Tên thô lỗ quả thực vì tỷ lệ hàng xóm sinh con mà lo nghĩ nát tâm, dù khi nhìn thấy Omega, các Alpha đều kinh sợ hấp tấp đi tìm Beta thì thôi đi, sao ngay cả Omega cũng chơi nổi tự tiêu thụ bên trong là xảy ra chuyện gì?!
Không sai, người hắn nói chính là Tiểu Sầu Riêng và Tiểu Hoắc Hương.
Từ lần trước trong nhà vệ sinh, chất dẫn dụ của bọn họ trải qua va chạm thiên lôi câu địa hỏa (*), hai người lập tức coi đối phương chính là tri kỷ, mỗi ngày đều dính vào thành một ổ ở trong phòng không biết đang làm chuyện gì không thể hình dung.
(*) Thiên lôi câu địa hỏa (天雷勾地火): đại ý chỉ trạng thái kích tình nóng bỏng giữa hai người
Tình cờ nội dung tán gẫu được truyền ra đại khái như sau: “Cái này dùng tốt chứ?” “Đương nhiên! Bảo đảm ngươi sảng khoái như lên tiên!” “…… Ừm, cảm giác thật kỳ quái……” “Ai, do cậu là lần đầu dùng nên dĩ nhiên không quen, qua đây qua đây tôi giúp cậu ——” “A! Đau!”
…… Bản Lam Căn thấy đây không phải là nghĩ tới vấn đề có đứng đắn hay không, y căn bản không loạn tưởng nha, vấn đề là bản thân cảm thấy hình ảnh này đã sớm dán mặt trên mặt y!
Y lặng lẽ meo meo đẩy cửa ra, thấy trên giường hai người quấn quýt cùng nhau ở —— Éc…… Dùng miếng dán wax lông chân……
Em trai nằm trên người Tiểu Sầu Riêng nháy mắt nhìn y: “Anh, anh cũng muốn wax lông chân à?”
“Không cần, anh giữ lại qua mùa đông.”
Hai
Bởi Bản Lam Căn từ chối đàm luận ngày ấy y rốt cuộc nhìn thấy cái gì, vì vậy tin tức trong đội có hai Omega tự tiêu thụ càng truyền càng lan rộng, khơi dậy lòng nhiệt tình theo đuổi tình yêu địch thực của rất nhiều đồng chí!
Ta đã có thể dự kiến trước chỉ tiêu công tác của tên thô lỗ hoàn toàn thảm đạm rồi……
“Nói thật! Nếu như ở ba mươi năm trước bọn họ đã phải ngồi xổm trong cục rồi!” Tên thô lỗ nghiến răng nghiến lợi cầm tờ báo cáo, Phó chủ nhiệm cười đưa cho hắn ta một ly nước trái cây, “Nếu như ở ba mươi năm trước cậu đã phải nộp thuế độc thân rồi.”
“!!!”
Ba
“… Từ trước tới nay, Beta, Omega luôn đấu tranh cùng Alpha để có những quyền lợi như nhau.
Chúng ta sẽ không quên cảnh tượng nghìn vạn Beta thỉnh nguyện trước kia, chúng ta nhờ thân phận Omega vinh đăng vị trí nguyên soái anh hùng kia mà cảm thấy vinh quang.
Chúng ta hít thở trong cùng một bầu không khí, chúng ta ngước nhìn cùng một mảnh trời xanh, chúng ta dùng chung huyết mạch tuyên thệ: Vô luận Alpha, Beta, Omega…”
“Được rồi được rồi, chú đừng đọc nữa! Tôi trước giờ khuyên giải không khuyên phân!” Sau khi trải qua nửa giờ tẩy não tuần hoàn, tên thô lỗ cuối cùng không chịu nổi, cưỡng ép đánh gãy diễn thuyết thao thao bất tuyệt của Phó chủ nhiệm.
Hắn sinh vô khả luyến (*) xé báo cáo, “Thôi, yêu đương tự do tôi cũng lười quản họ.” Ô, tên nhóc này đổi tính à?
(*) Sinh vô khả luyến: ngôn ngữ mạng, ý là cuộc đời này không còn gì luyến tiếc nữa
Tên thô lỗ lấy ra một tờ giấy, lập tức múa bút thành văn, “Nhưng mấy đôi AO luyến kia nhất định phải sinh cho lão tử!”
“Nói không chắc lại là OA luyến đó.”
Lạch cạch, tên thô lỗ sợ đến nỗi run tay đánh rơi cái bút.
“Chú nói cái chi cơ?!”
Bốn
Vạn vạn không nghĩ tới, đời này nhìn thấy OA luyến.
Chẳng trách mỗi lần nhìn thấy sếp hẹn ai đó, cuối cùng đều là Alpha mặt mày đỏ ửng lộ cảnh xuân loạng chà loạng choạng đi ra!
Kết cấu sinh lý trong mắt anh ta chính là cái P, chất dẫn dụ kia trên người anh ta trái lại dùng để ký hiệu Alpha……
Nhanh tới giúp tôi đi! Tôi không đè nổi nắp quan tài của Đạt X Văn đâu! Hắn tức đến mức muốn nhảy ra này!
Có thể là, này rất Omega.
Từ đó hình tượng của sếp càng cao lớn hơn.