---------
Ánh lửa đỏ rực bao phủ cả ngôi biệt thự to lớn..
Phía trên sân thượng một thiếu nữ y phục trên người thấm đẫm máu tươi, mái tóc đen dài xõa tung bay trong gió, khóe môi mím chặt cố nén đau đớn chỉ tay về phía người đàn ông trước mặt:
" Lục Thiên Hạo.. Tại sao? .. Ngươi gì lí do gì lại bán đứng ta "
Phía trước vang lên một mảnh tiếng cười, người nam nhân với mái tóc nâu chỉa khẩu súng lục K59 về hướng cô gái, trong đáy mắt lóe lên tia thù hận:
" Cố Tử Ngọc tới bây giờ mà cô vẫn còn ảo tưởng.. Cố thị hại chết cả nhà ta khiến ta trở thành cô nhi.. Ta chấp nhận ở bên cô lâu như vậy cuối cùng chỉ vì muốn báo thù Cố thị mà thôi "
Cố Tử Ngọc khẽ nhếch môi nở nụ cười lộ ra phong thái cao ngạo:
" Lục Thiên Hạo.. Quả nhiên là ta nhìn lầm ngươi "
Lục Thiên Hạo nhìn nữ nhân tuyệt sắc khuynh thành trước mặt không khỏi tiếc nuối..
Tay hắn khẽ động, nòng súng đen ngòm bay ra một viên đạn, xuyên qua không khí bắn thẳng vào lồng ngực bên trái của Cố Tử Ngọc..
Khuôn mặt nhỏ nhắn không có chút sợ hãi..
" Lục Thiên Hạo.. Ta có chết cũng đem ngươi chôn chung theo "
Dứt lời khóe môi cong lên tạo thành một nụ cười xinh đẹp..
Lục Thiên Hạo trông thấy nụ cười của Cố Tử Ngọc không nhịn được mà cũng thất thần..
Tuy nhiên, đến khi hiểu hết dụng ý trong câu nói của cô thì liền tỉnh táo lại.. Xoay người nhanh chóng đi xuống phía bên dưới..
Nhưng vẫn là chậm một bước..
" Ầm ".. Một tiếng nổ vang lên..
Cả ngôi biệt thự to lớn trong nháy mắt trở thành đống phế tích.
Khói cuồn cuộn bay mù mịt ngập trời.. nhuốm đầy mùi vị đau thương..
Trong lúc này, một cột sáng hình trụ bao phủ lấy tất cả rồi tan biến dần vào hư không..
( Còn tiếp)