-Chị!!!
-Hạ Băng!!!
Từ đằng xa có hai bóng người một nam một nữ.Đó là em của cô-Bạch Vũ,và con gái của Diêm Vương-Mạn Châu.
-Có chuyện gì sao?
-Không có!Nhớ chị hai thôi!
-Hạ Băng à!Tớ có một cuốn tiểu thuyết rất hay!Cậu đọc nha!
-Umh!Được tớ đang rãnh!
Mạn Châu đưa cho cô cuốn tiểu thuyết rồi cười nham hiểm nhưng cô không hiểu nên cũng nhận lấy về phòng đọc.
--------------------------------------------------------------------Ta là dải phân cách nham hiểm----------------
Sáng hôm sau
KHẮC MẠN CHÂU
-Cuốn tiểu thuyết này quá cẩu huyết
-Vậy sao?
Khắc Mạn Châu vờ ngây thơ hỏi.
-Bạch Liên Hoa gì mà cùng cả đám trai hãm hại nữ phụ.Rồi cùng bọn họ XXOO với nhau nữ phụ quá đáng thương.
-Hehehe!!!Vậy cậu thay đổi vận mệnh của nữ phụ đi.
-Hả?AAAAAAA!!!!!!!
Mạn CHâu mở cánh cửa thời-không gian(không gian-thời gian) đẩy cô vào.
-KHẮC MẠN CHÂU CẬU NHỚ ĐÓ TÔI TRỞ VỀ THÌ CẬU CHẾT CHẮC!!!
-Vậy cậu quay laị được không chìa khóa mở cánh cửa thời-không gian của cậu rồi.Hahaha!!!