• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Thu ngủ rất say.


Địa lao Ma tông vừa bẩn vừa loạn, cô cực kì ghét bỏ, rất nhiều ngày không thể ngủ ngon giấc.


Bây giờ nằm trong ngực Trầm Thanh Từ, khí tức hắn mát lạnh sạch sẽ, bất tri bất giác liền ngủ thiếp đi.


Trầm Thanh Từ nhìn qua Thiên Thu.


Bộ dáng cô ngủ, khiến hắn không nhịn được liên tưởng đến con thú non mới được sinh ra, mềm mại vô hại.


Làm tâm hắn sinh ra thương hại.


"Tử Kinh!"


Tông chủ Thượng Thanh tông cảm giác Trầm Thanh Từ trở về, liền không kịp chờ đợi mà chạy đến đỉnh núi cao nhất.


Quả nhiên, liếc mắt liền thấy được con gái của hắn.


"Phụ thân!"


Hoa Tử Kinh ô ô rơi lệ.


Mắt thấy hình ảnh đẹp đẽ cha con tụ hợp sắp sinh ra, tiếng nói lạnh lùng của Trầm Thanh Từ vang lên: "Chậm đã."


Tông chủ Thượng Thanh tông sững sờ: "Sương Hoa Đạo Quân còn có gì phân phó? !"


Hắn thấp thỏm nhìn lại, bỗng nhiên trừng to mắt.


Lúc này tông chủ Thượng Thanh tông mới chú ý tới, trong ngực Sương Hoa Đạo Quân hình như còn có vật khác.


Nhìn kỹ, vậy mà là một người? !


Nội tâm tông chủ cùng Hoa Tử Kinh giống nhau, không thể tin được tất cả trước mắt.


Trầm Thanh Từ ngước mắt, giải thích: "Người này, từ nay về sau chính là đệ tử Thượng Thanh tông, ngươi đi sắp xếp cho nàng một cái phòng."


"Cái này . . ."


"Có dị nghị gì?" Ttiếng nói hắn vẫn thanh lãnh như cũ, không vui không buồn.


"Không có, không có." Tâm của tông chủ Thượng Thanh tông đều run lên.


Dám có dị nghị, chọc giận Sương Hoa Đạo Quân, chờ lấy chính là tông môn hủy diệt đó.


Tuy nói Thượng Thanh tông không thu đệ tử không rõ lai lịch, nhưng nếu là Sương Hoa Đạo Quân mang đến, liền xem như lô đỉnh Ma tu . . .


Cũng phải thu thôi!


Đây chính là trường hợp xấu nhất.


Bất quá, nói đến Sương Hoa Đạo Quân dù thế nào, cũng không có khả năng tiếp xúc với lô đỉnh Ma tu.


Tông chủ Thượng Thanh tông gọi người đưa Hoa Tử Kinh đi, đồng thời chuẩn bị một căn phòng cho khách, nói: "Chuyện kế tiếp không làm phiền Đạo Quân, chúng ta phái người đưa vị này . . ."


Hắn còn không biết người trong ngực Trầm Thanh Từ, có thân phận thích hợp nào.


"Nữ đệ tử." Trầm Thanh Từ nhàn nhạt bổ sung.


Nội tâm tông chủ Thượng Thanh tông đã rối thành một đoàn, dưới lòng bàn chân lâng lâng.


Thực sự không phải nằm mơ chứ?


Sương Hoa Đạo Quân dẫn người trở về Thượng Thanh tông coi như xong, người lại còn là nữ đệ tử.


Nếu là trước đây, trời đánh ngũ lôi hắn đều không tin, vậy mà có thể tận mắt nhìn thấy.


Hắn không dám nói thêm, vừa mới chuẩn bị sai sử người mang đi Thiên Thu, lại không nghĩ tới, Trầm Thanh Từ vậy mà ôm người, chậm rãi đi vào.


"Đạo Quân, cái này . . ."


Cái này hình như có chút không hợp lí?


Sương Hoa Đạo Quân cao cao tại thượng, làm gì có đạo lí tự mình đưa đệ tử vào phòng.


"Ta tới an trí, các ngươi có thể rời đi."


". . . Vâng."


Sương Hoa Đạo Quân nói cái gì thì chính là cái đó.


Một đoàn người rời đi, hoảng hoảng hốt hốt, vẫn không thể lấy lại tinh thần.


Người qua đường thì thào nói: "Ta mới vừa rồi là nhìn lầm đi, Sương Hoa Đạo Quân vậy mà dẫn người trở về."


"Còn là nữ nhân? Trời ạ . . ." Người qua đường Ất đồng dạng không dám tin.


Người qua đường Bính hỏi: "Sương Hoa Đạo Quân ngàn năm qua đều sống một mình, không phải là đột nhiên nghĩ đến nên tìm một cái đạo lữ chứ?"


"Đạo lữ hoặc là lưỡng tình tương duyệt, hoặc là tu vi gần nhau, vì song tu tăng tiến tu vi . . ."


Người qua đường hỏi: "Ngươi cảm thấy Sương Hoa Đạo Quân là bên nào?"


". . ."


Dạng vấn đề sắc bén này, khiến cho người qua đường Ất cùng người qua đường Bính, song song trầm mặc.


Sương Hoa Đạo Quân vô tình vô dục, không có khả năng lưỡng tình tương duyệt.


Lại nói, tu vi Độ Kiếp kỳ chỗ nào còn cần song tu?


"Coi như chúng ta là nằm mơ đi, trở về ngủ một giấc! Nói không trừng, ngày thứ hai tất cả sẽ khôi phục bình thường."


"Đúng vậy, nhất định là bởi vì sự tình Ma tông gần đây, bận đến đầu óc choáng váng . . ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK