• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tả Ý khẽ cuộn ống tay áo, giấu đi dược bình vừa được nhổ nắp, còn lưu lại mùi thảo dược cay nồng. Hắn nhanh chóng vân vê dược hoàn màu xanh lá trong hương bao. Mùi trà hương thoang thoảng phủ khắp căn phòng, át đi vị đạo cay nồng khó chịu, khôi phục hương cây cỏ tinh khôi và thanh khiết.

Thiếu niên mới đặt chân ở ngoài cửa không kìm được chun nhẹ cái mũi. Thoáng có chút để ý hít hà thêm vài hơi rồi như không có việc gì gợi lên khóe miệng vọt vào thư phòng.

"Tả tiên sinh, chủ tử mời ngài tham gia yến tiệc mãn niên của thiếu gia Lục Minh vào tối mai. Thỉnh ngài vui lòng đến dự." Tư Văn cung kính cúi người, trang trọng đưa tận tay Tả Ý thiệp mời đỏ hỏn tràn đầy hỉ khí được trang trí thiếp vàng tinh mĩ.

Tả Ý do dự tiếp lấy thiệp mời, lật xem qua nội dung. Bên trong thiệp mời sang quý là tờ giấy trắng tinh mộc mạc, mỏng như cánh ve được gia chủ tỉ mẩn viết nên thỉnh ngữ chân thành. Nét chữ phóng khoáng rõ ràng, rồng bay phượng múa ghi lại thời gian địa điểm cặn kẽ.

"Không phải Lục gia bao trọn Thực Mãn Lâu mời khách tiệc mãn niên Tiểu Minh sáng nay sao? Trên thiếp mời thỉnh tham gia yến tiệc tối nay ở Ngọc Hoa Viên là thế nào?" Tả ý vuốt theo hoa văn tinh mĩ, buông mi dò hỏi.

"Quả đúng là như vậy. Yến tiệc tối nay là tiệc dành riêng cho gia quyến. Với quan hệ của ngài và chủ tử, đương nhiên phải mời ngài tham dự buổi tiệc thân mật của Lục gia rồi." Tư Văn thân thiết mỉm cười, vui vẻ cong cong đôi mắt to tròn của mình.

"Tiểu Tư, chuyển lời cáo lỗi của ta cho Lục Tân. Thứ cho ta không thể phó ước." Tả Ý vuốt ve nét chữ quen thuộc, gấp lại tấm thiệp đặt vào tay Tư Văn. Kiên quyết từ chối yến tiệc mãn niên tư mật, dù cho hơn một tháng hắn không được gặp mặt anh nhi.

"Tả tiên sinh, ngài không nể mặt chủ tử thì cũng nể mặt thiếu gia đi. Lục Minh thiếu gia suốt ngày gào khóc đòi ngài. Chủ tử lo lắng thiếu gia thân thể yếu nhược nên nào dám bồng ra khỏi phòng an dưỡng anh nhi. Ngay cả tiệc hôm nay ở Thực Mãn Lâu cũng không cho thiếu gia ra ngoài."

"Cớ nào lại như vậy? Tiểu Minh không phải mấy ngày trước còn khỏe mạnh, được Lục Tân ẵm đi nhận lời chúc phúc của Triệu gia sao?" Y sư lo lắng tra hỏi, không kiềm được nôn nóng trong lòng.

"Thiếu gia vẫn khỏe mạnh, chỉ là ngài ấy dường như dùng dương sâm quá nhiều. Không quá thích ứng với dương khí nồng đậm của chủ tử, thi thoảng xuất hiện hiện tượng bài xích. Chủ tử đã an bài bảo mẫu an dưỡng của Ôn thị tiếp quản, cơ bản đã không chế được tình hình."

"Không sao là tốt rồi. Nếu Tiểu Minh như thế, để tối nay ta đến kiểm tra lại cho chắc chắn. Dù sao ta cũng là y sư đỡ đẻ cho nó, nào bỏ được mà không quan tâm." Sắc mặt Tả Ý thoáng tái nhợt khi nghe Tư Văn giải thích. Dường như nghĩ đến điều gì đó mà thoáng cau mày, khẽ cụp mi mắt che giấu tâm tình phiền loạn.

"Tốt quá rồi, Tả tiên sinh. Vậy tiểu mong ngài đúng giờ phó ước. Dù sao tiểu thiếu gia vẫn cần được an dưỡng, không thể ở ngoài hoa viên quá lâu." Tư Văn tươi cười đặt lại thiếp mời vao tay Tả Ý, vui mừng thấy y sư chăm chú đặt tại án thư.

Thiếu niên không kiềm được cười thầm trong lòng. Tả tiên sinh cũng thật là, yêu thương tiểu thiếu gia nhiều như vậy lại kiên quyết không chủ động đi thăm. Không biết là không được tự nhiên cái gì đây? Đúng là tự mình làm khổ mình mà!

**************************************

"Chủ tử, thuộc hạ đã cho người soát hết núi Hạ Khúc. Toàn bộ bộ phận thân núi và khu vực rừng rậm đều không hề bỏ sót. Đã chứng thực gần hết thông tin Tả tiên sinh cung cấp."

"Được rồi, nói ngắn gọn."

"Qua kiểm tra phát hiện ngôi nhà tranh có tồn tại, dấu vết sinh hoạt của nữ tử hiển hiện. Tiếp tục rà soát toàn bộ thân núi, có 78 phần mộ đơn lẻ. Có 5 phần mộ mới nhất được đào từ 1 năm đổ lại. Theo khám nghiệm quần áo và xương cốt thì ba mộ của nam tử, hai mộ nữ tử."

"Các mộ nam tử đều không có xương chậu bị nứt, chỉ có mộ nữ tử. Dựa vào chất xương một người độ tuổi từ 25 đến 30, người còn lại từ 30 đến 40. Âm khí của hai bộ xương cốt đã tản hết, không thể theo dấu. Bộ đầu tiên phù hợp với miêu tả về nương thân thiếu gia."

"Sau mang về điều tra kĩ phát hiện, vết nứt xương chậu có dấu hiệu bổ sung phục hồi, dường như trải qua một thời gian an dưỡng. Tư Lục dự đoán sau khi sinh sống thêm 5 đến 6 tháng, không giống bị rong huyết mà chết."

"Còn khu vực ngài chỉ định tìm hiểu, sót lại dương khí thuộc về chủ tử. Dấu vết sinh hoạt rất rõ ràng, chứng thực lời Tả tiên sinh việc ngài chữa bệnh ở đấy nửa tháng. Dương khí của Tả Ý khá mờ nhạt, dường như ngài ấy không ở lại đây thường xuyên."

"Còn âm khí của người được cho là nương thân thiếu gia rất kì lạ. Chúng thuộc hạ không bắt được khí tức của người đó. Không thể xác định và truy tung."

"Là sao?"

"Bẩm chủ tử, theo lời của truy tung sư thì là âm khí rất suy yếu, lại quyện chặt vào dương khí của của y sư. Không những thế còn có hiện tượng cộng hưởng, nghi ngờ là âm nam hoặc âm nữ có quan hệ thân thích với Tả tiên sinh."

"Được rồi, lui ra. Qua Tư Văn nhận thưởng rồi xuống Hình Đường tự nhận 30 roi. Lần sau làm việc kín kẽ hơn đi."

"Thuộc hạ biết tội, nguyện nhận 50 roi thưa chủ tử."

"Vậy được, chấp hình xong nghỉ ngơi một ngày, ngày kế theo Tư Tam giám sát biệt viện đi. Tạm thời ở lại trong phủ phụ việc, lão gia chủ bắt đầu chú ý ngươi rồi."

"Thuộc hạ tuân lệnh"

*********************************

Tả Ý dõi theo bóng lưng Tư Văn khuất xa mới chậm rãi cài lại cửa. Hắn muộn phiền thở hắt ra, không kìm được mà ấn ấn mi tâm nhăn nhó của mình. Hắn quá chủ quan chuyện Tiểu Minh rồi.

Hắn không định dùng dương sâm, Tả Ý muốn bảo toàn tiên thiên thể chất ưu tú của Tiểu Minh. Y sư lớn mật thử nạp loại dương khí đó vào mảnh gỗ. Dù sao cũng phải tản đi, dương khí lại xuất từ kẻ thân thiết với Tiểu Minh, thử xem cũng chẳng mất gì.

Đứa nhỏ hấp thu trơn tru, thậm chí còn trở nên cường kiện hơn so với những đứa trẻ sinh non khác. Tả Ý rất vui mừng, lúc đó hắn chỉ nghĩ đến việc làm sao cho hài tử thuận lợi sống sót, lại không nghĩ thành cản trở cho nó sau này.

Hắn biết đứa nhỏ sở hữu thiên phú liên kết huyết mạch của Lục gia, ngay từ khi còn nhỏ đã có thể sử dụng. Nó đương nhiên rõ ràng Lục Tân là phụ thân nó, lại bài xích dương khí nồng đậm của y. Chỉ có thể vì đã thói quen sử dụng dương khí trong mảnh gỗ.

Không tốt nhất là Tả Ý dù đau lòng đứa nhỏ cũng tìm không ra loại dương khí ấy cho Tiểu Minh. Hắn mãnh liệt vận chuyển khí trong cơ thể, lặng lẽ nhìn nó bốc lên, hòa vào hương khí mảnh gỗ Lân Hỉ trên cổ mình.

Khí quyện vào nhau, biến thành dương khí của Tả Ý, thuần một màu cam hồng lấp lánh. Đôi mắt tối đen của Tả Ý thắp lên một màu rực rỡ. Hắn khẽ vươn tay chạm vào, dương khí mềm yếu tản ra, vuột mất qua lòng bàn tay...

*: tiệc mãn niên ở đây không phải tiệc tròn 1 tuổi. Thông thường có 3 buổi tiệc quan trọng của hài tử Huyết Thụ đế quốc.

Tiệc mãn nguyệt là lúc được một tháng tuổi, dùng để ra mắt cho quan lại quyền quý biết hài tử nhà mình bình an sinh ra và được dòng tộc thừa nhận.

Tiệc mãn niên là tiệc chúc mừng đứa nhỏ 3 tháng tuổi thoát khỏi các loại tật bệnh trong 3 tháng yếu đuối nhất ( tròn năm ở đây tính cả thời gian trong âm thể của nương thân).

Cuối cùng tiệc một tuổi là tiệc nhận thể, các danh gia vọng tộc trắc nghiệm thể chất và trao cho hài tử các loại công pháp tu luyện truyền thừa phù hợp với thiên phú cho đứa nhỏ.

Tiểu Minh là đứa nhỏ sinh non và trở về Lục gia muộn nên không có tiệc mãn nguyệt. Tiểu Minh hiện tại đã được 5 tháng tuổi, phần nào phù hợp với quy định tròn năm của buổi tiệc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK