Ninh Nhất đờ đẫn, cậu chợt nhớ lại lời trước kia sếp từng nói: Hắn và cậu không phải là người của cùng một thế giới. Ninh Nhất không khỏi liếm đôi môi khô khốc, thanh âm trong cổ họng thoát ra trở nên hơi khàn khàn, “Tần Phong hắn, đến tột cùng là ai vậy?”
Một người lúc mới tới sẽ chỉ như con gấu koala luôn dán lấy người, một người tại thời điểm buồn chán sẽ chỉ ngồi trên ghế mây trong sân nhìn trời, một người rõ ràng rất lợi hại nhưng không hề tranh cường háo thắng trong cuộc so tài, quá khứ của hắn sẽ là như thế nào đây?
Sếp ngậm thuốc lá suy nghĩ, tựa hồ là tổ chức lại từ ngữ để hình dung Tần Phong, anh ta nhún nhún vai đáp: “Nếu như thực sự muốn nói, thì đó chính là binh khí quốc gia.”
“Cùng người hắn ta tìm kia giống nhau.”
Hai
Binh khí quốc gia, đây là khi Ninh Nhất ăn sáng lật xem báo mới có thể xuất hiện từ này.
Trên báo chí đều sẽ xuất hiện một câu nói —— bọn họ là phòng tuyến kiên cố không thể phá vỡ, mặt giấy lạnh lẽo miêu tả ra hình tượng lạnh băng, đưa sinh hoạt của bọn họ và người thường cách xa nhau, có lúc Ninh Nhất cũng cảm thấy bọn họ dường như chính là máy móc.
Cho đến có một ngày khi binh khí quốc gia xuất hiện ở trước mặt mình mới phát giác, bọn họ cùng người thường cũng không có gì khác biệt.
Ba
Sếp tựa hồ nhớ ra cái gì đó, anh ta từ dưới bàn lấy ra chiếc laptop, mở ra một chương trình trải qua vài lần nhảy chuyển thì tiến vào một màn hình, lại chuyển nhập một chuỗi dài chữ cái và con số, trên màn hình nhảy ra dữ liệu của một người, đúng là Tần Phong!
Sếp híp mắt cẩn thận xem xong dữ liệu, sờ cằm không hiểu lẩm bẩm, “Đã giải ngũ rồi còn tìm hắn làm gì.” Anh ta nghiêng đầu qua vỗ vai Ninh Nhất, “Nói chung, bên này tôi thay cậu ứng phó, cậu có những chuyện khác phải điều tra đây.”
“Chuyện gì vậy?” Sếp rút ra một tập hồ sơ đưa cho cậu, “Buôn người.” Loại án này Ninh Nhất cũng không thấy lạ, nhận lấy rồi thuận miệng hỏi một câu, “Omega?”
“Không, lần này là Beta, còn có Alpha.”
Bốn
Có lẽ thần ở một vài phương diện là bướng bỉnh, tỷ như đóng lại cánh cửa của người nào đó còn có thể thuận tiện dùng cửa kẹp đầu của hắn, mà thần tại phương diện giới tính lại là công bằng.
Trên lý thuyết Alpha có sức mạnh của giới tính vượt xa người khác, Omega ở phương diện trí lực nằm trên đỉnh cao, Beta mọi mặt đều tương đối bình thường, nhưng cũng không thiếu số ít ngoại lệ tồn tại.
Đương nhiên, Alpha, Omega phải trả một cái giá tương ứng phân biệt là tỉ lệ sinh đẻ khá thấp và tỉ lệ chết yểu khá cao, hơn nữa tuổi thọ bình quân so với Beta ít hơn mười năm.
Bởi đủ loại nguyên nhân, ở quá khứ rất lâu trong một đoạn thời gian hoang đường, mọi người tôn sùng Alpha đến cực hạn, Beta chỉ có thể xem như người ở tầng lớp thấp nhất.
Mà vào khoảng thời gian đó văn minh khoa học kỹ thuật còn hạn chế, mọi người đối với tiềm năng của Omega còn chưa biết rõ, hơn nữa Omega có kết cấu sinh lý đặc thù, người thời đó chỉ coi Omega là công cụ sinh sản, thậm chí, xem bọn họ như giao dịch tiền tệ.
Loại hành vi miệt thị nhân tính này ở mỗi cái triều đại đều chịu đựng chèn ép, nhưng mà côn trùng trăm chân, chết còn giãy giụa, cho dù ngày hôm nay từng trải vô số cách mạng, ngày hôm này các giới tính đều được đối xử bình đẳng, rất nhiều quý tộc còn xem nuôi dưỡng Omega làm vui, chuyện buôn người này vẫn phát sinh nhiều lần.
Ninh Nhất vào đội tới nay tra xét không ít vụ án buôn người, nhưng những vụ án này người bị hại đều không ngoại lệ là Omega, xưa nay chưa từng nghe nói qua có buôn lậu Beta hay Alpha.
Năm
Ninh Nhất nhìn lướt qua hồ sơ thật nhanh, bỗng nhiên trông thấy một người quen, “Tiểu học bá cũng mất tích ư?! Cậu nhóc không phải là Omega sao?”
“Omega cũng chỉ có cậu ta mất tích, tôi cảm thấy việc này——” “Tích tích tích——” máy tính xách tay ở một bên đột nhiên vang lên tiếng báo động chói tai, sếp không chịu nổi chẹp một tiếng, “Thực là họa vô đơn chí.”
“Tìm Tần Phong tiến vào tòa thành này của chúng ta.”
Sáu
“…… Tu…… Kết nối tín hiệu……”
“…… Tích—— Báo cáo Thiếu tướng! Đã tìm thấy tín hiệu mục tiêu! Không biết nhiễu sóng, vị trí mục tiêu tạm không rõ!”
Thiếu tướng chậm rãi thả xuống máy truyền tin, phóng tầm mắt nhìn về thành thị chẳng hề phồn hoa này nhưng có thể dễ dàng thấy mọi người nhàn nhã nét mặt tươi cười, không khỏi đè xuống vành mũ che khuất nửa khuôn mặt của mình.
Chính là cái thành thị này, Tần Phong sau khi xuất ngũ lựa chọn sinh hoạt ở thành thị, quả thật là địa phương mà người sống trong khói súng quá lâu hướng tới, chỉ là…
“Thật không phải.” E rằng phải để cậu rời đi.