“Sếp Hàn quá khách khí, tôi chỉ là làm tròn bổn phận thôi.” Nghe anh ở đó nói linh tinh, đưa tôi đến nơi này cũng chỉ là để khích lệ tôi thôi sao? Ý đồ không rõ… Vẫn nên cẩn thận thì hơn!
“Làm chung một thời gian, cảm thấy năng lực của cậu rất tốt, tôi thấy cậu hẳn là có thể hướng tới chỗ có thể phát triển hơn, mà không phải làm một trợ lý nhỏ, hiện tại tôi cho cậu một cơ hội, cậu thấy như thế nào?” Hàn Vũ Thiên cười phi thường hòa ái, như là thầy giáo đang dẫn đường cho sơn dương bị lạc đàn… Đáng sợ!!
“Không, cám ơn ý tốt của Tổng giám đốc Hàn, đối với hiện trạng này tôi đang cảm thấy rất mỹ mãn, hướng lên trên một tầng cũng không có hứng thú.” Cứ tưởng là sẽ được tăng lương nha? Muốn làm cái gì mà phải phong quan phong tước? Quỷ dị!!
“Ai, đừng cự tuyệt nhanh như thế, trước hết nghe tôi nói. Cậu từng nghe qua ‘Ngự’ chưa?” Hàn Vũ Thiên bị cự tuyệt cũng không lộ vẻ mặt khó xử, ngược lại nếp nhăn trên khóe miệng khi cười càng sâu.
“!? Ách… Có.” Làm sao mà chưa từng nghe qua, tổ chức khổng lồ như thế. Cơ mà nói việc này… để làm gì?
“Có biết gì về tổ chức này không?” Hàn Vũ Thiên nhẹ nhàng thưởng thức một ngụm rượu đỏ, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười có chút tà mị mà đáng sợ.
“…Thâu tóm rất nhiều thị trường, giữ một vị trí nhất định, là một… ‘tổ chức xã hội đen’ quy mô khổng lồ. ” Anh rốt cuộc muốn hỏi cái gì!?
“Nói rất đúng, là tổ chức xã hội đen. Như vậy, cậu cũng biết người thống lĩnh là ai?”
“…’Ngự hoàng’.” Anh muốn nói cái gì? Anh mợ nó chết tiệt sẽ không phải là người đó chứ!?
“Vậy, thân là Ngự hoàng tôi, có thể vinh hạnh mời cậu tới đảm nhiệm chức bí thư chuyên chúc của tôi được không?” Hàn Vũ Thiên trả lời, xác minh phỏng đoán của La Thượng Thần.
“… Vậy sao? Nhưng tôi chỉ là người bình thường không thể thường hơn được nữa, tuyệt đối không thể đảm nhận cái chức vị kia, anh vẫn là nên mời một cao nhân khác thì tốt hơn.” Tên này, giấu đầu lòi đuôi ra đến đây rồi! Ta sẽ không nhảy vào cái hố đen làm cho mình vạn kiếp không được tự do đâu!!
“Ác, ngay cả lo lắng cũng không có sao?” Hàn Vũ Thiên dường như là sớm đoán được mình sẽ bị cự tuyệt, không thèm để ý.
“Thực có lỗi, tôi chỉ nghĩ cuộc sống bây giờ quá an ổn…” Tôi không muốn chết sớm, còn muốn sống lâu một chút, nếu theo anh gia nhập, không phải sẽ thường xuyên phải trải qua mấy cái vụ nhảy xe nữa sao, hoặc là còn có chuyện nguy hiểm hơn so với việc đó!? Chưa điên nha!!
“Đương nhiên không có vấn đề gì, chính là… cậu có thể quá an ổn, nhưng bạn bè của cậu… thì không chắc.” Quơ quơ cái chén nhỏ trong tay, Hàn Vũ Thiên tỏ vẻ lơ đãng mà nói giọng uy hiếp.
“!?” Ý gì?
“Bệnh viện Kỉ Hòa quy mô cũng không nhỏ, đúng không…” Hàn Vũ Thiên nhìn La Thượng Thần cười cười tà mị.
Kỉ Hòa!? Là bệnh viện của Kỉ Thương…
“Dư Ánh Tiệp hình như cũng là một cô gái…”
Bạn gái Kỉ Thương!?
“Mà Kỉ Thương…”
“Đủ rồi!! Anh rốt cuộc muốn nói cái gì?” La Thượng Thần có chút tức giận mà cắt ngang lời của Hàn Vũ Thiên.
“Không có gì, chính là tỏ ‘thành ý’ mời cậu gia nhập thôi.” Như vậy liền nổi giận sao…
“Nếu tôi vẫn nói không?” Mợ nó, đừng có chơi loại thủ đoạn này, ông đây chính là không muốn gia nhập!
“Thực đáng tiếc… Nhưng tôi vẫn rất hy vọng cậu có thể gia nhập tổ chức. Hơn nữa, nếu cậu gia nhập, bạn bè của cậu cũng sẽ bảo đảm được an toàn…”
“An toàn… Bảo đảm!?”
“Cậu gia nhập… sẽ không phải lo lắng bọn họ có chuyện ngoài ý muốn mà bị thương…”
“Hàn Vũ Thiên, anh con mẹ nó quá đáng rồi đấy!!” Một cỗ khí dâng lên, La Thượng Thần phẫn nộ đứng lên, đập mạnh xuống bàn. Tiếng vang thật lớn khắp căn phòng, cho thấy nội tâm La Thượng Thần đang rất phẫn nộ.
Từ dưới nhìn lên La Thượng Thần, Hàn Vũ Thiên cười thực tà ác. “Quyền quyết định ở trên tay cậu, cậu nghĩ như thế nào tôi cũng không miễn cưỡng, nhưng đáp án…?”
“… Anh vô liêm sỉ!” Nhìn Hàn Vũ Thiên, La Thượng Thần nắm chặt tay thành nắm đấm, áp chế bản thân không kiềm chế được mà đánh hắn.
“Nói sao tùy cậu, tôi chỉ muốn biết đáp án.”
“… Tôi… gia nhập.” Hít vào một hơi thật sâu, La Thượng Thần trừng mắt nhìn Hàn Vũ Thiên, không nghĩ chính mình sẽ nói ra đáp án như thế.
“Tốt lắm. Hiện tại tôi lấy thân phận ‘Ngự hoàng’ chính thức hoan nghênh cậu gia nhập tổ chức!” Cậu sẽ cho tôi bao nhiêu lạc thú? Tôi cực kỳ chờ mong a!!