• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc về đến nhà, Thẩm Trại Hoa và Cố Nam Châu đang ngồi ở bên cạnh bàn, trên đó đã bày sẵn bát đũa cùng các món ăn, nhưng không hề có dấu vết động đũa. Cho đến khi hai đứa trẻ vào phòng, Thẩm Trại Hoa mới cầm đũa lên, lạnh nhạt nói: "Ăn cơm đi. Ăn sớm, nghỉ ngơi sớm!".
Cố Đồi ngồi cùng Tiểu Thụ trên chân núi suốt một buổi chiều, vừa đến nhà, mới phát hiện bụng đói cồn cào, bưng chén lên ăn ngon lành. Còn Tiểu Thụ lại không hề động đũa, nhìn về phía Thẩm Trại Hoa, nói: "Nếu tỷ cứ muốn muội học chữ, vậy thì cứ theo ý của tỷ đi!".
Thẩm Trại Hoa nghe xong vẫn chuyên tâm ăn cơm, cũng không thèm ngẩng đầu lên đáp: "Được!". Chỉ có Cố Đồi nghe vậy liền ngừng ăn, lên tiếng: "Tiểu Thụ, về sau có gì không biết, cứ hỏi ta, ta nhất định sẽ không giấu giếm!".
Cố Nam Châu xì khẽ một tiếng, không chút lưu tình chèn ép nhi tử của mình: "Thôi đi, gà mờ như con, thì có cái gì mà giấu? Nếu Tiểu Thụ thật sự đi hỏi thì có khác nào rơi xuống hố, có muốn trèo cũng không trèo lên được."
Cố Đồi nghe vậy không phục: "Người nào gà mờ chứ. Tứ Thư Ngũ Kinh con đã thuộc nằm lòng, thử nghĩ mà xem, xem có ai cùng cỡ tuổi con ==>Click để đọc tiếp

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK