• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhà chính Mạc Gia

“Ôi con dâu của tôi, nào nào mẹ xem. Sao gầy đi rồi này. Thằng kia, mày chăm vợ mày kiểu gì đấy hả? Cuối cùng là có chăm được hay không, không thì để ông bà già này chăm!” Mạc phu nhân xoay người cô một vòng rồi than thở. Nói là con dâu vậy chứ có khi bà thương cô còn hơn thương anh.

“Mẹ, không phải do anh ấy đâu. Tại gần đây có dự án mới, con phải siết cân để phù hợp với tạo hình” Yến Mạc Doanh xoa lưng mẹ chồng mình an ủi rồi lại nhìn gương mặt đang biểu tình của chồng mà dở khóc dở cười.

“Riết rồi con có phải con trai mẹ không đấy?” Mạc Thiếu Hàn nhăn nhó oán trách

“Không, tôi lụm anh ở sân vườn chỗ hồ cá kia” Giọng nói bình tĩnh của một người đàn ông trung niên. Không ai khác là ba của Mạc Thiếu Hàn

“Ơ ba, sao, sao ba nói thế?” Mạc Thiếu Hàn đen mặt. Thật là ba mẹ hắn không thèm cho hắn chút sỉ diện nào trước mặt vợ hắn luôn sao? Đúng là gừng càng già càng cay mà. Thật đau lòng chết mất

“Anh đấy. Lo mà chăm chút cho con dâu của tôi đi nhé. Con bé mà bị gì thì ông bà già này phanh thây anh ra nghe rõ chưa hả?” Mạc phu nhân hắng giọng đe dọa

Cô bất lực chỉ có thể nhìn gia đình chồng mình chạnh chọe nhau

“Được rồi mọi người. Mẹ, hôm nay con vào bếp với mẹ nhé?” Yến Mạc Doanh đề nghị

Thật ra cô nấu ăn cũng ngon ngang ngửa với Mạc Thiếu Hàn nhưng anh không cho cô vào bếp. Chỉ vì một lí do, anh làm được thì cô không cần phải làm

“Được, để hai ba con họ nói chuyện với nhau. Mẹ con mình nấu ăn xong thì chúng ta đi trung tâm thương mại. Dù sao thì con cũng xuất hiện lại rồi, chắc không cần phải giấu gì nữa đâu nhỉ?”

“Dạ mẹ” Cô cười đòng ý, lúc trước cô biến mất, nên thời gian chủ yếu cũng chỉ ở trong nhà chính Mạc Gia trò chuyện với bà chứ không ra ngoài. Nếu có ra thì cũng là khoảng thời gian họ đi du lịch ở Ý

Hai người phụ nữ đã đi, hai người đàn ông cũng bắt đầu câu chuyện của mình

“Cao Thành gần đây có liên lạc cho chúng ta. Chủ yếu họ nhắm vào hai con dấu mà Mạc Doanh với con đang giữ. Con tính thế nào?” Mạc Đan Nguyên xoa cằm nghĩ ngợi rồi nhìn qua con trai đang ngồi đối diện mình, thi thoảng nhâm nhi tách trà trên bàn

“Con chỉ mới gặp qua Cao Vãn Minh, còn về phần người đang nắm quyền của Cao Thành hiện tại con vẫn chưa liên lạc được. Ba, ba có biết danh tính của cô ta không?” Mạc Thiếu Hàn trong lòng có chút gì đó khẩn trương

“Cao Vãn Minh không công bố, nhưng có lẽ Yến Thanh Hành biết. Nhưng nếu ba hỏi thì chắc chắn ba vợ con sẽ không nói. Con thử hỏi vợ con xem sao?” Mạc Đan Nguyên gương mặt dù già nhưng vẫn mang một khí tức bức người. Quả nhiên khí tức bức người của Mạc Thiếu Hàn là do di truyền từ ba mình

“Con từng hỏi cô ấy, nhưng cô ấy không nhớ, vì chuyện va chạm xe năm đó với con mà cô ấy mất một phần kí ức trước năm 10 tuổi” Mạc Thiếu Hàn trong lòng dâng lên nỗi tự trách, nhưng cũng vì thế mà anh gặp được Mạc Doanh

“Ừm, nói chung đây là ải của hai đứa phải trải qua nên ba sẽ không can thiệp. À mà thằng Thiếu Thành có liên lạc gì với con không?” Mạc Đan Nguyên cũng đau đầu với đứa con út của mình. Thiếu Hàn rõ ngoan như thế, sự nghiệp, gia đình, vợ ổn định cả rồi vậy mà Thiếu Thành từ lúc cho ra nước ngoài du học, theo đuổi đam mê gì đó rồi biệt tăm. Một năm về nhà đếm không nổi một bàn tay. Vợ chồng ông cũng khổ quá đi mà

“À, hôm qua vừa khoe con đã mở thêm được một chi nhánh mới của tiệm hoa. Còn lại thì không khoe gì nữa” Mạc Thiếu Hàn đau đầu đỡ trán. Đứa em này của anh từ nhỏ đã thích những việc nhẹ nhàng, không ganh đua gì cả. Học, chơi cân bằng cả, ngoan cũng không ngoan nhưng hư cũng chẳng hư. Nói chung không có gì chê trách cả

“Ừ, nhưng nói nó về thăm mẹ nó đi, ngày nào mà nhớ nó, mẹ anh khóc tôi đau hết cả ruột. Tôi nói nhé, vợ tôi tôi chăm kĩ lắm, các anh làm sao thì làm, để bà ấy mà khóc tôi đánh gãy chân các anh” Mạc Đan Nguyên hùng hổ nhìn con trai, giọng điệu cảnh cáo rất man rợ

“Hai ba con vào ăn đi, xong hết rồi đây” Hai người đàn ông sau khi kết thúc câu chuyện thì thức ăn cũng vừa xong

Sau khi ăn xong thì cô và mẹ chồng đi tới trung tâm thương mại để mua sắm chút ít, nói là chút ít chứ đồ cũng phải để đầy cái xe bán tải

Sau khi về lại biệt thự, Mạc Doanh nhận được tin nhắn từ Khương Nhan

“Tiểu Doanh, có phim mới, em có muốn nhận không? Nếu có thì chị gửi kịch bản cho em”

Tin nhắn trả lời: “Được, chị gửi qua em coi”

“Ông xã, em lại có kịch bản” Yến Mạc Doanh cười trào phúng nhìn chồng mình

“Ừm, vợ anh giỏi. À, lần này phim của em với Cao Khiết Lộ sẽ lên sóng lên nền tảng phát sóng của (HT) Hoành Tranh như bình thường nhưng sẽ lên cùng thời điểm với phim của Châu Nghi ở nền tảng (NT) Nguyên Trường” Mạc Thiếu Hàn nhẹ giọng thông báo với cô

“Ò, em biết rồi. À mà siêu thoại của em với Lộ huynh ý anh, đạt tận 6 triệu lượt điểm danh rồi. Hạnh phúc thật. Bỏ nghề lâu như vậy, quay lại vẫn còn nhiều fan hâm mộ, thích thật” Mạc Doanh đôi mắt sáng như sao, vẻ mặt vui vẻ không thôi, còn ngân nga vài câu hát



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK