Edit & Beta: Đoè
Rất nhanh, đã có một người nào đó đứng ra để sâu chuỗi lại đầu đuôi câu chuyện về vụ quay phim "Thanh xuân ngợi ca".
Tiểu Trương, Trương Ly mới thật sự là đạo diễn của "Thanh xuân ngợi ca".
Năm ngoái là năm thứ hai sau khi anh tốt nghiệp đại học, vốn định cắm rễ ở một hãng phim truyền hình nào đó với tư cách trợ lý cho một đạo diễn quay phim, học hỏi kinh nghiệm.
Nhưng vì mẹ của anh được phát hiện mắc bệnh tiểu đường nên anh phải dừng việc học tập và cần gấp một công việc có thu nhập cao để có thể trang trải chi phí chữa bệnh cho mẹ.
Anh lớn lên trong một gia đình đơn thân và sống với mẹ, mẹ anh sống tiết kiệm, một ngày làm ba công việc cũng chỉ để anh có thể được học trường đại học mơ ước của mình.
Bà không muốn ước mơ của con trai mình vụt tắt vì gia đình khó khăn về tài chính.
Mẹ gần như đã phải trả giá tất cả vì Trương Ly, bây giờ mẹ anh ốm phải nhập viện, Trương Ly làm sao có thể bỏ mặc mẹ mình được?
Ngay khi nhìn thấy đoàn làm phim "Thanh xuân ngợi ca" đang tuyển đạo diễn, Trương Ly lòng vừa lo lắng vừa mang hy vọng, dự định sẽ thử liều một phen.
Tuy rằng mới tốt nghiệp không lâu nhưng anh đã giành được rất nhiều giải thưởng trong suốt những năm đại học, nhạc dạo và sự ấm áp trong các tác phẩm của anh được lấy làm chủ đạo, có sức mạnh xoáy sâu vào lòng người.
Đoàn làm phim "Thanh xuân ngợi ca" vì kinh phí hạn hẹp nên không thuê được đạo diễn tên tuổi, chỉ có thể mời người mới quay phim, không ngờ rằng lại mời được một học sinh giỏi cấp cao thủ.
Vu Phi là nhà đầu từ của "Thanh xuân ngợi ca", ông ta cũng từng ôm mộng trở thành đạo diễn, trước đó ông ta đã quay vài bộ phim truyền hình, nhưng kết quả là đến mẹ đẻ cũng chẳng thể nhận ra.
Lần này mua được bản quyền "Thanh xuân ngợi ca" từ một trang web văn học nào đó với giá thấp, vốn ông ta muốn tự mình quay chụp nhưng các nhà đầu từ khác đã rất sợ hãi và không đồng ý.
Vu Phi rơi vào đường cùng chỉ có thể dùng đến Trương Ly, để cho anh làm đạo diễn chính, còn mình đảm nhận vị trí phó đạo diễn, cũng coi như tham gia đóng phim.
Sau khi phim được chiếu, hiệu quả tốt đến bất ngờ.
Vu Phi bắt đầu nổi lên ý xấu, dù sao Trương Ly cũng chỉ là một cái tên ít ai biết đến, ông ta cướp công thì có sao chứ?
Đạo diễn của "Thanh xuân ngợi ca" cứ như vậy mà trở thành Vu Phi, lúc Trương Ly phát hiện ra, anh đã yêu cầu Vu Phi đưa ra một lời giải thích, nhưng ông ta lại lấy tiền thuốc men của mẹ ra để uy hiếp Trương Ly, khiến anh phải im lặng.
Nếu muốn nhờ đến pháp luật can thiệt thì cần phải bỏ ra rất nhiều thời gian và sức lực.
Căn bệnh của mẹ không thể kéo dài chậm trễ được nữa, Trương Ly không còn cách nào khác đành từ bỏ và chắp tay nhường lại tác phẩm mà mình khổ vực dày công quay chụp.
Vốn dĩ còn chưa hiểu hết thì sau khi đọc phần tóm tắt này, đám người hóng đã suýt chút nữa kinh tởm nôn hết ra bữa khuya.
Nhiều người trong số họ còn là fan của "Thanh xuân ngợi ca".
Trước đây bọn họ thích bộ phim này bao nhiêu thì bây giờ họ ghét nó bấy nhiêu, chỉ muốn tống khứ toàn bộ cốt truyện ra khỏi đầu mình.
Một giờ trước, bọn họ còn vì Vu Phi mà nhiệt tình sỉ nhục tân binh, hiện tại chỉ thấy như bị tát một cái thật mạnh vào mặt và mặt mũi đỏ bừng.
Lúc này như thể có người đè đầu họ và chỉ vào một loạt "búa đá" trên màn hình mà nói: Nhìn đi, đây chính là người mà mi cực khổ bảo vệ đấy, sao mi không mở to mắt ra xem người này rác rưởi đến thế nào?
So với siêu to của Vu Phi thì người mới hay không mới đã không còn quan trọng nữa.
Đến khi Ninh Chu quay về kí túc xá, cậu đã vượt qua được một cơn lốc xoáy, thậm chí đến chính cậu còn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Nếu không phải Chu Duy Hòa dè dặt dò hỏi tình hình thì Ninh Chu cũng không biết mình đã bị người ta đẩy lên hot search lòng vòng mấy lần rồi.
Ninh Chu lên mạng xem thử, những bình luận tiêu cực về cậu trên mạng về cơ bản đã biến mất, nhưng có thể thấy thỉnh thoảng còn vài người xin lỗi cậu.
Khoé môi Ninh Chu cong lên, cậu không phải một tên ngốc bạch ngọt, cậu coi việc lương tâm bọn họ bứt rứt mà xoá đi những lời bình luận xúc phạm mình là điều đương nhiên.
Trên đời này làm sao có chuyện trùng hợp như vậy?
Thấy Ninh Chu vẫn còn cười được, Chu Duy Hoà thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó khi nhìn thấy tin tức Ninh Chu bị chửi trên các trang tìm kiếm thịnh hành, Chu Duy Hòa còn lo lắng rằng cậu sẽ không thể chịu đựng được tổn thương do những lời này gây ra.
Bạo lực ngôn từ cũng là một con dao sắc bén, tác hại mà nó mang lại đôi khi còn vượt xa cả bạo lực thể xác.
"May là lúc đó mày đến muộn, nếu không thì bây giờ cũng bị kéo theo vào, không được rõ ràng." Chu Duy Hòa cảm thán.
Cậu ta đã xem toàn bộ trận chửi ngày hôm nay, giờ đây không chỉ Vu Phi bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió mà ngay cả diễn viên chính Từ Đồng Vũ của "Thanh xuân ngợi ca" cũng bị cuốn sâu vào vòng xoáy dư luận.
Là nam diễn viên chính của "Thanh xuân ngợi ca", sớm chiều ở chung với đạo diễn trong suốt quá trình quay phim, Từ Đồng Vũ biết rõ ai mới thật sự là đạo diễn hơn ai hết.
Nhưng sau khi "Thanh xuân ngợi ca" bùng nổ, gã đã không công bố sự thật cho công chúng biết.
Thôi vậy, vẫn có thể nói rằng khi ấy gã chỉ là một tân binh trẻ tuổi mới ra mắt, lấy trứng chọi đá, dưới dâm uy của Vu Phi gã không dám nói ra sự thật.
Nhưng còn bây giờ?
Gã đã thoát khỏi sự ràng buộc của Vu Phi từ lâu, vì sao không nói ra sự thật? Không chỉ không nói mà còn xưng huynh gọi đệ với Vu Phi, trông rất ra dáng anh em tốt, thật kinh tởm.
Không nhìn thấy các diễn viên khác trong "Thanh xuân ngợi ca" đã không còn bất kỳ tương tác nào với Vu Phi trong năm nay sao?
Trước đó fans của Từ Đồng Vũ cứ như là ăn phải thuốc nổ với nhau, đi đến đâu nổ đến đấy.
Bây giờ thì tất cả đều chọn tắt đài im lặng như gà, chỉ sợ đám lửa này sẽ cháy lan sang Từ Đồng Vũ, khiến gã và Vu Phi cùng chìm.
Cũng có fans dường như qua sự việc này đã thấy rõ được Từ Đồng Vũ không giống như những vì họ nhìn thấy, lẳng lặng bôi đen ảnh đại diện, tuyên bố thoát fan trong âm thầm.
Thấy fans của Từ Đồng Vũ quằn quại, Chu Duy Hoà thích thú như thể được nhìn thấy dáng vẻ quằn quại của gã.
Nhưng nhìn vào đó, Chu Duy Hoà phát hiện ra số người chỉ trích Từ Đồng Vũ giảm dần và dồn toàn bộ lực tập trung lên Vu Phi.
Là một sinh viên của Học viện Điện Ảnh, Chu Duy Hoà cũng coi như là nửa người của giới giải trí, vậy nên có thể nhìn ra đội quan hệ công chúng của Từ Đồng Vũ ra tay rồi, mục đích là đưa gã tránh ra khỏi chuyện này.
À há, lúc cần thì là anh em tốt, không cần nữa thì ông chết thay tôi trước đi vậy.
Chu Duy Hòa cười thầm trong lòng.
Cậu ta lại cảm thán với Ninh Chu: "Từ Đồng Vũ cướp vai diễn của mày và giờ là quả báo đến."
Mặc dù đội quan hệ công chúng đã kéo Từ Đồng Vũ ra khỏi chuyện này nhưng sau sự việc gã cũng phải bị lột mất một lớp da, thiết lập quân tử khiêm tốn sụp đổ.
Không biết cảm xúc bây giờ của Từ Đồng Vũ như thế nào nhỉ? Chu Duy Hòa cứ nghĩ đến đó là muốn cười.
Ninh Chu không phản bác lại lời nói của Chu Duy Hoà.
Ngay cả khi không có Từ Đồng Vũ, cậu cũng sẽ không nhận bộ phim này.
Trước khi đoàn làm phim "Thanh xuân ngợi ca" đến Học viện Điện ảnh thử vai, Ninh Chu đã gặp qua nhà sản xuất trong văn phòng của giáo sư.
Khi ấy giáo sư có việc phải trả lời một cuộc điện thoại.
Không có giáo sư, bản chất thật sự của nhà sản xuất lập tức bại lộ.
Đôi mắt lướt từ trên xuống dưới đánh giá Ninh Chu, ánh mắt tràn ngập d*c vọng dơ bẩn, cả trong và ngoài lời nói đều có ý muốn quy tắc ngầm với Ninh Chu.
Nếu giáo sư không quay về kịp thời, chưa biết chừng nhà sản xuất sẽ "được" nâng ra khỏi văn phòng.
Hiện tại những công kích trên mạng về cơ bản là nhắm vào Vu Phi, các tác phẩm trước đây của Vu Phi đã bị cư dân mạng đào lại và chế diễu là thứ vô dụng.
Ninh Chu cảm thấy nhàm chán sau khi lất mở vài trang, vì vậy cậu đã thoát Weibo và mở WeChat.
Ngón tay chọc chọc vào ảnh đại diện của Tưởng Hàng Đình, nhìn chằm chằm vào box chat một lúc lâu rồi mới nhập tin nhắn.
Chu Tử: Tưởng tiên sinh, cảm ơn anh.
Ngay khi Vu Phi nhắm vào cậu thì lịch sử đen bị tung ra.
Mấy lời chửi rủa cậu trên mạng đều biến mất không một dấu vết.
Vừa nhìn đã biết là Tưởng Hàng Đình ra tay.
Trong lòng Ninh Chu như có dòng chảy ấm áp, ngập tràn và ấm áp toàn thân.
Cậu không nhịn được che miệng cười to.
Một tiếng thông báo từ điện thoại vang lên, Tưởng Hàng Đình trả lời tin nhắn.
Tưởng Hàng Đình: Đây là việc tôi nên làm.
Điên cuồng ám chỉ: Tôi trưởng thành ổn trọng, tôi rất đáng để dựa vào, em có thể trực tiếp nói với tôi và không cần phải giấu giếm.
Việc giải quyết các vấn đề cho em là trách nhiệm không thể trốn tránh khi làm bạn trai của em.
Tất nhiên, mấy lời này Tưởng Hàng Đình chỉ dám hò hét trong lòng, là một người đàn ông trưởng thành, trước hết không được để lộ cảm xúc ra bên ngoài, nhất định phải là dáng vẻ dù Thái Sơn có sập trước mặt thì cũng không biến sắc.
Sau khi Tưởng Hàng Đình củng cố thiết lập nhân vật của mình, hắn đợi Ninh Chu trả lời, nhưng sau vài phút, hắn vẫn không đợi được.
Hắn cau mày, đang định gọi cho cậu thì Ninh Chu cuối cùng cũng nhắn lại.
Chu Tử: Tưởng tiên sinh, em muốn gặp anh.
Nhìn thấy tin nhắn như này, Tưởng Hàng Đình không cảm thấy vui mà còn nhíu mày, không chút do dự gọi cho Ninh Chu.
Hắn không biết tại sao Ninh Chu lại đột nhiên gửi cho hắn một tin nhắn như vậy, nhưng hắn có dự cảm trong mấy phút cậu không trả lời tin nhắn của hắn nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.
Vừa gọi điện cho Ninh Chu, Tưởng Hàng Đình vừa vơ lấy chìa khoá xe, định trực tiếp đi tìm cậu.
-
Vài phút trước, Ninh Chu vừa nhận được tin nhắn của Tưởng Hàng Đình, còn chưa kịp đọc thì điện thoại đã vang lên.
Cậu nhìn tên người gọi hiển thị trên màn hình, ánh mắt tối lại.
Chuông điện thoại cứ reo mãi, Ninh Chu không nghe, cũng chẳng biết cậu đang suy nghĩ cái gì.
Mãi cho đến khi Chu Duy Hoà khó hiểu mà nhìn cậu: "Sao không nghe điện thoại đi?"
Bấy giờ Ninh Chu mới cầm điện thoại đi ra ban công, bấm nghe.
"Mẹ." Ninh Chu gọi người bên kia đầu dây, nhưng trong giọng nói lại không có một chút cảm xúc nào.
Giọng nói dịu dàng của Trương Dao từ trong điện thoại truyền đến: "Bố con đã biết chuyện xảy ra trên mạng hôm nay rồi."
Ninh Chu không lên tiếng.
Lại nghe thấy Trương Dao nói tiếp: "Trở về đi, bố con không thích con tiến vào giới giải trí, con cũng đừng khiến bố tức giận nữa."
Đến lúc này Ninh Chu mới nói: "Con đã ký hợp đồng với công ty quản lý rồi."
"Tiền vi phạm hợp đồng là bao nhiêu? Mẹ sẽ thay con bồi thường." Giọng điệu của Trương Dao có hơi nặng nề, nhưng giây sau lại mềm xuống: "Nhìn thấy những lời mắng chửi khó nghe như vậy trên mạng, bố mẹ cũng sẽ rất đau lòng."
Ninh Chu dùng sự im lặng để bảo vệ lập trường của mình, đồng thời cậu cũng biết ở đầu bên kia còn có một người khác đang bùng nổ.
Quả nhiên, cậu nghe thấy trong điện thoại truyền đến tiếng mắng chửi tức giận: "Bà nói nhiều với nó như vậy làm gì? Nó đúng là thằng hèn hạ, thích xông lên để bị người ta chửi thì quản làm gì?"
Giọng nói an ủi dịu dàng của người phụ nữ lại truyền đến: "Chu Chu nó còn nhỏ, bị giới giải trí mê hoặc, nói cho con biết, con sẽ nghe."
Cốt truyện sau đó ra sao thì dù Ninh Chu có nhắm mắt lại cũng nghĩ ra được, mặt không chút thay đổi cúp điện thoại.
Cậu không quay về phòng ngay mà cầm điện thoại ngước nhìn bầu trời đêm, mặc cho cơn gió đêm lạnh thổi vào người.
Cậu không biết mình đã đứng im như thế này trong bao lâu rồi.
Trong lòng như bị kiến bò gặm nhấm, cảm giác tê dại càng nung nấu d*c vọng không thể cưỡng lại.
Cậu muốn gặp Tưởng Hàng Đình, rất muốn rất nhớ.
Cơ thể đã đưa ra quyết định trước cả lý trí và một tin nhắn được gửi đi từ điện thoại của Ninh Chu.
Chu Tử: Tưởng tiên sinh, em muốn gặp anh.
Tác giả có lời muốn nói: Ngủ ngon, ngày mai gặp lại ~.
Danh Sách Chương: