Trợ lý nhìn vào bức ảnh và nhanh chóng nói: "
Tôi xin lỗi, sếp Trần, tôi không cẩn thận để lẫn vào."
Cô ta là fan của người đó, chắc là vừa rồi không cẩn thận để lẫn vào.
Nhìn thấy bộ dạng của hai người, Giản Ninh khẽ nhíu mày, khó hiểu hỏi: "
Làm sao vậy?"
Trần Hiểu Na giải thích với cô, cậu tên là Cố Sênh Ca, vì ba năm trước đã đắc tội với ông lớn trong nghành nên bị công ty ban đầu giấu đi, bây giờ cậu đang tham gia một cuộc thi tài năng nhưng vẫn bị mọi người nhắm đến khắp nơi.
Công ty của họ không lớn và họ cũng không muốn gặp phải những rắc rối như vậy.
Nhưng nếu Giản Ninh muốn ký, cô ta sẽ không lo lắng.
Giản Ninh nghe xong thì cười lơ đễnh, đôi mắt đẹp nhướng lên, nở nụ cười tuỳ ý: "
Tôi chọn cậu ấy, đưa thông tin của cậu ấy cho tôi."
Trần Hiểu Na bất lực, cô ta biết cô gái này đã vừa ý cái gì, cho dù là người hay vật thì cũng phải có bằng được mới cam lòng.
Tuy nhiên, dù người mà Cố Sênh Ca đắc tội lớn đến đâu thì khi so sánh với gia thế của hai nhà họ Dung - Giản cũng chẳng có gì đáng nói.
Sau khi lăn lộn một vòng như vậy, hai ngày sau Giản Ninh mới có thể đến công ty.
Khi Cố Sênh Ca được đưa đến Thần Ngu, cậu rất lo lắng và bất an, người đưa cậu đến nói rằng có người muốn kí hợp đồng với cậu. Nhưng theo những gì cậu biết, Thần Ngu không phải là một công ty lớn thì sao có thể chấp nhận những rắc rối của cậu chứ.
Chẳng qua bao lâu cậu đã đến cửa văn phòng của Giản Ninh, người dẫn cậu đến nói: "
Vào đi."
Cậu do dự một lúc rồi mới lấy hết can đảm đi vào, dù sao đây cũng là một cơ hội hiếm có.
Giản Ninh chống cằm, nhìn cậu đi vào, thích thú nhướng mày: "
Cố Sênh Ca?"
Cô phải ngạc nhiên khi nhìn thấy người thật, thậm chí còn đẹp hơn cả ảnh chụp.
Nghe thấy tiếng cô, Cố Sênh Ca nhìn sang, im lặng một chút rồi dần dần mở to mắt, hưng phấn đến mức không biết nên phản ứng thế nào.
Là cô! Cô có nhớ mình không?
Nhìn thấy phản ứng của cậu, Giản Ninh nheo mắt hỏi: "
Em biết chị à?"
Tuy rằng đây là câu hỏi nghi vấn nhưng giọng điệu lại rất chắc chắn.
Như bị một chậu nước lạnh dội xuống, đôi mắt của Cố Sênh Ca xám xịt đi, cô không nhớ cậu rồi. Sau đó cậu lại cảm thấy đây là điều đương nhiên, một cô gái như cô thì sao có thể nhớ cậu chứ? Có lẽ lúc trước cô chỉ tiện tay giúp đỡ một chút thôi.
Cậu lắc đầu và mỉm cười lễ phép: "
Không tính là biết, chỉ là may mắn được gặp chị Giản một lần."
Cậu không biết cô có lai lịch gì, chỉ nhớ lúc đó người nọ nhìn cô và cúi đầu gọi một tiếng cô Giản.
Cậu vẫn luôn nhớ lúc đó cô gái này thật rực rỡ và bất cần.
Giản Ninh nghe vậy thì xua tay, cô không quan tâm lắm, cô đã từng gặp rất nhiều người, không phải ai cô cũng nhớ.
Cô không nghĩ ngợi gì thêm mà hỏi thẳng: "
Vậy thì em có đồng ý ký hợp đồng với chị không?"
Thật ra đây là lần đầu tiên cô làm công việc người đại diện này, cô không quá rõ về quy trình, nhưng cô vẫn có lòng tin về chuyện nâng đỡ người.
Sinh ra trong gia đình kiểu này, cô là viên ngọc quý trong lòng bàn tay, gần như là lớn lên trong yêu chiều, công ty gia đình không cần cô thừa kế nên càng không yêu cầu gì nhiều ở cô.
Nhưng mặc dù cô thích chơi bời, nhưng mối quan hệ của cô cũng xuất phát từ các cuộc chơi, biết được khá nhiều người ở nhiều tầng lớp.
Cố Sênh Ca sửng sốt trong giây lát, cậu sẽ ký hợp đồng với cô chứ không phải với Thần Ngu. Cậu cũng không nghĩ nhiều, nhanh chóng gật đầu nói: "Đồng ý, em đồng ý ký với chị."
Ba năm rồi cậu không gặp lại cô, cậu biết cô là sự tồn tại mà cậu không thể chạm vào, giờ gặp lại cô thì cậu làm gì cũng được.
Nhưng mà cậu hơi nghi hoặc, thân phận cô cao quý như vậy sao lại đến làm người đại diện cho một công ty nhỏ? Chẳng lẽ gia đình phá sản?
Nghĩ đến khả năng này, Cố Sênh Ca đột nhiên cảm thấy trách nhiệm trở nên nặng nề. Lúc trước cô giúp cậu, bây giờ hãy để cậu bảo vệ cô.
Giản Ninh không nghĩ nhiều về việc cậu đồng ý nhanh như vậy, cô chỉ cho rằng cậu nóng lòng muốn làm lại từ đầu.
Hai người đã ký hợp đồng mười triệu, Giản Ninh nhìn cậu và nói: "Được rồi, lần sau khi tham gia chương trình, chị sẽ đi cùng em."Đã ký hợp đồng thì là người của cô, cô đương nhiên sẽ không cho phép người khác nhắm vào cậu nữa.
Cố Sênh Ca gật đầu, ngoan ngoãn nói: "
Vâng."
Theo thông tin được biết, chàng trai này năm nay mới mười chín tuổi, vẫn còn đang học đại học. Trông rất trắng trẻo đẹp trai, đeo kính cận có cảm giác hơi nhã nhặn, rất dễ nhận ra.
Cậu ra mắt vào năm mười lăm tuổi, lúc đó rất hot, mười sáu tuổi thì bị ẩn vì một vài chuyện.
Nhìn thấy cậu biết điều như vậy, Giản Ninh cảm thấy buồn cười, đôi mắt xinh đẹp của cô liếc qua cậu, nhếch môi cười: "
Về sau cứ đi theo chị lăn lộn, chị sẽ khiến em nổi tiếng."
Cố Sênh Ca đột nhiên nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng nõn, cười rạng rỡ: "
Vâng, về sau xin nhờ chị."
Cậu sẽ cố gắng! Để kiếm thật nhiều tiền cho chị mình!
Giản Ninh đột nhiên vui vẻ mỉm cười vì tiếng gọi chị này, đây là lần đầu cô được một chàng trai trẻ gọi là chị, đúng là đánh trúng vào tim đen của cô. Đúng là một chàng trai vừa xinh đẹp vừa ngoan ngoãn làm cho người ta yêu thích, không giống cái tên ma ốm kia, chỉ biết làm cho người ta ghét.
Cố Sênh Ca ngây người một chút khi nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của cô.
Giản Ninh không cười nữa, chớp mắt: "
Làm sao vậy?"
“Không ạ." Cố Sênh Ca lắc đầu, vành tai khẽ đỏ lên, cậu mím môi thì thào: “Chị, chị cười trông rất đẹp.”
Khi nói điều này, đôi mắt của cậu rất trong sáng, sạch sẽ và chân thành.
Giản Ninh bật cười, đứng dậy đi tới bên cậu, đưa tay lên sờ đầu cậu, thấy cậu cao quá không thể chạm vào nên cô rụt tay lại, cười nói: "
Sao em lại dễ thương thế chứ?"
Cố Sênh Ca thấy vậy thì vội cúi người xuống, chống hai tay lên đầu gối rồi ngẩng đầu lên nhìn cô, đôi mắt cậu lóe sáng như ngôi sao, cậu cười ngây ngô nói: "
Chị, bây giờ được rồi."
Giản Ninh: "..."
Bây giờ những chàng trai trẻ đều như vậy hả? Khó trách lúc nào Trần Hiểu Na cũng vui vẻ như vậy!
Danh Sách Chương: