Trong khuê phòng của đường muội.
"Ca, đừng nhìn a, mau giúp ta kí tên đi!"
Đường muội dắt lấy tay Lâm Phàm, khẽ lung lay.
"Không được! Ta phải đem bài thi này cộng với cách nghĩ của ngươi tất cả đều nói cho Nhị bá mẫu, tiểu nha đầungươi cứ chờ chết đi!"
Lâm Phàm khoát tay áo, một bộ dáng cực kỳ kiên định.
Nhìn thấy Lâm Phàm muốn mách lẻo chuyện của mình, đường muội đần người ra tại chỗ.
Cái này hoàn toàn không giống với kế hoạch của nàng a.
Trong kế hoạch của nàng, ca ca của mình Lâm Phàm không có khả năng cự tuyệt nàng, càng không khả năng sẽ mách lẻo nàng.
"Đến từ đường muội Lâm Nguyệt Nguyệt 300 điểm ngu người"
Chà chà!
Thật kiếm được điểm nha.
Nghe được thanh âm của hệ thống, khóe miệng Lâm Phàm khẽ nhếch lên một phát.
Hắn vừa rồi kỳ thật cũng là cố ý nói ra lời kia, chính là muốn thử xem nói như vậy đường muội của mình có sinh ra được chút điểm nào hay không, không nghĩ tới thật đúng là thành công.
"Ca ca ca! đừng a ca, không muốn nha! Đừng mách với mẹ ta, bằng không em gái ngươi sẽ chết rất thảm đó!"
Lâm Nguyệt Nguyệt một mặt ủy khuất nhìn ca ca Lâm Phàm, nàng chuẩn bị sử dụng đại chiêu khóc nhè năn nỉ của mình.
"Muội a, ngươi yên tâm đi! Ca của ngươi, ta đối với những việc này làm sao có thể quân pháp bất vị thân, tố cáo ngươi với nhị bá mẫu được! Ngươi nói có phải hay không!"
Lâm Phàm cũng là cười cười nói.
Còn không đợi đường muội Lâm Nguyệt Nguyệt kịp thở phào một hơi, hắn lại bổ sung một câu: "Ta không chỉ muốn nói với nhị bá mẫu mà còn muốn nói với cả nhị bá nữa, nói ngươi thi ngữ văn không đủ điểm trung bình, hơn nữa còn bôi nhọ nói xấu bọn hắn trong bài thi ngữ văn, nha đầu, ngươi cứ chờ bị ăn đòn nát đít đi!"
Lâm Nguyệt Nguyệt: (╯‵□)╯︵┻━┻ hất bàn
Nghe được lời của đường ca Lâm Phàm nói, Lâm Nguyệt Nguyệt trợn tròn mắt tại chỗ.
"Đến từ đường muội Lâm Nguyệt Nguyệt 300 điểm ngu người"
"Đến từ đường muội Lâm Nguyệt Nguyệt 600 điểm ngu người"
"Đến từ. . . ."
Đúng một lần được tận hơn 2000 điểm.
Nhìn trong bản ghi chép thu được tận hơn 2000 điểm của đường muội, Lâm Phàm ánh mắt đều sắp đỏ lên.
Muội muội mình xem ra cũng là cấp bậc Ngọa Long Phượng Sồ a!
Nếu là thời điểm bình thường, Lâm Phàm khẳng định sẽ đi dỗ dành lão muội nhà mình, nhưng lúc này hắn không thể làm việc theo cảm tính được.
"Đi, ta hiện tại muốn tìm Nhị bá mẫu cùng nhị bá để báo cáo chuyện này." Lâm Phàm giả trang đứng dậy bước mấy bước.
+600, +800, +1000
Nhìn xem bên tai không ngừng truyền đến tiếng điểm số gia tăng, Lâm Phàm ánh mắt nhắm lại, cười đến sắp sái quai hàm.
Biểu muội nhà mình tăng điểm thật là nhanh a, hơn nữa còn không có bình cảnh thì phải!
Trước đó hắn vặt lông Phùng mập mạp cùng chó Teddy , mỗi lần kiếm được bốn năm ngàn điểm đã là tới giới hạn.
Mà đường muội nhà mình hoàn toàn không có hạn mức cao nhất a!
Vừa mới đây thôi mà điểm số đã tiếp cận 5000.
Nếu như không có hạn mức cao nhất, vậy hắn chẳng lẽ có thể tùy ý vặt lông co dê béo này sao?
Lấy hiểu biết của hắn về đường muội mà nói, muốn từ chỗ nàng kiếm ít điểm, quả thực là quá dễ dàng.
Bất quá cứ khi dễ nàng như vậy, có phải rất thiếu đạo đức hay không?
"Ca, ngươi biến đi! Ngươi trước kia không phải như vậy, lãnh khốc tuyệt tình, lục thân không nhận, khó trách ngươi không có bạn gái!" Lâm Nguyệt Nguyệt xụ mặt.
"Cái gì mà bạn gái? Ca của ngươi ta chẳng qua là lười tìm, không có ý nghĩa!" Lâm Phàm cười nói.
"Rõ ràng là chính ngươi tìm không được, muốn lấm mà còn già mồm, ca, ngươi không cần kiếm cớ!" Lâm Nguyệt Nguyệt đối với hắn "xì" một tiếng.
Lâm Phàm lập tức ngây ngẩn cả người, cô nàng này lấy đâu ra dũng khí để mạnh miệng với mình vậy?
"Ca a, ngươi không cần kiếm cớ, nếu như ngươi kiếm cớ tự lừa gạt mình cũng vô dụng, độc thân cẩu có gì mà mất mặt, ngoài đường đầy a!" Lâm Nguyệt Nguyệt cười trộm nhìn Lâm Phàm một chút.
Lâm Phàm mặt trong nháy mắt tối sầm mặt.
Ngay lúc này cửa phòng bỗng mở ra.
Nhị bá mẫu cầm một đĩa hoa quả lớn, còn có một xấp lớn đề thi toán cùng ngữ văn đem tới.
Nhìn thấy một tập đề thi dày cộp kia, Lâm Nguyệt Nguyệt khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt ỉu xìu xuống.
Lâm Phàm chỉ vào tập đề thi xếp trên bàn, nhìn Lâm Nguyệt Nguyệt cười nói: "Muội a, xem ra ngươi sắp tới lại có việc làm rồi nha!"
Nói xong, hắn lại nói với Nhị bá mẫu: "Bá mẫu, loại đề này phía sau đều có đáp án, đừng quên xé mấy tờ cuối cùng đi nhé, nếu không nhìn đáp án mà chép thì học cũng chẳng có tác dụng gì!"
Nhị bá mẫu trên mặt cũng lộ ra vẻ trịnh trọng: "Còn có đáp án?"
Nàng cầm một bộ đề lên, lật tới trang cuối, quả thật có đáp án.
Lâm Nguyệt Nguyệt đứng một bên nghe vậy liền ngẩn cả người.
Nàng hối hận, nàng vừa rồi không nên cười nhạo lão ca mình là độc thân cẩu.
Cái này có lẽ chính là thứ mà trên mạng hay nói, độc thân cẩu đại nộ.
Nàng không nên đi trọc mấy thanh niên FA.
"Đến từ đường muội Lâm Nguyệt Nguyệt 600 điểm ngu người"
Lại một lần nữa cảm nhận được điểm giá trị từ muội muội.
Lâm Phàm tự nhiên là không định bỏ qua qua cho nàng.
Trước đó hắn còn cảm giác thất đức, không có ý tứ, nhưng nha đầu này đến hắn cũng dám trào phúng, đã vậy ông đây liền cho nàng biết tay.
Lâm Phàm lần nữa đối với Nhị bá mẫu tiếp tục nói: "Bá mẫu, bây giờ ta thấy nên để Nguyệt Nguyệt nộp điện thoại đi, hiện tại app trên điện thoại cũng rất lợi hại, chỉ cần quét quét qua đề thi liền có thể tra được đáp án đó!"
Nhị bá mẫu cũng là một trận kinh ngạc: "Còn có việc này?"
Lâm Phàm gật đầu, sau đó vừa giới thiệu vừa lấy điện thoại ra tải app về biểu diễn một phen quét đề tìm đáp án.
Sau khi xem xong hắn biểu diễn.
Nhị bá mẫu một mặt trịnh trọng, đồng thời trực tiếp thu điện thoại di động của đường muội hắn.
Lâm Nguyệt Nguyệt khóc không ra nước mắt!
Nhìn thấy liền điện thoại cũng bị mất, nàng một mặt đần thối, làm sao đang yên đang lành tự nhiên lại mất hết thế này!
"Đến từ Lâm Nguyệt Nguyệt 1000 điểm ngu người"
+500, +600, +800
Lâm Nguyệt Nguyệt một mặt ủy khuất đáng thương, đưa mắt nhìn vế phía lão ca Lâm Phàm của mình.