“em mở ra xem thử đi!”hắn nói.
“ừmh! ” nó mở tờ giấy ra trong niềm hân hoan, đọc xong, nó đóng tờ giấy trong niềm chua xót.!
hắn thấy biểu cảm của nó, hắn hỏi:
“sao buồn hiu vậy! ”
“đọc đi rồi bik!” nó đưa tờ giấy cho hắn.
tờ giấy ghi rằng:
” các em hãy đi kiếm một cái lều, để tá túc qua đêm, những sản phẩm tìm đc, hãy tận dụng nó! ai kiếm đc chiếc lều đầu tiên thì sẽ được ngủ riêng, còn ko! nam nữ ngủ chung cũng ko sao! (bà cô bá đạo! ) ,chúc các em may mắn!!”
“what the hợi! ” hắn nhìn tờ giấy trong tay…
“gìơ còn heo với hợi gì! đi tìm thôi! chúng ta nhất định phải thắng! ” nó nắm chặt tay.
“thua cũng không sao mà! ” hắn nghĩ nếu như ngủ chung lều với nó! chà! nghe cũng ko tồi!!
“anh không đọc kĩ tờ giấy hay không biết đọc chữ ! nếu thua chúng ta sẽ ngủ chung đấy! tôi lại ko muốn như vậy!”
nó tưởng tượng cảnh hai người ngủ chung,vệt máu động trên tấm chăn trải giường còn mới ,nghe tiếng thở dồn dập của cô gái, hắn kề cổ nó thì thầm bên tai một cách quyến rũ…
“đưa tiền cho ta!”(tưởng gì! )
nó rùng mình lắc đầu thật mạnh, ko thể thua, không thể! “không! tiếp tục đi! không thể thua anh hai, cả con bạn mất nết kia đc! ” nó nắm lấy tay hắn,kéo về phiá con đường thám hiểm.
“ừ! ” hắn nói ủê oải.
đi thêm một đoạn đường, hai tụi nó đến ngay cạnh một thác nước, dòng nước chảy lách tách nghe nhẹ diệu. cảnh vật thật cảm tình biết bao! nhưng…
“anh đi nhanh lên coi… chậm chạp quá đi! ” nó bực bội.
“tôi đây! tôi đây! ” hắn lê từng bước chân.
“anh cứ như đi leo núi về ấy! nhanh lên nào! không ta thua mất “nó nói với hắn bằng giọng muốn khóc.
“sao vậy! đừng khóc mà! ” hắn bối rối lau đi những giọt nước mắt lăn trên gương mặt xinh đẹp.
“hức hức… tôi ko muốn mất tiền! ” nó nói câu trớt qướt!
“hở? “hắn ko hiểu.
CHAP 10.1: TỈNH TÒ (T.T)
” đừng khóc! ” hắn bối rối vì chả hiểu nó nói “sợ mất tiền ” là như thế nào.
“hức hức! chúng ta nhất định phải thắng! trời cũg sắp tới rồi, phải nhanh lên thôi! ” nó quyết tâm.
nói xong nó đứng dậy bỏ đi! phải bực mình chứ! mọi ngày thấy hắn thông minh lắm cơ mà ! sao gìơ đọc tờ giấy kia lại ngu ngơ đến thế!
bỗng nhiên, từ đâu có một cánh tay nắm lấy eo nó, giật mạnh làm nó mất thăng bằng. hắn… đang ôm nó, cái gì!?!
” nè! …anh… anh đau bụng hả? ” bó tay với nó rồi?!!
” sao em không chịu nhận ra cơ chứ! ” hắn gục trên vai nó, nói nhỏ.
“ồ! vậy anh đau bụng thiệt à?thế sao…?!?! ” nó hỏi.
“không phải! ” hắn cắt ngang dòng suy nghĩ về đau bụng của nó.
“không là sao! đừng ngại! nói đi! ” nó vẫn cứ nghĩ hắn đau bụng nên ôm nó.
“sao em ngốc thế! tôi… thích em!! ” hắn ngượng chính mặt
nó nghe thấy liền ngồi yên. quá bất ngờ!
” nè! đau bụng chứ không phải đâu não đâu nhé! ” nó gượng cười.
“tôi không đau gì cả! ” hắn ôm chặt nó hơn.
” tôi chỉ nói… tôi thích em thôi! vậy em có thích tôi không? ” hắn hỏi nó.
” …” nó cứ im lặng.
“Nói với tôi… em có thích tôi không? ” hắn thì thầm bên tai nó.
” anh… tôi…có thích anh! ” nó đỏ bừng mặt.
dĩ nhiên là thích từ lâu rồi, từ lúc nó gặp hắn khi mới vào học.nó thích vẻ lạnh lùng, vẻ nóng nảy, vẻ đáng iu như nhóc con của hắn. nếu như nhìn kĩ, lúc nói chuyện với hắn, nó có đỏ mặt đấy!
“em… cũng thích tôi? ” hắn nghe lầm chăng.!
“ừm! ” nó gật đầu.
” vậy…! em có muốn làm bạn gái của tôi không? “hắn vẫn cứ ôm nó.
“cái này… sao anh lại… haizz! khó nói quá! ” nó nói
“cứ nói đi. dù em có nói “yes” hay “no” em cũng là bạn gái tôi. ” hắn bá đạo.
“thế anh còn hỏi? ” nó nói.
“tôi muốn chính em nói với tôi! ” hắn cười.
“tôi… ừ! ” nó đồng ý!
“sao… cảm ơn em! ” hắn mừng quýnh lên.
nói xong, không để nó nói tiếp, hắn xoay người nó lại và… hôn lên đôi môi của nó.
nó đứng hình… hôn! nụ… nụ hôn đầu của nó!!! ( thật ra thì mất lâu rồi chị hai! )
nhưng dù sao gìơ nó và hắn cũng là người iu nên… nó vòng tay lên cổ hắn, đáp lại nụ hôn của hắn.
.
tại một nơi nào đó…
“chồng iu! chúng ta phải thắng mới được! em cần thực hiện một điều! ” nhỏ nói.
“bà xã muốn gì? ” anh ân cần hỏi nhỏ.
“em muốn thắng cuộc thi tìm lều này! để nó và Phong ngủ chung! chắc chắn sẽ rất thú vị! “nhỏ cười nham hiểm.