• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ta còn nhớ rõ, lần đó, Thẩm Duật trở về, sắc mặt rất khó coi.

Hắn bóp cằm ta nói: "Ngươi cứ như vậy không muốn sinh hạ hài tử cho ta sao?"

Đêm đó, hắn cũng đặc biệt ra sức, giày vò ta đến bị thương chảy máu.

Sân của ta còn được Thẩm mẫu an bài bà tử tới trông coi.

Ban ngày, đút cho ta ăn các loại thuốc sinh con, có chút còn mang theo mùi m.á.u tươi, thật sự làm cho người ta cảm thấy ghê tởm.

Ban đêm, sau khi Thẩm Duật xong việc, hai bà tử còn muốn đi vào dày vò ta, giúp ta càng dễ thụ thai.

Cái gì mà Thẩm phu nhân cơ chứ, nói là súc vật cũng không quá đáng.

Không lâu sau, ta có thai.

Mang thai là một điều kỳ lạ.

Quyết tâm rời đi chẳng biết đã phai nhạt từ lúc nào, chỉ muốn nuôi lớn con.

Có lúc đột nhiên sinh ra sự bi thương tuyệt vọng, bi thương qua đi lại khôi phục bình tĩnh.

Tĩnh lặng như nước đọng.

Ngay cả tình cảm của ta đối với Thẩm Duật vốn đã dần dần biến mất nay như tro tàn lại cháy.

Lúc đó, ta cũng không biết sự tồn tại của Vân Hòa công chúa, chỉ coi như duyên phận phu thê chưa dứt.

Mấy ngày đầu sau khi chẩn đoán chính xác hỉ mạch, ánh mắt Thẩm Duật nhìn về phía ta có sự khác biệt, nhiều hơn vài phần yêu thương bé nhỏ không đáng kể.

Chúng ta giống như thật sự trở thành một đôi phu thê ân ái.

Mãi đến sau này chân tướng hết thảy rõ ràng.

Ta cho rằng, sau khi Thẩm Duật biết được ta sống lại, sẽ không lại đến làm phiền ta.

Không nghĩ tới, hắn lại phản ứng như vậy.

9.

Thị nữ chiếu cố ta từ nhỏ đã sớm được ta đưa cho ngân lượng rồi rời khỏi phủ.

Kiếp trước, nàng bởi vì ta mà bị Thẩm mẫu bán đi, kiếp này, ta không thể lại liên lụy nàng.

Đại Ân Tự.

Kế mẫu dẫn Vương Giản Lan đi bắt chuyện với mọi người xung quanh.

Phụ mẫu vì hài tử của mình mà suy tính sâu xa.

Vị hôn phu cho Vương Giản Lan, kế mẫu không chỉ yêu cầu đối phương phải có xuất thân cao quý, còn muốn hậu viện của người nọ không có thiếp thất, mẫu thân hắn lại khoan hậu độ lượng.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

Chỉ là, nàng mắt mù thế mà lại coi trọng Thẩm Duật.

Nhưng Thẩm mẫu sao có thể để mắt tới nữ nhi của một quan viên tứ phẩm?

Vương Giản Lan thẹn thùng cầm khăn hành lễ.

Kế mẫu ân cần nói: "Con gái ta ngưỡng mộ nam tử có học thức cao, xem khắp kinh thành này, ít có ai có phong thái thắng được Thẩm tướng..."

Thẩm mẫu chỉ liếc xéo hai người một cái.

Khuôn mặt mẹ kế thoáng chút cứng đờ.

Ta trốn ở trong góc nhỏ thanh tĩnh, nhìn thấy Vân Hòa công chúa cũng tới.

Sắc mặt nàng có chút tiều tụy, quầng mắt biến thành màu đen.

Có người nói, Tề quốc vẫn muốn nàng đi hòa thân, đưa ra điều kiện rất hậu đãi, bệ hạ đã động tâm.

Cho dù vị vua già của Tề quốc đã hơn năm mươi tuổi, thậm chí đáng tuổi gia gia của Vân Hòa công chúa.

Cho dù là kiếp trước hay kiếp này, Thẩm Duật tranh luận bảo vệ lý lẽ của hắn ngay trong buổi thượng triều, hơn nữa Tề quốc đột nhiên nổi loạn, bởi vậy, còn phải giằng co tranh đấu rất nhiều năm, Vân Hòa mới thật sự phải đi hoà thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK