Ai tới, ai tới cứu ta…
Dường như chỉ trời cao mới nghe thấy được tiếng kêu cứu của ta, trong miệng đột nhiên chảy vào một loại chất lỏng, cảm giác dễ chịu ở cổ họng khuếch tán ra khắp toàn thân, ta lập tức tích cực mà hút lấy, rồi lai vươn đầu lưỡi, muốn tiến và sâu hơn.
Nhưng… theo sát mà nói đây không phải là ôn nhuận chất lỏng, mà là vật thể ấm áp mềm mại không ngừng chuyển động, song lại di chuyển đầu lưỡi ta. Nhưng sau mấy phen dây dưa, liền lập tức thối lui, đổi lấy thanh âm thê lương của ta.
Như thể lập đi lập lại mấy lần, ta cảm giác thư thái rất nhiều, suy nghĩ cũng bắt đầu rõ ràng, liền rất nhanh biết được vật thể mềm mại kia là gì rồi, vì vậy động tác không hề tích cực, hướng một bên mặt định ly khai.
“Hừ! ‘Qua cầu rút ván’, thật sự không đáng yêu.” Hắn mặc dù nói như thế, nhưng trong ngữ điệu không có một chúng nóng giận, tuy nhiên hai tay đã xốc chăn mền ta lên rồi, trên sờ nhũ dưới sờ phân thân.
“Không… xin ngươi… không nên…” Cho dù rõ ràng là phí công, nhưng ta vẫn ra sức đau thương mà cầu xin hắn.
“Nói! Buổi tối hôm qua đã luộc ngươi sạch sẽ như vậy, buổi sáng liền tàn nhẫn như vậy?”
“Đừng!” Phía dưới bị dùng sức siết một chút, ta biết hắn đang nhắc lại vụ ta đá hắn.
“Xin lỗi, ta sai rồi! Ta không dám nữa đâu, van cầu ngươi…”
Van cầu ngươi không nên đối với ta thô bạo như vậy…
Đột nhiên ý nghĩ trong đầu ta bùng nổ.
Ta đang suy nghĩ cái gì? Ta đang suy nghĩ cái gì a! May là chưa nói ra khỏi miệng, nếu mà nói ra thì không phải là “van ngươi ôn nhu mà ôm ta” sao? Kỳ quái, ta thật sự kỳ quái. Kỳ thật mới vừa rồi phát giác được hắn đang hôn mình, thật đáng trách! Trái tim thình thịch mà loạn nhảy, đối với nụ hôn ôn nhu kia, lại cảm giác được có một chút điểm --- chờ mong?! Nhưng rất nhanh cảm giác thấy thẹn kia lập tức chôn chặt xuống dưới, lập tức chính mình đẩy y ra.
“Cầu ta bỏ qua cho ngươi? Lần nào cũng nói ‘Ta không dám nữa’, những lời này chỉ làm cho ta cảm thấy rằng ta cho ngươi đau khổ quá ít rồi.” Tay hắn không chần chờ mà đâm vào tiểu huyệt sưng đỏ.
Phía sau vì bị ‘cắm’ vào nên co rút đau đớn, tâm lý cũng một trận đau, ta bất đắc dì thương tâm mà khóc đứng lên.
Không biết tại sao gần đây tâm lý của ta đột nhiên trở nên khó hiểu, ta tuyệt vọng dường như ô ô mà nghẹn ngào, sau một lúc mới phát hiện ra, ngón tay trong tiểu huyệt không có động đậy, sau đó lại rút ra, ta mới mở mắt ra, nghi hoặc mà nhìn nam nhân trước mắt.
Nguyên bổn tưởng rằng hắn sẽ dùng thủ pháp kỳ quái nào mà hành hạ ta, nhưng hắn cái gì cũng không cử động, chỉ là cũng ta nhìn nhau như vậy.
Mặc dù hắn không có vẻ mặt gì, nhưng trong ánh mắt hắn, ta dường như chúng kiến một trận giao tranh ), chỉ là chợt lóe qua mà thôi, hắn nhân tiện cùng ta nở nụ cười.
Ông trời cũng biết, ta ngay cả thở mạnh cũng không dám, lập tức ngưng khóc. Trong phòng nhất thời cũng chỉ còn tiếng cười của hắn, cùng tiếng thở run run không ra hơi của ta.
Quỷ dị, thật sự rất quỷ di rồi! Mặc dù trong mắt, trong người hắn, không có một chỗ nào phát ra tà khí, thật sự là thoải mái cười. Nhưng mà dưới tình huống như vậy, ta thật sự rất sợ hãi.
“Một lần, một lần tốt” Hắn vừa cười vừa nhìn ta kỳ lạ mà nói, rồi lại coi như đang nói với chính mình “Ta biết, nhưng một lần đã tốt, nhân tiện lúc này…” Hoặc là đang nói với người khác…
Dứt lời, hắn nhanh chóng hướng đến ta, hôn lên môi ta. Vốn là nụ hôn thô thiển của một người ôn nhu, nhẹ nhàng mà gọt giũa cánh hoa môi ta, dùng đầu lưỡi cẩn thận luồn vào trong khoang miệng.
Thật thoải mái, nụ hôn nhợt nhạt như vậy lại có thể thoải mái, khiến ta bắt đầu ôm chặt thân thể kia mà trấn tĩnh lại. Cũng đã quên mất hắn bất bình thường quái dị.
Có lẽ cảm giác được ta biến hóa, răng của ta và hắn cứ va đập lẫn nhau, dùng đầu lưỡi linh hoạt khám phá tất cả mọi ngõ ngách trong khoang miệng, cũng không quên lưu lại mỗi một chỗ một dấu răng, ta bị lửa nóng thiếu cháy nên lưỡi càng bị khiêu khích, khiến quơ tay múa chân loạn xạ. Làm cho ta phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào.
“Buổi sáng hôm nay rất khó chịu, phải không?” Biết hắn cố ý tránh dùng từ “2 ngày nay”, ta rất ấm thuận mà gật đầu, nhưng bởi vì nhớ tới lúc đó, chính mình không có kinh nghiệm nên đã phải chịu ủy khuất, tức khắc sống mũi cay cay, trước mắt đột nhiên trở nên mơ hồ.
“Tốt, tương lai sẽ phải ngoan ngoãn nghe lời, biết chứ?” Nghe được giọng điệu hắn dường như nhuyễn, ta lập tức mạnh mẽ gật đầu tỏ ý lần sau sẽ không dám làm hắn tức giận nữa.
“Hảo, ta sẽ tin ngươi lần nữa, đêm nay sẽ cho ngươi hưởng thụ tốt nhất” Hắn tựa hồ rất hài lòng, vừa lại hôn lên môi ta.
Hai tay hắn cũng không nhàn rỗi, trên dưới vuốt ve thân thể ta.
Buông cánh hoa đã bị hắn hôn đến sưng đỏ, hắn trượt theo đường cổ mà vừa hôn vừa liếm cần cổ, xương quai xanh, hai tay đùa bỡ hai đầu nhũ, vừa bóp vừa nhéo, khiến ta the thế rên rỉ. Sau đó buôn một tay ra, dùng môi, răng, lưỡi làm chuyện đại sự, liếm qua một cách ẩm ướt, sau đó dùng hàm răng nóng bỏng mà cắn.
Cùng lúc đó, khoảng không giữa hai chân bị tay kia tác động vào, phân thân bắt đầu cứng lên, lực đạo khi mạnh khi nhẹ làm cho nó đứng thẳng lên. Khi hắn dùng móng tay cào nhẹ vào cổ áo, sau lại cắn lấy nụ hoa ta kéo ra, hành động này làm cho ta lập tức giãy giụa sống lưng, vừa thống khổ vừa sướng.
Cả căn phòng chỉ nghe mỗi thanh âm rên rỉ a a ư ư của ta, hô hấp biến thành khàn khàn, nếu không nhịn được sẽ kêu to thành tiếng.
“Nói lớn lên, bảo bối, làm cho ta nghe một chút, nghe tiếng kêu dâm loạn của ngươi”
Hắn lấy tay sờ vào bìu ta, vuốt ve, liếm quy đầu của ta, sau đó ngậm cả vào miệng. Ngón tay hắn lại chích vào trong bí huyệt của ta mà lục lọi, rất nhanh đã kím được một điểm, hắn ấn mạnh xuống.
“A a…a a a…. a a” Hắn dường như mãn nguyện khi nghe được tiếng rên lớn của ta.
Cảm giác thống khoái đã rất nhanh lên đến đỉnh, thân thể co rút phun ra tinh dịch, hắn một hơi uống sạch.
Đêm, hồ như vĩnh viễn, hắn không ngừng mà để lại dấu hôn trên người ta. Cả thân thể nóng lên, nhất định toàn thân đã phiếm đỏ, phía trước sau lưng đã đầy dấu hôn ngân cùng dấu răng, thân thể như bị lửa đốt, có chút đau đớn.
Hắn cứ làm hoài mà không biết chán, chui đầu vào giữa hai chân ta, da thịt nộn nộn mềm mại dễ bị mẫn cảm, dường như muốn đóng dấu trên người ta, hắn lần lượt mà cắn chỗ này chỗ kia đến phát tím.
Tựa hồ quá nhạy cảm trong hành động của hắn, ta nhớ không rõ đây lần thứ mấy bắn tinh. Nhưng là từ đầu đến cuối hắn chỉ dùng ngón tay đâm vào hậu huyệt ta, cầm lấy phân thân ta vỗ về chơi đùa thậm chí là liếm và mút khiến ta đạt tới cao trào, cũng không có đưa cái ‘đại to lớn’ kia của hắn cắm vào trong cơ thể ta, điều này làm cho lòng ta đột nhiên rơi vào không trung của sự tò mò.
Buổi tối đêm nay ---- thật kỳ quái!
“Gặp lại ngươi sau, bảo bối!” Đây là thanh âm của hắn ta nghe được trước khi ý thức ta mơ hồ chìm vào trong bóng tối.