Lục gia chủ thoáng hoàn hồn, bàn tay bất giác buông ra bút lông. Con ngươi tê mỏi của y nheo lại, nhìn xuống hắc sắc đã văng tung tóe sàn gỗ. Tư Văn cúi đầu tạ lỗi, khom người lau dọn, nhưng tiếng vút gió đã liên tiếp thổi qua tai. Nô nhân phút chốc không thấy nhân dạng, chỉ còn thanh ảnh lập lòe cùng ánh dương khí tím nồng ồ ạt tuôn ra.
Bên ngoài căn phòng, hắc ảnh lướt trên nền dạ nguyệt, nôn nóng bu đầy sân viện. Ám vệ đã đánh hơi thấy dương khí náo động, tuần tự chia thành hai lộ. Những ám vệ am hiểu kết giới, võng ảnh tiềm hành vào đêm đen còn ám vệ sở trường công kích vào sâu chủ phòng. Nhưng ngay khi vào đc chủ phòng, Tư Tam lại không chút do dự thay đổi mệnh lệnh.
Tản ra, mình hắn được đi vào. Chúng ám vệ không chút nghi ngờ mệnh lệnh của tả đốc, thân mình dung nhập vào bóng đêm, yên tĩnh theo dõi kì biến. Tư Tam lắc thân, xuất hiện sau lưng Lục Tân, tự tung tự tác tiến đến sát gần chủ tử. Hắn thẳng lưng quỳ xuống, khí thể tản ra chắn lại bụi mù lan đến.
Lục Tân không nhúc nhích, đuôi mày cũng chẳng nhếch lên lấy một lần. Y mải miết chơi đùa ban chỉ trên tay, tùy ý tử ảnh từ trên mình bạo động, sắc bén vây tỏa Tư Văn. Thư hầu khéo léo phóng ra thanh quang, bình tĩnh đón đỡ tử liên đột kích.
Thanh khí từ người hắn tạo ra từng quang ảnh xoáy tròn, cứng rắn cự lại tử liên. Liên diệp linh hoạt di chuyển, không chút yếu thế trước dương khí hung ác của Lục Tân, tựa tấm khiên vững chắc nhất, cản lại hết thảy sát khí bén nhọn tím nồng.
Tư Văn ngả người, lướt ra phía sau, khí thể liên tục phún ra thanh quang linh ảnh. Hắn dẫm lên mộc kỉ, thân mình cố ý ngừng lại, không chút do dự tản đi khí thể hộ thân. Tử liên mất đi lực cản, vun vút xé qua không khí, tử võng bao trùm bốn phương tám hướng.
Bình phong cùng mộc kỉ bị tử võng xiết chặt vỡ vụn, ầm vang đánh động sân viện. Hộ vệ vội vã kêu gọi, phút chốc đã phá cửa xông vào. Lại bị ánh mắt lạnh lẽo của Lục Tân bức lui. "Không phải ta đã mệnh lệnh không được xông vào hay sao?"