"Nhìn, người kia chính là Tô Hàn."
"Hắn chính là Tô Hàn sao? Tô Hàn mà đắc tội Lâm gia cùng Trần gia, bị Tô gia trục xuất gia tộc?"
"Nghe nói Tô Hàn lại có thể tu luyện, trước khi bị tẩu hỏa nhập ma, hắn đã mở ra 8 đầu long mạch, không biết giờ phút này lại đạt đến trình độ nào, dùng thiên phú của hắn, hẳn là lại mạnh lên một chút a?"
"Lúc trước kinh mạch hắn bị đứt đoạn, giờ phút này tuy nói khôi phục, nhưng nghĩ rằng cả một đời cũng sẽ kẹt ở Long Mạch cảnh."
"Hắn cũng là mạng lớn, suýt chút nữa bị Lâm gia cùng Trần gia đánh giết, lại được Tiêu gia bảo đảm xuống, nghe nói cái truyền ngôn Nhị tiểu thư Tiêu gia rất xấu vậy mà tướng mạo cực đẹp, cũng chẳng biết tại sao, lại đi coi trọng hắn, thật là khiến người ta không hiểu nổi!"
. ..
Không ít người nhìn về phía Tô Hàn, dù sao trước khi bị tẩu hỏa nhập ma, danh tiếng Tô Hàn vẫn rất lớn, có khả năng cực lớn trùng kích mười đầu long mạch.
Đã từng có không ít người lấy Tô Hàn làm đối thủ, nhưng giờ phút này lại là khinh thường, bởi vì Tô Hàn đã không phải là Tô Hàn lúc trước kia.
"Ông ~ "
Trong khi mọi người ở đây nghị luận, phía trên ngọn núi lớn kia, bỗng nhiên xuất hiện tiếng phành phạch, ngay sau đó, một tiếng kêu to bén nhọn vang vọng chân trời, một thân ảnh to lớn xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người.
"Thanh Vũ Tuyết Ưng? Lại là yêu thú tứ giai Thanh Vũ Tuyết Ưng!"
Có người kinh hãi lên tiếng, hai con ngươi trừng lớn, trên mặt tràn đầy khiếp sợ.
Cái Thanh Vũ Tuyết Ưng to lớn kia hai cánh mở rộng, dài tới mười mấy mét, nhìn giống như phô thiên cái địa, những nơi đi qua, làm phía dưới như bị một mảng bóng đen lớn che đậy.
Bên trên thân nó loại khí chất hung lệ cùng đáng sợ kia, khiến cho tất cả mọi người ở đây vẻ mặt đều là biến hóa một chút, thầm nghĩ trong lòng không hổ là Hàn Vân tông, thậm chí ngay cả loại yêu thú kiệt ngạo bất tuần Thanh Vũ Tuyết Ưng này cũng đều có thể hàng phục.
Phía trên Thanh Vũ Tuyết Ưng kia đứng mấy người, trong đó một tên lão giả tóc hoa râm, còn có hai nam hai nữ.
"Là Tiêu Vũ Tuệ!"
"Nghe nói Tiêu Vũ Tuệ đã mở ra mười đường kinh mạch, trở thành trưởng lão nội môn Hàn Vân tông, thật sự là người so với người làm người ta tức chết mà!"
"Mười đường kinh mạch. . . Điều này há không phải đã chú định Tiêu Vũ Tuệ sau này sẽ trở thành siêu cấp cường giả ư?"
Nhìn chỗ một nữ tử đứng yên sau lưng lão giả, tất cả mọi người là phát ra tiếng kinh ngạc tán thán.
Tiêu Vũ Tuệ không chỉ có thiên phú mạnh mẽ, càng là có tướng mạo cực đẹp, là nữ thần trong lòng vô số nam nhân.
Nếu như có thể lấy được nữ nhân như này, cho dù tu vi bản thân không tốt, thì về sau này, chỉ sợ cũng có thể đi ngang ở Đại lục Long Võ.
Sau lưng Tiêu Vũ Tuệ cũng là một nữ tử, bên trái là hai tên nam tử, trong đó có một tên nam tử bộ dáng trẻ tuổi, trên người mặc quần áo màu trắng, nhìn khí chất bồng bềnh, khiến cho rất nhiều cô bé trong lòng đều có chút rung động.
Ánh mắt của hắn, vẫn luôn ở trên người Tiêu Vũ Tuệ, hầu như chưa bao giờ rời đi.
"Vũ Tuệ, ngươi vốn là người Huyện Viễn Sơn, đối với người phía dưới cũng quen thuộc một chút, ngươi cảm thấy bên trong những người phía dưới này, ai có thể trở thành đệ tử hạng nhất trong lần này?" Nam tử cười hỏi.
Tiêu Vũ Tuệ không có trả lời, ánh mắt trực tiếp liền rơi vào cái kẻ trên người mặc một bộ áo trắng phía dưới.
Nam tử cũng là theo ánh mắt của nàng nhìn lại, sau cùng tìm được Tô Hàn.
"Ngươi cảm thấy là hắn?"
Nam tử nhíu mày: "Hắn tên gọi là gì?"
"Tô Hàn."
Tiêu Vũ Tuệ thản nhiên nói một câu, rồi lại nói tiếp: "Là muội phu của ta."
"Là như thế này à . ."
Nghe được Tô Hàn là muội phu của Tiêu Vũ Tuệ, trên mặt nam tử lại lộ ra nụ cười: " người ngươi nhìn trúng khẳng định không thể sai được, nhưng mà theo ta được biết, bên trong đệ tử lần này, có mấy thớt hắc mã (ý chỉ dị số) nha, tên muội phu của ngươi, thật đúng là chưa chắc có thể đoạt được đệ nhất lần này."
"Hắn nhất định có thể đoạt được."
Tiêu Vũ Tuệ bình tĩnh mở miệng, nhưng sự kiên định ở trong lời nói, lại là không cho phép dao động.
Không phải nàng tin tưởng Tô Hàn, mà là Tô Hàn có hai mươi đầu long mạch kia, thật sự là làm cho nàng không tin không được.
"Vậy thì ta lại rất muốn xem thật kỹ đấy."
Nam tử thở sâu, chỗ sâu trong đáy mắt lóe lên một hàn mang rồi nhanh chóng che lấp.
Hắn cảm thấy, ánh mắt Tiêu Vũ Tuệ nhìn Tô Hàn mặc dù bình thản, nhưng lại luôn luôn có một loại thay đổi cảm xúc xen lẫn ở bên trong, điều này làm hắn không thể tiếp nhận.
Tiêu Vũ Tuệ, đã là thê tử hắn dự định.
"Vũ Tuệ, chuyện ta nói kia. . . Ngươi suy nghĩ thế nào?" Nam tử trầm ngâm một lát, rồi đột nhiên hỏi.
Tiêu Vũ Tuệ khẽ giật mình, rồi khẽ lắc đầu: "Bạch Vũ, ngươi và ta cũng chỉ nhận biết mấy tháng mà thôi, nói chuyện cưới gả không khỏi còn có chút sớm, tạm thời đừng nghĩ tới nữa."
"Vũ Tuệ, bối cảnh của ta cũng không phải là chỉ là Hàn Vân tông này, dùng thiên phú của ngươi, nếu có thể gả cho ta, ta chắc chắn nhờ gia tộc đem hết toàn lực bồi dưỡng ngươi, ngày sau dù là Long Hoàng cảnh, cũng không phải không thể đạt tới!" Bạch Vũ hấp dẫn nàng.
"Ta nghe nói qua bối cảnh của ngươi, là một trong tam đại gia tộc của An phủ, nói về nội tình còn so với Hàn Vân tông còn phải mạnh hơn một ít, nhưng chuyện tình cảm, cũng không phải là một lời hai câu liền có thể quyết định." Tiêu Vũ Tuệ lần nữa lắc đầu.
"Được a, vậy ngươi cứ suy nghĩ thêm một chút." Bạch Vũ bất đắc dĩ nói.
. ..
Trong khi hai người nói chuyện, con Thanh Vũ Tuyết Ưng đã hạ xuống đến trên mặt đất.
Dưới sự vung vẩy của hai cánh, mặt đất liền cuốn lên tro bụi, vô số người đều nhượng bộ tránh đi ra xa chút, bốn phía bên trong phạm vi mấy chục mét của con Thanh Vũ Tuyết Ưng, trở thành một mảnh khu vực chân không.
"Lão phu Bình Ngọc Tử, thủ tịch (đứng đầu) trưởng lão nội môn Hàn Vân tông!" Lão giả mở miệng.
Giọng nói của hắn bình tĩnh, lại là cực kỳ to lớn, mà lại giống như rơi vào tận sâu trong lòng người, làm cho những kẻ bối phận trẻ tuổi kia đều là toàn thân rung mạnh.
"Xin ra mắt tiền bối!" Có không ít người khom lưng mở miệng.
Bình Ngọc Tử cũng không có quan tâm bọn hắn, mà chỉ nói: "Lần này trong tông thu lấy đệ tử, cùng giống những năm trước, cũng có ba cửa ải."
"Cửa thứ nhất: Mở long mạch!"
"Cửa thứ hai: Dung hợp thú huyết!"
"Cửa thứ ba: Thử Long lực!"
" bên trong ba cửa ải này, chỉ cần có hai cửa có thể đứng thứ nhất, chính là đệ tử hạng nhất trong lần này."
"Dĩ nhiên, nếu như đệ nhất ba cửa ải cũng không giống nhau, vậy sẽ dùng cửa thứ ba làm chuẩn, lấy được hạng nhất cửa thứ ba, chính là đệ tử hạng nhất trong lần này."
tất cả mọi người phía dưới đều là gật đầu, Hàn Vân tông ra quy tắc vẫn luôn là như thế, bọn hắn cũng đều biết, hai cửa trước là kiểm tra thiên phú cùng ý chí, cửa thứ ba, mới là kiểm tra thực lực chân chính.
"Lần này, Hàn Vân tông ta vì hạng nhất chuẩn bị ba cây linh vật cấp hoàng kim hạ phẩm, hai gốc linh vật cấp hoàng kim trung phẩm, một gốc linh vật cấp hoàng kim thượng phẩm, còn có trăm viên linh thạch hạ phẩm!" Bình Ngọc Tử lại mở miệng.
"Xoạt!"
Lời của hắn vừa mới hạ xuống, liền có một hồi náo động vang vọng bốn phía.
"Trời ạ, nhiều như vậy?"
"Ba cây cấp hoàng kim hạ phẩm, hai gốc cấp hoàng kim trung phẩm, một gốc cấp hoàng kim thượng phẩm . . Thấp nhất đều là linh vật cấp hoàng kim đấy, nếu cho cho ta một gốc, đều có thể lại mở ra một đầu long mạch!"
"Còn có linh thạch, trọn vẹn trăm viên linh thạch hạ phẩm, vậy thì tương đương với một trăm triệu kim tệ đó!"
"Không hổ là Hàn Vân tông, thật sự là giàu nứt đố đổ vách, vẻn vẹn cái trăm viên linh thạch hạ phẩm kia, liền có thể bằng tứ đại gia tộc Viễn Sơn huyện phấn đấu mấy chục năm."
Ai cũng không nghĩ tới lần này ban thưởng sẽ phong phú như thế, phải biết, hạng nhất lần trước, cũng chỉ đạt được một gốc linh vật cấp hoàng kim hạ phẩm mà thôi, mấy hạng còn lại đều là cấp Bạch Ngân.