• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cô ấy là người mẫu nổi tiếng, cậu có chắc là không có tình cảm với cô ta không?

Nhan Vọng Thư nhàn nhạt đáp:

- Tôi và cô ấy không quen.

Thời Trạch ho nhẹ một tiếng:

- Vậy cậu còn chọn trang sức cho cô ấy?

Nhan Vọng Thư giọng điệu có chút lạnh lùng:

- Đó là công ty của cô ta nhờ.

Thời Trạch tiếp tục tra hỏi:

- Vậy thật sự cậu với cô ta không có cái gì xảy ra sao?

Đáp lại câu hỏi của anh là một câu trả lời ngắn gọn:

- Không.

Thời Trạch lại chuyển sang giọng điệu giễu cợt:

- Nhan, hỏi thật, ở độ tuổi này mà gia tộc cậu không có chút vội vàng nào sao?

- Không vội. Nhan Vọng Thư nhướn mày, như đã không còn một chút kiên nhẫn nào để trả lời câu hỏi của anh ta nữa:



- Hiện tại cậu có thể câm miệng được rồi đấy.

Thời Trạch dừng xe trước đèn đỏ, anh nhìn Nhan Vọng Thư trong kính chiếu hậu.

Nhan Vọng Thư từ nhỏ lớn lên trong sự yêu chiều của gia tộc nhưng tính tình của anh ta lại không giống với vẻ bề ngoài là một công tử rụt rè, mà thủ đoạn của anh vừa tàn nhẫn vừa quyết đoán. Hai mươi mấy năm rồi mà chưa thấy anh ta thất bại một lần nào.

Nếu muốn anh thất bại thì điều duy nhất có khả năng chính là tình cảm chân thành.

Thời Trạch gật đầu, giọng điệu cợt nhả:

- Tôi nguyện độc thân 30 năm để cậu có thể nếm thử nỗi khổ của tình yêu.

Nhan Vọng Thư hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, ngả người ra sau, tùy tiện nói:

- Chỉ sợ là cậu phải thất vọng rồi.

Trong xe trầm mặc một hồi, Thời Trạch:

- Cậu thật sự không muốn add?

Nhan Vọng Thư khẽ mở mắt, nhìn qua màn hình điện thoại đã tắt, rồi lại nhắm mắt.

Xe taxi dừng lại ở một tiểu khu Lam Tự Phong, Ôn Nhiên đã lên xe được hơn 1 tiếng. Cô vẫn nhớ Thời Trạch nói rằng chỉ mất mười mấy phút để lái xe từ ngã tư Phù Dương đến nơi mà cô ở, cho nên, vì vậy cô đã bị người tài xế nhiệt tình này cho đi đường vòng và bị quỵt tiền. Cô không quen với nơi này nên cô cũng không có ý định đối đầu trực diện với anh ta.

Ôn Nhiên xem hóa đơn và gửi tiền xe. Cô tỉnh táo lại không nên buông lỏng cảnh giác nói với tài xế đây là lần đầu tiên cô đến Thượng Hải.

Lam Tự Phong là một khu nhà cao tầng khá đẹp và có rất nhiều cây xanh và một hồ nước nhân tạo.

Nhà cửa đã sớm được quét dọn sạch sẽ, Ôn Nhiên về đến nhà liền cởi tất cả quần áo ướt sũng ra

rồi đi quanh nhà.

Căn nhà giống với trong video, cách trang trí đơn giản mà cũng không có nhiều đồ gia dụng.

Quy mô của căn nhà không quá lớn, có hai phòng, phòng ngủ chính có phòng tắm và có một ban công nhỏ. Đứng trên ban công có thể nhìn thấy khung cảnh tuyệt vời của khu biệt thự. Ôn Nhiên nhìn thấy Đàn Uyển- nơi để hộp hương chạm khắc điêu luyện của ông nội cô.

Ôn Nhiên đang sắp xếp đồ dạc thì Tâm Di gọi đến. Ôn Nhiên có nhắc đến chuyện gặp Nhan Vọng Thư và chuyện bị người tài xế kia cho đi vòng vòng, liền bị Tâm Di mắng cho một trận.

Ôn Nhiên ngã xuống giường nhìn trần nhà:

- Đừng mắng nữa, tớ biết rồi.

Tâm Di đắp mặt nạ dưỡng da lên mặt:



- Cậu đang làm cái gì vậy? Đang nghĩ gì thế? Cậu lại dám đi trêu chọc Nhan Vọng Thư, thật sự không có từ nào để miêu ta sự “ngu ngốc” của cậu.

Ôn Nhiên miệng lầm bầm: “Ánh mắt anh ta giống như một cái hố sâu không đáy…”. Lúc đấy đầu tôi chợt nảy ra ý định muốn thiết lập mối quan hệ tốt với anh ta thì có thể thấy được chiếc hộp chạm khắc đó.

Ôn Nhiên là như vậy, cô đối với cái gì cũng rất lý trí và lạnh nhạt, không giống một cô gái tuổi đôi mươi, nhưng khi gặp phải đồ trang sức hay bản thiết kế mà cô quan tâm thì chỉ số thông minh của cô ấy sẽ giảm xuống, hoàn toàn bộc lộ ra một mặt không có kinh nghiệm sống.

Tâm Di trêu chọc:

- Vậy tại sao cậu không nghĩ đến việc khiến cho anh ấy yêu cậu?

Ôn Nhiên liếc Tâm Di một cái, ra vẻ trầm ngâm:

- Như vậy là không tốt, tớ không muốn hi sinh nhan sắc.

Tâm Di tháo mặt nạ dưỡng nhan xuống, mỉm cười chịu đựng đau đớn, chỉ đơn giản là xé chiếc mặt nạ

xuống rồi ngồi dậy, nghiêm túc nói:

- Bỏ đi, cậu cẩn thận một chút, nếu phát hiện có gì đó không ổn, lập tức trở về, biết không?

Lập tức trở về?

Cảm giác như cô đã làm điều gì mờ ám vậy.

Ôn Nhiên cười thành tiếng, hợp tác nói:

- Biết rồi mà.

Tâm Di:

- Bên đó mấy giờ rồi?

- 3 giờ rồi. Được rồi cậu dọn dẹp đi, tớ ngủ một giấc đã. Cúp máy đây.

Khi Ôn Nhiên tỉnh dậy thì trời đã hơi tối. Cô chỉ ăn một chút trên máy bay nên bây giờ bụng cô có chút phản ứng. Ôn Nhiên chỉ đơn giản là dọn dẹp và bắt một chiếc xe taxi đến thành phố Thượng Hải. Cô tìm một nhà hàng đặc biệt và ngồi cạnh cửa sổ, nơi cô có thể nhìn thấy cảnh đêm quyến của thành phố Thượng Hải. Cảnh về đêm nơi đây thật quyến rũ, ánh đền lấp lánh của những cửa hàng, ánh đèn đường… thành phố về đêm thật sống động. Có không ít du khách chụp ảnh với dòng sông yên tĩnh phía sau, lại chỉnh ống kính lên, là một tháp kiến trúc rất đẹp. Ôn Nhiên cũng lấy điện thoại ra chụp một vài tấm ảnh ban đểm rồi đăng lên mạng xã hội.

Sau khi ăn xong, Ôn Nhiên nhàm chán nghịch điện thoại di động, vừa vặn lướt đến một số tin tức giải trí, cô lướt qua rồi lại quay lại một lần nữa. Bởi vì cô đã nhìn thấy Nhan Vọng Thư. Ôn Nhiên thở dài, đây là một tin tức lớn. Nội dung video là một clip thảm đỏ của một bữa tối của một bữa tiệc thời trang. Có một cô nữ minh tinh có ngoại hình diễm lệ, xinh đẹp đi trên thảm đỏ rồi quay đầu lại, ánh mắt đưa tình khiến cho mọi người đều phải say đắm ngắm nhìn.

Mà người cô minh tinh quay đầu lại nhìn đó chính là Nhan Vọng Thư.

Nhan Vọng Thư có một chiều cao lí tưởng và có một đôi chân dài. Ngoại hình của anh khiến cho anh luôn nổi bật giữa đám đông. Người dẫn chương trình giới thiệu: “Đây là ngài Nhan Vọng Thư, giám đốc của công ty Carly”, nhưng anh ta trông khống giống một doanh nhân mà càng giống một người mẫu hơn.



Máy quay liên tục quay nữ minh tinh và Nhan Vọng Thư.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một mẩu tin đồn nhảm.

Nhưng Ôn Nhiên rất quan tâm đến Nhan Vọng Thư trong tin tức.

Anh ta đứng ở khu vực chụp ảnh trên thảm đỏ, mặc một bộ vét màu sẫm không mặc chiếc áo nào bên trong, phần da ngực lộ ra càng tôn lên chiếc dây chuyền bằng ngọc bích.

Chiếc vòng trên cổ anh, Ôn Nhiên rất để ý vì nó rất đặc biệt và cô có chút hiểu biết về nó.

Dây chuyền vốn là kiểu dành cho nữ nhưng nay lại được đổi thành một dạng dây chuyền kiểu mới, sử dụng dây chuyền Cuba dày và ngắn bằng bạc làm tăng thêm tính mạnh mẽ của một người đàn ông.

Mặt dây chuyền là hình bát giác, với một viên sapphire tròn ở trung tâm, những viên kim cương nhỏ trên các mặt va những viên sapphire nhỏ trên các mặt có đường kẻ. Phong cách thật táo bạo và bắt mắt.

Đó là tác phẩm của một nhà thiết kế đến từ nước F ở đầu thế kỷ trước, bây giờ nó là vô giá.

Dưới ánh đèn flash, Nhan Vọng Thư khẽ nâng cánh tay, lộ ra chiếc nhẫn bạc trên ngón tay trỏ và chiếc nhân ngọc bích trên ngón tay út, cả bộ trang sức hài hòa đến kinh ngạc với khuôn mặt mang nét Âu Mỹ của anh. Vừa cao cấp vừa có khí chất.

Ôn Nhiên lại tìm kiếm một số video liên quan đến Nhan Vọng Thư, phần lớn đều là video tham dự các

sự kiện.

Khách quan mà nói, ngoài ngoại hình của anh ấy, mỗi bộ trang sức đều phù hợp khiến cho mọi người không thể không ngước mắt ngắm nhìn.

Từ những video này, Ôn Nhiên cũng phát hiện ra Nhan Vọng Thư có một cô bạn gái nổi tiếng, xinh đẹp

tên là Yên Nhiễm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK