Hắn dừng xe, phát hiện động tác của Đào Diệp thật chậm chạp, tưởng y ngủ quên, gọi mãi không trả lời.
Du Đại Tuấn hoảng hốt, bất chấp việc sợ đối phương không vui, ôm chặt Đào Diệp, mới phát hiện thân người kia nóng đến lợi hại.
"Vợ! Vợ ơi!" Tay Du Đại Tuấn run rẩy, Đào Diệp thì mơ mơ màng màng, chỉ có thể nương theo động tác của hắn, toàn bộ lưng đều nóng đến hù người. Mùi hương quế ngọt quen thuộc của Omega từng trận lan ra.
Ở xã hội hiện đại này, Omega đã có chỗ đứng nhất định, họ đều là những người mạnh mẽ, nhưng luôn phải được người bảo hộ, mấu chốt là vì ---họ sẽ luôn có thời điểm mẫn cảm, kì kinh nguyệt.
Từ lúc sinh ra và lớn lên, hoocmon của Omega khác biệt rất lớn với Alpha. Càng trưởng thành thì sẽ càng có nhiều điểm khác nhau, một Omega khoẻ mạnh, sẽ luôn có kì kinh nguyệt, 3-5 tháng có một lần, chu kì 7-10 ngày.
Trong chu kì, sẽ có những ngày thụ thai rất tốt, loại thể chất này giúp ích cho Omega, nhưng cũng ảnhh hưởng sứ khoẻ của Omega.
Một khi đến kì sinh lý, sẽ có những tác động trực tiếp đến Omega.
Omega có thể sẽ bị sốt cao, rét run, ngất xỉu, vì vậy Omega luôn cần có người bảo hộ.
Đối với Omega chưa bị ấn ký, có thể dùng thuốc khống chế. Ngược lại đối với Omega có chồng, đều phải phụ thuộc vào người chồng chăm sóc, thuốc không phát huy tác dụng.
Nói chung, anh bạn nhỏ Du Đại Tuấn vẫn luôn cắn răng không dám động vào vợ, hiện đang ôm người yêu thật chặt, cái gì mà giữ khoảng cách, đều bị ném đi mất rồi.
Hắn chỉ cần biết Omega này cần hắn, vậy là đủ rồi.
Tham lam đem Đào Diệp ôm lấy, để đối phương tựa vào người, một tay vỗ hắn, một tay nhẹ nhàng vuốt gáy.
Đào Diệp đang tức giận, lại cảm nhận được lực ôm của đối phương, không ngừng thở dốc.
"Không có chuyện gì, không có gì hết." Du Đại Tuấn đau lòng an ủi, dùng phương thức của alpha chậm rãi an ủi đối phương.
Du Đại Tuấn phát ra mùi mật ong ngọt lịm,hắn vẫn luôn cảm thấy hương hoa quế của Đào Diệp cùng mật ong nơi mình hoà lẫn rất thích hợp, - Hương quế cùng mật ong, cỡ nào cũng thật tốt.
Nhưng giờ trong xe, mùi hoa quế thơm ngát hoà cùng mật ong, Du Đại Tuấn lần đầu cảm thấy mùi ngọt này ngấy đến bao nhiêu.
Mật ong cùng hoa quế không hề xứng đôi, ngược lại tên cẩu hùng* như hắn chỉ làm cho người ta càng thấy chán ghét.
Du Đại Tuấn không dám động vào Đào Diệp, hắn cứ lẳng lặng vỗ lưng vợ đang run rẩy trong lồng ngực của mình. Đào Diệp ôm cổ hắn, như chú mèo nhỏ cọ vào hắn, sự thân mật thật sự hiếm có. Đào Diệp trước đây đều rất cẩn trọng, không bao giờ chủ động, y chỉ có một lần duy nhất vào đêm say rượu mười lăm năm trước...
- --------------
Khoảng thời gian Du Đại Tuấn vừa gặp đã yêu, cũng trôi qua ba năm. Hắn theo đuổi Đào Diệp tận ba năm trời, cho dù ba năm qua họ tiếp xúc không nhiều, thế nhưng đối với Du Đại Tuấn mà nói, chỉ cần có thể ở bên cạnh Đào Diệp, nhìn thấy đối phương, cũng đã phi thường hạnh phúc.
Hắn luôn có mặt ở mọi nơi Đào Diệp đi qua để chờ đợi, cho dù mọi người xung quanh đều cười cợt, hắn cũng không để ý.
Hắn không phải không biết Đào Diệp không thích hắn, chỉ cảm thấy nếu mình cứ chờ đợi đối phương, được nhìn thấy người thương, cũng là may mắn lắm rồi.
Nhưng Đào Diệp mấy ngày nay, không được ổn lắm.
Tuy rằng bề ngoài Đào Diệp vẫn tỏ ra bình thường, nhưng Du Đại Tuấn phát hiện ra Đào Diệp mất tập trung.
Khi lên lớp thường thất thần, hầu như là bỏ mặc, như hồn bị ai câu mất.
Mà hôm nay ----- Đào Diệp cư nhiên đi đến quán bar.
*Cẩu hùng: là người hèn yếu, bất tài.
Chương này câu cú không ổn lắm, không diễn đạt được ý.:(