• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bối Bội Sam lòng rối bời, cô chẳng biết làm sao, cuối cùng đành làm theo lời của Sở Bách Điềm.



Cô đưa chân lên, quấn chặt hông của Sở Bách Điềm lại, đỏ mặt nhìn anh đang sát gần mình như vậy.



Sở Bách Điềm bất ngờ tiến sát lại gần Bối Bội Sam hơn, anh bất ngờ đưa tay lên kéo áo của cô xuống.



" Chú...".



Sở Bách Điềm đưa tay lên bịt miệng cô lại, anh cười đầy gian tà.



Bây giờ Bối Bội Sam chỉ muốn đẩy anh ra thật sự, nhưng đây là nhà vệ sinh nam, nếu la lên là lộ hết mọi bí mật của cô rồi.



Sở Bách Điềm bất ngờ nâng cô lên, vì chân cô đang quấn lấy anh nên việc bế cô lên rất dễ dàng, cô cũng vội ôm chặt lấy anh như đứa trẻ, vòng một cũng không chú ý đến mà cọ sát vào lòng ngực anh.



Sở Bách Điềm đổi vị trí, anh ngồi lên bồn cầu, còn Bối Bội Sam anh để cô ngồi trên đùi mình, hai chân vẫn đang bám chặt lấy anh không buông.



Bối Bối Sam cảm thấy bên dưới có gì nhô lên, cô ngó xuống.



Cái đậu xanh rau má!



Bối Bội Sam muốn đẩy Sở Bách Điềm ra, anh lại ôm chặt cô hơn, một tay giữ eo cô, một tay kéo áo cô xuống hoàn toàn.



Bối Bội Sam hoàn toàn bị dồn vào thế bị động, cô bất lực để anh đang làm chuyện xấu xa với cơ thể của mình.



Sở Bách Điềm đưa tay chạm vào áo ngực của cô, một tay còn lại đã đưa ra sau, động tác rất nhanh, đã cởi bỏ áo ngực của cô xuống rồi.



Dĩ nhiên anh rất cẩn thận, không để nó rơi xuống sàn mà để ai đó nhìn thấy rồi.



Bối Bội Sam như cuốn hút theo, cô không nghĩ mình đang bị một người đàn ông vừa mới quen biết nhau, ông chú còn đang cởi áo ngực của cô ra.



Bầu ngực to tròn lộ rõ ra bên ngoài, Sở Bách Điềm đưa miệng đến, anh bú lấy.



" Ưm...".



Bối Bội Sam run lên, cô cắn môi dưới, một tay anh giữ lấy cô, một tay thì đang không ngừng xoa nắn ngực cô.



Bên còn lại thì đang bị miệng của Sở Bách Điềm trêu đùa, cô liền giật run cả người lên.



Bên ngoài lúc này không còn nhiều tiếng nói chuyện nữa. Mọi người có lẽ đã đi ăn trưa rồi.



" Dừng...dừng lại...".



Cô đẩy anh ra, nói nhỏ, bởi vì cô không biết bên ngoài còn có ai hay không.



Sở Bách Điềm dĩ nhiên chẳng muốn giữ lại. Đã bao lâu rồi anh mới có cảm giác thế này, việc này không có điểm dừng được.



" Chú...dừng lại...".



Bối Bội Sam muốn đẩy anh ra, ai ngờ đâu Sở Bách Điềm đưa tay lên giữ lấy gáy cô, cô bé này lại nhạy cảm như vậy, vừa chạm vào cả người đều run lên rồi.



Anh tiến đến chiếm lấy môi cô, không thể dứt ra...thật sự không thể buông tay Bối Bội Sam ra.



Bối Bội Sam như bị anh dụ hoặc làm theo, cuối cùng cô như bị trúng lời nguyền vậy, tay đưa lên đặt trên vai Sở Bách Điềm.



Chết...chết tiệt...không thể dừng lại được nữa rồi!



...



Sở Bách Điềm để Bối Bội Sam nằm trong lòng mình, anh đã trùm cô kín vào áo vest của mình, ôm cô đi thẳng ra phòng làm việc của mình thật nhanh.



Cũng may ở đây rất ít có người đi đến đây tự tiện, không ai nhìn thấy cảnh này của anh và Bối Bội Sam.



Đặt Bối Bội Sam lên giường, anh từ từ kéo áo vest của mình ra khỏi người cô, Bối Bội Sam vội kéo lại, cô che mình đi.



Lúc nãy...lúc nãy trong đó...



Sở Bách Điềm và cô đã...



" Chú...chú muốn làm gì nữa?".



Cô lấp bấp hỏi, hạ thân bên dưới đang đau nhức đến không nói nên lời, còn nữa...cô đã kiệt sức hoàn toàn rồi.



Cả đời cô không ngờ rằng là lần đầu tiên của mình lại giao cho người đàn ông mình mới quen biết, còn làm ở trong nhà vệ sinh.



Mà là nhà vệ sinh nam!



Sở Bách Điềm kéo tấm chăn mỏng bên cạnh lên phủ hết người của Bối Bội Sam, anh nhẹ nhàng nói:" Nghỉ ngơi đi".



Anh định quay đi thì Bối Bội Sam đưa tay ra, chụp lấy tay anh lại:" Chú...chú định đi đâu?".



" Đi giải quyết bãi chiến trường trong đó " Anh nói.



Nếu có người bước vào, nhất định sẽ thấy những thứ đấy, nếu có tin đồn bậy bạ trong công ty lại khổ nữa.



" Chú...".



" Yên tâm, tôi sẽ không bỏ cháu đâu ".



" Cháu là người con gái đầu tiên khiến tôi có một cảm giác đặc biệt như vậy ".



" Bối Bội Sam, từ nay cháu đã là người của tôi rồi ".



Anh đây chính là theo chiến thuật đánh nhanh thắng nhanh.



Đồ ăn trước mặt thì lo mà lấy ăn, chứ để đó...



Có kẻ cướp mất miếng ăn của mình!



...



Để Bối Bội Sam nằm ở phòng nghỉ của mình, còn Sở Bách Điềm đã rời đi, anh bảo có chuyện cần làm, cô thì đã kiệt sức không còn đủ hơi để cãi lí với anh.



Co mình lại như con tôm luộc, cô nhắm mắt lại để suy nghĩ kĩ chuyện mình sắp làm, thật ra cô trao thân cho Sở Bách Điềm đều có lý do cả.



Vả lại...



Bàn tay của ông chú đấy thật ấm áp.



" Thật tốt " Bối Bội Sam lấp bấp, sau đó cô nhắm mắt thiếp đi, hai chân cô không còn sức để có thể đi lại được nữa rồi, kiệt sức hoàn toàn rồi.



Làm chuyện xấu xa trong nhà vệ sinh nam, nghĩ đến thôi đã đỏ chín mặt như cà chua rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK