• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong căn phòng lớn, Quang Dương liên tục ném sấp giấy cùng tài liệu trên bàn lên người của người đàn ông đối diện

“Quang tổng bớt giận dữ, tôi đã phái vài tên chó săn theo dõi hắn rồi, rất nhanh sẽ có kết quả thôi” Người đàn ông đó cung kính, mồ hôi lấm tấm trên trán, không dám nhìn thẳng

“Hừ, có bao nhiêu đó việc mà làm cũng chẳng xong, nuôi các người tốn tiền cơm” Quang Dương tức điên

“Quang tổng thông cảm, Mạc Thiếu Hàn đó quá kĩ càng, thêm nữa là quá kín tiếng, chúng ta muốn tìm vài scandal cho hắn thật sự rất khó” Người đàn ông kia bất lực

Quang Dương lạnh mặt. Đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện, con ngươi đen láy chứa hằn tâm tư đen tối

“Anh có biết phải tìm ra thì mới có cơ hội làm giá cổ phiếu Tinh Hàn đi xuống không? Quang Vũ Điện Ảnh cần thêm nhiều trò Pr để có thể đè nát Tinh Hàn xuống chân! Mau đi dụ dỗ vài người về đây!” Quang Dương châm lửa điếu xì gà, khói trong phòng cứ lãng vãn khiến mắt hắn nhắm lại phiêu theo

“Tôi biết rồi! Quang tổng yên tâm”

Nhà chính Mạc Gia

“Cao Thành” Mạc Thiếu Hàn ảm đạm gật nhẹ đầu

Cao Khiết Lộ cũng nhàn nhạt gật đầu đáp lại, tầm mắt vẫn không rời khỏi người Dương Nguyệt

“Mạc Doanh, thằng nhóc này ngoan thật đó” Dương Nguyệt ẵm Thiệu Huy trên tay. Phải nói tên nhóc tì này thật sự không sợ người lạ, ai cũng có thể ẵm nó

“Rất biết nghe lời, mà tôi kể cô nghe, lúc mới sinh, nó xấu kinh khủng. Haha” Yến Mạc Doanh cùng Dương Nguyện trò chuyện, phận thê nô như Mạc Thiếu Hàn cùng Cao Khiết Lộ chỉ biết im lặng nhìn

“Gần đây đám chó săn đang săn lùng tôi, tra ra được là Quang Dương. Hắn không biết tôi ở nhà chính Mạc Gia” Mạc Thiếu Hàn nhàn nhạt liếc nhìn biểu cảm của Cao Khiết Lộ

Đôi mày cô khẽ nhấc lên, con ngươi sâu thẳm nhìn anh

“Hai ngày trước, Dương Minh tra ra hắn đang rửa tiền, còn lén lút gom cổ phiếu của Công Ty con Cao Thị”

“Chậc, cô nói xem nên đối phó thế nào đây?” Mạc Thiếu Hàn ý vị sâu xa nhìn cô, đôi môi bạc mỏng cười như không

“Mạc Tổng nên cẩn thận với chuyện riêng tư, một số nghệ sĩ trực thuộc công ty. Nhất là cái cô gì đó họ Châu” Cao Khiết Lộ nghiêm túc đánh giá sơ lược

Mạc Thiếu Hàn cũng không nói gì, chỉ gật đầu xem như bản thân đã biết, đôi mắt dán lên người Yến Mạc Doanh cùng con trai

“Dương Nguyệt, cô thật là cao tay nha. Lần trước tôi cứ tưởng cô không biết chuyện Châu Nghi đổi giày. Ra là dùng chiêu gậy ông đập lưng ông” Yến Mạc Doanh cười nhẹ, đôi mắt khó tin nhìn cô

“Ai da, tôi cũng đâu có nghĩ cô ta làm ra loại chuyện đó, chỉ là do Lộ chị ấy mua hai đôi, nên tôi đổi một tí” Dương Nguyệt nhí nhảnh nói rồi cả hai cùng cười

Mọi chuyện sẽ rất vui vẻ tới khi

“Qua đây tôi nói nhỏ cái này” Yến Mạc Doanh thì thầm, Dương Nguyệt cũng thuận thế ghé lại nghe xem

Rất chi là trùng hợp, nhưng thật ra là từ đầu tới giờ “hai người đờn ông” kia vẫn luôn nhìn, vừa hay cảnh này lọt được vô mắt họ

“Tôi nói rồi mà, hết cô rồi tới vợ cô quyến rũ vợ tôi đúng không?” Mạc Thiếu Hàn là hũ giấm chua đích thị

“Hừ, anh còn nói? Không phải vợ anh quyến rũ vợ tôi hả?” Cao Khiết Lộ đằng đằng sát khí nhìn anh

Yến Mạc Doanh và Dương Nguyệt thì vẫn mãi mê xem kịch hay, lại thêm một quần chúng nhân dân-Mạc Yến Thiệu Huy hóng chuyện, đôi mắt long anh nhìn hai người đấu võ mồm

“Cô khỏi, vợ con là của tôi”

“Ai giành vợ anh với anh? Vợ tôi là nhất, ok chưa?”

Yến Mạc Doanh: “…” Bất lực 1

Dương Nguyệt:"…" Bất lực 2

Tác giả: “…” Bất lực 3

Hai người họ: “Tôi bị oan đó” Nước mắt lưng tròng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK