• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Đều tới lúc này, mà còn muốn giả vờ!

Hồ Phong trong lòng thầm mắng.

Trương Hải cũng thầm nghĩ:

– Nếu không giúp? Với khoảng cách như vậy, nếu chúng ta không ra tay, hắn sẽ bị nhím răng nanh đụng chết!

– Vù vù!

Hai bóng người bùng nổ lực lượng Long Huyết cảnh, nhảy bật lên, cấp tốc chạy tới trước mặt Tô Hàn.

Nhưng mà thời điểm bọn hắn muốn xuất thủ, thì thần sắc khẽ biến!

Đầu Nhím Răng Nanh vẫn như cũ vọt tới, chỉ là lực trùng kích đã giảm xuống rất nhỏ, cuối cùng lắc lư té một cái, lăn trên mặt đất mấy vòng, cuối cùng đứng ở Tô Hàn trước mặt.

– Cái gì?

– Đã. . . Đã chết?

Hồ Phong cùng Trương Hải hai người khoảng cách gần nhất, lập tức cảm nhận được đầu Nhím Răng Nanh đã không còn khí tức.

– Cái này sao có thể?

Bàng Thanh cũng trừng to mắt, không tự chủ được nói:

– Ta vừa rồi rõ ràng thấy thanh trường thương kia cùng đầu nhím răng nanh gặp nhau thoáng qua.

– Ngươi thấy thoáng qua, là bởi vì trường tốc độ thương quá nhanh.

Tô Hàn thản nhiên nói:

– Trên thực tế, trường thương này ở trong cơ thể nhím răng nanh dừng lại một lát, nhưng các ngươi phản ứng quá chậm, nhìn không ra mà thôi.

– Thật đã chết rồi?

Bàng Thanh nhìn về phía Hồ Phong, vẫn như cũ không thể tin được.

Hồ Phong nuốt nước miếng một cái, khó khăn lắm gật đầu nhẹ, nói:

– Hoàn toàn chính xác chết rồi.

– Hiện tại đã biết rõ ta vì sao nói ngươi không đủ rồi chứ?

Tô Hàn hướng Hồ Phong nói.

Hồ Phong sắc mặt lộ ra vẻ xấu hổ, lúc trước hắn còn cảm thấy không phục, dù sao Tô Hàn so với chính mình thấp một cái tiểu cảnh giới, dựa vào cái gì bình luận chính mình?

Nhưng giờ phút này. . . Hắn lại sâu sắc thán phục.

– Hiểu rõ.

Hồ Phong nhìn xem thi thể nhím răng nanh, trầm giọng mở miệng.

Hắn thấy rõ, đầu nhím răng nanh này, trên thân thoạt nhìn không có cái vết thương gì, nhưng trên miệng lại chảy xuôi máu tươi tuôn ra, hết sức hiển nhiên thanh trường thương kia đã trực tiếp theo miệng nhím răng nanh mà đâm vào, đem lục phủ ngũ tạng hoàn toàn phá hủy, sau đó lại từ phía sau vọt ra, lúc này mới cắm trên mặt đất.

Chỉ bất quá, bởi vì tốc độ quá nhanh, nhóm người bọn họ đều cảm thấy thanh trường thương kia chỉ cùng nhím răng nanh gặp thoáng qua.

Lực lượng chưa đủ, tính nhắm vào chưa đủ, lực bộc phát chưa đủ, độ chính xác chưa đủ!

Hồ Phong xem như triệt để hiểu biết.

Hắn đối phó con nhím răng nanh này, nếu như thi triển toàn lực, cũng có khả năng làm được loại tình trạng như Tô Hàn này, nhưng mà cũng chỉ là có khả năng mà thôi.

Có Tô Hàn, tu vị vẻn vẹn chỉ ở Long Mạch cảnh mà thôi!

Mà lại không phải ở đỉnh phong mười đầu long mạch, chỉ là sáu đầu long mạch mà thôi!

– Tô Hàn công tử. . . Đây cũng quá lợi hại a?

– Ồ, trước đó ta còn tưởng rằng Tô Hàn công tử chỉ là đang giả vờ, không nghĩ tới công tử quá mạnh.

– Hắn không phải là thi triển Long kỹ đi?

– Sẽ không, thi triển Long kỹ sẽ có sóng chấn động xuất hiện, chúng ta có thể dễ dàng cảm nhận được.

Mấy tên đội hộ vệ lúc này hoàn toàn yên tĩnh, nhưng lập tức trọng lòng bọn họ đều tuông ra hai từ.

Quá mạnh!

Ban đầu nếu cùng cấp bậc, yêu thú so với nhân loại mạnh hơn nhiều, theo lý mà nói, Long Mạch cảnh rất khó đánh giết nhất giai yêu thú, trừ phi là có được chín đầu long mạch trở lên, hơn nữa còn phải thi triển Long kỹ.

Còn Tô Hàn, chỉ là thi triển sáu đầu long mạch mà thôi, giết một giai yêu thú lại đơn giản như thế.

– Hiện tại không còn gì để nói?

Tô Hàn quay đầu nhìn về phía Tô Minh Hiên cùng Tô Minh Huy hai người, thản nhiên nói:

– Hai cái phế vật.

– Ngươi!

Hai người kém chút nữa ói máu, thủ đoạn Tô Hàn vừa rồi, tựa như một bàn tay, ở trên mặt bọn họ ba ba ba đập tới tấp, hoàn toàn là đánh mặt !

Nhưng bọn hắn phải làm thế nào đây?

Đây là tại Yêu Thú sơn mạch, bọn hắn đã rõ ràng nhận thức được chính mình cùng Tô Hàn chênh lệch, nếu như nói chút lời khó nghe, không có người nhà bên trong che chở, chỉ sợ Tô Hàn thật sẽ ra tay với bọn họ.

– Vẫn luôn nghe nói Tô Hàn công tử chính là thiên tài trong thiên tài, hôm nay, thuộc hạ xem như triệt để hiểu biết.

Bàng Thanh hướng Tô Hàn ôm quyền, trong lòng rốt cục thực lòng tôn trọng Tô Hàn.

Trước kia trong lòng hắn, Tô gia thế hệ trẻ tuổi chẳng qua là những bóng hoa bên trọng nhà ấm mà thôi, hắn nhìn về phía những tiểu tử này ánh mắt đều là nhìn xuống, mà không phải nhìn thẳng lên.

– Tô Hàn công tử.

Hồ Phong đi tới:

– Chuyện lúc trước ta xin lỗi ngươi, nhưng ta thật nghĩ muốn thỉnh giáo công tử một chút, ngươi làm thế nào mà dùng sáu đầu long mạch lực lượng, thể hiện ra tốc độ nhanh như vậy cùng lực bộc phát?

Bàng Thanh cùng Trương Hải hai người cũng đều vểnh lỗ tai lên nghe.

– Cảnh giới.

Tô Hàn nói:

– Thứ này ta bây giờ nói ngươi cũng không hiểu, ngươi đến Long Thần cảnh về sau, tự nhiên sẽ rõ.

– Long Thần cảnh?

Hồ Phong kém chút phun máu.

Đây chính là Long Thần cảnh a, mình đời này có thể hay không đi đến đều là hai chuyện khác nhau!

Cảnh giới Đại lục Long Võ này, từ thấp đến cao, theo thứ tự là: Long Mạch cảnh, Long Huyết cảnh, Long Linh cảnh, Long đan cảnh, Long Thần cảnh, long hoàng cảnh, Long Tôn cảnh.

Đương nhiên, đây chỉ là Cảnh giới ở Đại lục Long Võ, trên đó còn có tầng thứ cao hơn, tỉ như Tô Hàn ở kiếp trước Yêu Long Cổ Đế!

Nhưng mà, vẻn vẹn bao nhiêu cảnh giới đấy, đối với bọn người Hồ Phong tới mà nói, đó chính là chỉ có thể nhìn mà thèm.

Tô Hàn mặc dù trọng sinh, hết thảy thực lực cùng vật phẩm đều bị mất, có thể trí nhớ của hắn vẫn còn, cảnh giới còn ở!

Tỉ như vừa rồi thi triển phát thương kia, chính là hắn dùng cảnh giới thi triển, dùng lực lượng làm phụ trợ.

Phổ thông Long Mạch cảnh, là vĩnh viễn cũng làm không được bước này.

Dựa theo Tô Hàn bình trắc ( bình phán ), Đại lục Long Võ bên trên Long Thần cảnh, hẳn là có thể sơ bộ tìm tòi đến cấp độ cảnh giới này.

Mà Tô Hàn, lại đưa tới đám người Bàng Thanh nghi vấn.

Long Thần cảnh?

Bọn hắn nhưng không biết Tô Hàn là trùng sinh tới, chẳng qua là cảm thấy, Tô Hàn một cái Long Mạch cảnh, nói như thể hắn đã từng đi đến Long Thần cảnh vậy, cái này có chút quá giật gân đi?

Bất quá bọn hắn cũng không có phản bác, bởi vì Tô Hàn vừa rồi thực hiện ra thực lực, thật sự có chút quá mức không thể tưởng tượng nổi.

– Dùng thực lực Tô Hàn công tử bây giờ, lại thêm hắn nói cảnh giới gì đó, chỉ sợ đều có thể cùng Long Huyết cảnh sơ kỳ đánh một trận a?

Bàng Thanh thầm nghĩ trong lòng.

Hai người Tô Minh Huy cùng Tô Minh Hiên thì trong lòng cười nhạo, thầm nghĩ ngươi bất quá là một cái Long Mạch cảnh mà thôi, vậy mà nói khoác đến sự tình Long Thần cảnh, thật có thể thêu dệt vô cớ, quá dối trá!

– Ầm ầm ~

Vào thời khắc này, đại địa bỗng nhiên rung động.

– Ừm?

Tất cả mọi người đều ngẩng đầu hướng về nơi xa nhìn lại, chỉ thấy cuồn cuộn bụi đất từ nơi xa bao trùm mà tới, giống như là một đám mây hình nấm.

– Không tốt!

Bàng Thanh biến sắc.

Phải biết, nơi này là bên trong Yêu Thú sơn mạch, đại thụ che trời, lùm cây sinh trưởng um tùm, dưới chân cũng đều là bụi cỏ , bình thường dẫm lên bên trên, không có khả năng xuất hiện bụi đất

Nhưng giờ phút này, nơi xa lại có bụi đất thao thiên (cuồn cuộn ), điều này đại biểu cho cái gì?

Đại biểu đang có số lớn yêu thú, đang hướng về phía này lao nhanh mà chạy đến!

– Lui lại! Lui lại! ! !

Bàng Thanh lớn tiếng quát ầm lên.

Sắc mặt của mọi người đều trở nên vô cùng khó coi, hiển nhiên cũng biết có nguy cơ rất lớn đang đến.

– Lần đầu tiên tới Yêu Thú sơn mạch, sẽ đụng phải loại chuyện này.

Tô Hàn trong lòng thầm than, đồng thời đi theo đám người cấp tốc rút lui.

Nhưng mà, tốc độ bọn hắn rút lui, lại so với tốc độ cái bụi đất bao phủ là chậm quá nhiều.

– Rống ~

– Gào ~

Trong tầm mắt của mọi người, vô số thân ảnh khổng lồ, lao nhanh mà đến. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK