• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 10:

 

“Là cô gái bị Tâm Can lôi vào phòng lúc nãy?” Tiêu Diễn ngẩn ra một chốc rồi hiểu ngay, “Anh nghi ngờ cô ta cố tình tiếp cận Tâm Can, lợi dụng Tâm Can để tiếp cận anh?”

 

Anh trai anh ta!

 

Chủ tịch Tập đoàn Quốc tế Tiêu Thị, gồm nhiều công ty ở các mảng bất động sản, nhà hàng khách sạn, vàng bạc đá quý, trung tâm thương mại, điện ảnh truyền hình, v…v…

 

Bất cứ công ty con nào dưới trướng tập đoàn Tiêu Thị cũng là điểm sáng nổi bật trong ngành.

 

Tầm vóc giá trị?

 

Ha ha!

 

Nói thế này cho dễ hiểu, chỉ cần anh trai anh ta khẽ dậm chân là cả thị trường tài chính thế giới rung chuyển!

 

Những năm qua, số người muốn lợi dụng Tâm Can để tiếp cận với ông anh quả thực không hề ít, nhưng giữa vô vàn phụ nữ, đây là lần đầu tiên ông anh kêu anh ta điều tra gốc gác.

 

“Anh, chuyện gì vậy?”

 

“Tâm Can khá thích cô ta!”

 

Tiêu Diễn không phủ nhận điều này.

 

Tâm Can nhà họ đích thực là cục cưng của cả nhà họ Tiêu.

 

Từ cái tên đã có thể nhận biết được.

 

Tên thường gọi là cục cưng, tên húy là Tiêu Tâm Can.

 

Ông anh năm nay đã ngoài ba mươi, suốt ba mươi năm không gần nữ sắc.

 

Ba năm trước, bỗng đâu có người mang Tâm Can tới đặt trước cổng biệt thự nhà họ, còn để lại mảnh giấy nói Tâm Can là con gái của anh ấy.

 

Lúc mới tới, đứa bé trông thật khủng khiếp.

 

Đứa bé mới sinh nhăn nhúm như con khỉ. Qua kiểm tra, bác sĩ xác định xương sọ của cô nhóc bị gãy vài mảnh, cả người chằng chịt vết thương, chỉ còn một hơi thở thoi thóp, họ lập tức đưa cô nhóc vào viện, đồng thời tiến hành xét nghiệm AND huyết thống với ông anh bằng lớp lông tơ.

 

Kết quả giám định cho hay, đứa bé đích thị là con gái của ông anh.

 

Hai ông bà già ở nhà mong ngóng anh trai lấy vợ sinh con đã lâu, sau khi biết được cô nhóc là con gái của ông anh thì vừa mừng vừa thương.

 

Vì ngay từ đầu cô nhóc đã không có mẹ, cộng thêm nhóc con thông minh lanh lợi, nên ông bà cụ càng thương yêu hơn, luôn nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa nên cô nhóc hình thành tính cách bướng bỉnh ngang ngược, không coi ai ra gì.

 

Từ khi hiểu chuyện là cô nhóc đã phản đối hết thảy những người phụ nữ xuất hiện xung quanh ông anh.

 

Tuy những hành động vừa rồi của Tâm Can đều nhằm để cố tình chọc phá đối tượng xem mắt của ông anh, nhưng đây cũng là lần đầu tiên trong suốt mấy năm qua, Tiêu Diễn thấy cô nhóc chủ động sà vào lòng một người phụ nữ.

 

Cũng là lần đầu tiên nghe cô bé nói câu đại loại như “Con thích cô này”.

 

Nếu có người cố tình lợi dụng Tâm Can…

 

Tiêu Diễn đứng phắt dậy, “Em sẽ lập tức điều tra!”

 

……

 

Trong căn phòng Trúc Vận.

 

Lâm Quán Quán vừa bước vào, Lâm Duệ đã sốt sắng nhào tới ôm lấy chân cô.

 

“Sao thế, cục cưng?”

 

“Mẹ, sao mẹ đi lâu thế, con còn tưởng xảy ra chuyện gì rồi.”

 

Chợt thấy ấm lòng.

 

Lâm Quán Quán bế cậu nhóc lên, vỗ vào mông cậu và bước vào trong phòng, “Mẹ làm sao có chuyện được. Vừa rồi gặp một cô bé đáng yêu hết sảy ở bên ngoài, tiện thể giúp bạn ấy chút việc thôi.”

 

Đáng yêu hết sảy?

 

Cô bé?

 

Đây là lần đầu tiên Mẹ khen con nhà người ta trước mặt cậu!

 

Chuông báo động của Lâm Duệ vang lên inh ỏi!

 

“Sao vậy?’

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK