiên cô không thể cử động.
(3. Khi cấp bậc của quái cao hơn người chơi, người chơi sẽ thấy tên quái vật là chữ màu đỏ; chữ trắng là quái cấp thấp hơn hoặc bằng người chơi; màu xanh là Boss.)
“Cậu ở đâu?” Hoa Đóa Đóa thay đổi các góc nhìn, vẫn không thấy nhân vật Vô Cực của Từ Hoan Hoan.
“Mình ở ngay tại khu vực luyên cấp 90.”
“Không thấy đâu cả.” Hoa Đóa Đóa dạo qua một vòng lại một vòng, sa mạc hoang tàn vắng vẻ.
Từ Hoan Hoan tìm Hoa Đóa Đóa phát mệt, cô trực tiếp chạy đến bên cạnh bàn máy tính của Hoa Đóa Đóa, giúp cô xác định vị trí. Vị trí của Hoa Đóa Đóa không sai, vị trí của chính cô cũng không sai, vì sao lại không thấy người?
Từ Hoan Hoan tưởng đường dẫn không đúng, cô ở tuyến ba, cũng không biết có phải Hoa Đóa Đóa chạy tới tuyến khác hay không, cô nhìn kỹ bên màn hình của Hoa Đóa Đóa, hoàn toàn hết chỗ nói rồi.
“Tiểu Cốt Đóa, cậu chọn không phải là khu Thiên Kiện, cậu chọn là khu Thiên Huyền a!!” Từ Hoan Hoan thiếu chút nữa đổ mồ hôi, đây không phải vấn đề đường dẫn, đường dẫn không đúng ít nhất cũng có thể đổi tuyến gặp nhau, đây là khác khu, còn có thể gặp nhau sao được.
Hoa Đóa Đóa nhìn trên màn hình nhân vật “Hoa Đóa Đóa” mặc quần áo tân thủ, đứng giữa sa mạc mờ mịt, đột nhiên cảm thấy tiêu điều.
“Đổi khu, mình kéo cậu thăng cấp lại.” Từ Hoan Hoan chuẩn bị tắt trò chơi, bị Hoa Đóa Đóa ngăn lại, “Đây là nhân vật đầu tiên của mình, bỏ đi rất tiếc.”
“Vậy cậu ở Thiên Huyền khu? Sẽ không có người mang cậu đi thăng cấp, cũng không có người giới thiệu bạn bè cho cậu.”
Hoa Đóa Đóa lưu luyến không rời nhìn “Hoa Đóa Đóa” vẫn không nhúc nhích đứng trên sa mạc, giống như muốn tự sát. Hoa Đóa Đóa là cô gái mười phần nữ tính điển hình, cô đối với “lần đầu tiên” có phần không muốn xa rời, cho nên cô thật sự luyến tiếc tài khoản mình luyện hơn nửa tháng, quyết định không đổi khu, tiếp tục ở Thiên Huyền, chính mình phấn đấu đến cấp 30.
Từ Hoan Hoan đột nhiên cảm thấy thực vô lực, nhưng không nói thêm gì, dù sao Hoa Đóa Đóa chỉ là tùy ý chơi đùa, cô ấy thích thế nào cũng được, cô chỉ có thể vỗ vỗ bả vai Hoa Đóa Đóa, “Tiểu Cốt Đóa, cậu cố lên.”
Hoa Đóa Đóa giật giật thử chuột, nhân vật “Hoa Đóa Đóa” cũng di động theo, tỏ vẻ “Hoa Đóa Đóa” muốn ở Thiên Huyền khu lăn lộn. Dõi mắt nhìn lại, tại đây một mảnh sa mạc, đi qua đi lại đều là quái đỉnh đầu chữ đỏ thẫm.
Cô lập tức lo lắng, không biết nên làm thế nào cho phải, cô không dám lộn xộn, sợ bị giết chết.
Đột nhiên trước mắt một con ngựa bạch bay tới, đầu đội ngân bạch mũ giáp lóng lánh, ở không trung giương cánh bay cao. Ở trên lưng ngựa, một người tóc dài áo trắng, phát ra ánh sáng xanh thẫm, cầm trong tay một thanh trường kiếm phát ra ngân quang cực kỳ đẹp mắt. Hắn bay qua đỉnh đầu Hoa Đóa Đóa, tuyệt trần mà đi. Hắn gọi là Phong Thệ, bang phái tên là Thế Lực Đệ Nhất. Quả nhiên người cũng như tên, khí thế như bang phái.
Hoa Đóa Đóa đối với tạo hình nhân vật này thật quá sức hâm mộ, nếu cô có thể có phong cách như vậy, cô nhất định phải bay mấy vòng lớn…
[ Trước mặt ] Tiểu Tam Bảo Cát Tường : Tọa kỵ của Phong Thệ đại thần tốc độ thực mau, quả nhiên là toàn phục độc nhất vô nhị.
[ Trước mặt ] Cưỡi Rùa Cưới Vợ: Thần Thánh Độc Giác Thú người có danh vọng cao nhất trong tám khu lớn nhất mới có thể lĩnh, có thể không độc nhất vô nhị sao?
[ Trước mặt ] Ngồi Rùa Gả Chồng: Ông xã, Phong Thệ đại thần vì sao không cưới Athena? Một người là cao thủ đệ nhất, một người là đệ nhị, một người lại là bang chủ Thế Lực Đệ Nhất, một người lại là phó bang chủ.
[ Trước mặt ] Tiểu Tam Bảo Cát Tường : Ngay từ đầu, Phong Thệ đại thần ở trên thế giới đã nói không kết hôn trong trò chơi.
[ Trước mặt ] Cưỡi Rùa Cưới Vợ: Người có tư cách kết hôn với Athena cũng chỉ có Phong Thệ.
Ba người bọn họ, ở trong mắt Hoa Đóa Đóa xem như mặc trang phục mốt xinh đẹp, cưỡi tọa kỵ vô cùng phong cách, đi qua bên người Hoa Đóa Đóa, Hoa Đóa Đóa lại một lần nữa bị bọn họ bỏ qua không nhìn đến.
Thấy đỉnh đầu bọn họ cũng là bang phái Thế Lực Đệ Nhất, xem tư thế hẳn cũng thuộc loại cấp đại thần đi?
Hoa Đóa Đóa không nhịn được đánh một hàng chữ.
[ Trước mặt ] Hoa Đóa Đóa: Các bạn có thể mang mình đến khu an toàn không? Mình sợ chết.
Ba người ngừng lại.
[ Trước mặt ] Cưỡi Rùa Cưới Vợ: …
[ Trước mặt ] Tiểu Tam Bảo Cát Tường : o(╯□╰)o
[ Trước mặt ] Ngồi Rùa Gả Chồng: Bạn trực tiếp ấn trở về thành là được rồi.
Hoa Đóa Đóa tìm được dấu hiệu hồi thành ở bên cạnh, ấn xuống. Trong thời gian truyền tống, Hoa Đóa Đóa đánh hai chữ, Cám ơn.
Cô an toàn về thành, mắt thấy chung quanh rất nhiều người chơi đẳng cấp cao quần áo hoa lệ, qua lại chạy tới chạy lui. Hoa Đóa Đóa tự nhiên muốn tìm người mang cô đi thăng cấp, đại thần không biết có thể mang cô không?
Hoa Đóa Đóa suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng không thể không biết xấu hổ đòi thêm bạn tốt yêu cầu mang được. Đến giữa trưa, cô liền để nhân vật ở bên cạnh quản lý khố, đi ăn cơm.
Hoa Đóa Đóa cùng Từ Hoan Hoan đi ăn cơm, lúc ăn cơm, Hoa Đóa Đóa không nhịn được hỏi: “Cậu có biết Thế Lực Đệ Nhất ở khu Thiên Huyền không?”
“Làm sao có thể không biết? Bang phái lớn nhất ở Thiên Huyền khu, tất cả người trong bang đều là nhân vật thần cấp.” Từ Hoan Hoan trừng mắt nhìn Hoa Đóa Đóa, tỏ vẻ cô hiểu rất rõ.
“Vậy, cậu có biết Phong Thệ không?” Hoa Đóa Đóa tự hỏi một chút, chắc là cái tên này nhỉ.
“Chết tiệt!” Từ Hoan Hoan lập tức phát hỏa, “Chính là tên đáng chết đó đã đánh bại thần tượng của mình. Hắn là đại thần cao cấp nhất Thiên Huyền khu. Tất cả bảng xếp hạng đều đứng thứ nhất.”
Hoa Đóa Đóa hiểu gật gật đầu, “Tọa kỵ của hắn thật đẹp.”
“Hừ.” khóe miệng Từ Hoan Hoan như vừa bị kéo, “Tọa kỵ đó còn có thêm thuộc tính, trang bị của Phong Thệ tất cả đều có thuộc tính mạnh nhất Thiên Huyền khu.”
“Hắn thật trâu bò.” Hoa Đóa Đóa không nhịn được cảm khái một phen.
“Còn không phải sao, những người chơi “Tân Võ Lâm” đều biết hắn, còn có những kẻ chuyên môn đi ăn máng khác tới Thiên Huyền khu tìm hắn nữa. Nhưng mà đại thần này có tiếng là nghiêm túc, lại không gần nữ sắc, luôn luôn thần bí. Hơn nữa có quan hệ mờ ám cùng nữ bác sĩ đệ nhất Thiên Huyền khu, nhưng kỳ quái là, chậm chạp không chịu kết hôn.”
Hoa Đóa Đóa gật gật đầu, tỏ vẻ cô đã biết.
Đại thần như vậy, cô trèo cao không nổi. Cô vẫn nên thành thật lấy mục tiêu lên cấp ba mươi, mặc được trang phục mốt mà cố gắng thì hơn.