• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Thu nhìn lại, bạn cùng phòng mang theo một con gà mái vào cửa, thấy được cô liền ngây ngẩn cả người.


"Tiếu Tiếu, cậu sao không nằm viện, lại trở về nhanh như vậy? !"


Giọng nói của cô ta có chút sốt ruột, trên dưới liếc nhìn Thiên Thu, sợ cô lại xảy ra vấn đề gì.


"Nằm viện phải tốn tiền, trở về tĩnh dưỡng cũng không sao mà." Thiên Thu nói.


Bạn cùng phòng bất đắc dĩ thở dài một hơi.


"Vậy được rồi, tôi vốn còn muốn nấu canh mang tới cho cậu đây, bây giờ còn bớt được một chút tiền xe."


"Cậu chờ a, tôi đi giết gà, buổi tối uống nhiều canh một chút đi."


"Được." Thiên Thu nói: "Đúng rồi, thiết bị để ở nơi đâu?"


"Cậu còn muốn phát trực tiếp hả?" Bạn cùng phòng ngữ khí lo lắng.


"Tôi phát báo trước, tháng sau khôi phục trực tiếp, khẳng định phải chuẩn bị một chút."


"Được rồi, thiết bị tôi đặt ở phòng chứa đồ lặt vặt, cậu đi lục một cái là thấy."


Bạn cùng phòng vừa nói, lại nhớ tới Thiên Thu là một bệnh nhân.


"Thôi, cậu chờ chút, tôi giúp cậu tìm. Cậu bây giờ không thích hợp nhấc đồ vật quá nặng."


Bạn cùng phòng đem tất cả thiết bị đều lấy ra, một lần nữa lắp đặt lên.


Thiên Thu ngồi xổm tại đó, nhìn xem cô chứa card âm thanh microphone các loại, một vòng lại một vòng cáp usb, thấy vậy có chút bực bội.


"Nhiều như vậy dây, dứt khoát kéo đi."


Bạn cùng phòng bật cười, "Cậu làm sao lại giống như mèo."


[ Đúng rồi, ta đều không biết ngươi là vật chủng yêu quái gì, loại động vật họ mèo sao? ]


Thiên Thu: "Người lớn nói chuyện tiểu hài tử không nên chen miệng."


Vinh Diệu không phục.


Ai là tiểu hài tử!


Tất cả thiết bị hoàn thiện về sau, bạn cùng phòng đem microphone đưa cho cô, "Được, ngươi hát một bài thử xem."


"Hát bài nào cơ?"


"Hát gần nhất tương đối hỏa đi, cậu trực tiếp lời nói nhất định sẽ có người nhìn."


Thiên Thu nghĩ nghĩ, gần nhất tương đối hỏa là cái bài gì?


[ Yêu cung dưỡng! ] Vinh Diệu hưng phấn xoa tay điểm ca.


Thiên Thu mỉm cười, đối với bạn cùng phòng nói: "Cho cậu nghe một bài [ hỏi lại tự sát ] như thế nào?"


[ . . . ]


Vinh Diệu cảm thấy uy hiếp lòng vòng quanh co đến từ tiểu tỷ tỷ.


Nó ngoan ngoãn im miệng.


. ..


Thiên Thu lần mò thật lâu, quen thuộc không sai biệt lắm thao tác thiết bị cơ bản.


Lúc ăn cơm, bị bạn cùng phòng cưỡng ép rót mấy bát súp gà cho tâm hồn, cô mới về đến gian phòng của mình.


Thiên Thu bò lên giường chuẩn bị đi ngủ, lại không nghĩ tới cách mỗi mười phút đồng hồ bạn cùng phòng liền sẽ gõ một lần cửa.


Hoặc là hỏi có ăn đồ ăn vặt hay không, hoặc là hỏi muốn hay không uống sữa tươi.


Phảng phất người mẹ vì nhìn đứa con có hay không ngoan ngoãn làm bài tập mà lấy đủ loại cớ.


Thiên Thu biết rõ ý tứ bạn cùng phòng, đơn giản là sợ cô một lần nữa;àm việc ngốc  cắt cổ tay tự sát.


"Yên tâm đi, tôi sẽ không làm việc ngốc, ngày mai còn muốn đi học mà." Thiên Thu nói.


"Không quan hệ, tôi đương nhiên tin tưởng cậu!"


Bạn cùng phòng rời đi.


Thiên Thu buông lỏng một hơi.


Nhưng là . ..


Sau mười phút, cửa phòng lại một lần nữa bị gõ vang.


Bạn cùng phòng ánh mắt hiền lành lại ôn nhu, phảng phất nhìn qua con chó 200 cân nhà mình.


Cô đưa qua một bàn hoa quả: "Đến, ăn thêm một chút hoa quả đi, tôi biết, cậu khẳng định chưa ăn no bụng."


Thiên Thu: ". . ."


Cô mặt không biểu tình, nghiêm túc lựa chọn giữa hung hăng đóng cửa lại cùng quay đầu bước đi, thuận tiện nhìn lướt qua đĩa trái cây trong tay bạn cùng phòng.


Đủ mọi màu sắc, đẹp vô cùng.


Đẹp mắt.


Ưa thích.


Thiên Thu đón lấy đĩa trái cây.


Cô giương lên mụ cười ưu nhã không có kẽ hở, ngữ khí ôn nhu, "Được, cảm ơn. Tôi vừa vặn đói bụng."


. ..


Ngày kế tiếp.


Thiên Thu đi tới trường học.


Đây là một đạo khóa chung, các hệ tụ tập, chừng hơn trăm người.


Một khắc khi cô vào cửa này, cũng cảm giác được vô số ánh mắt người đưa tới.


Mang theo chán ghét hoặc là kinh ngạc.


Đều đang thì thầm nói chuyện.


Thiên Thu hấp dẫn tất cả lực chú ý mọi người, trở thành chủ đề trò chuyện nóng hôm nay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK