Số người chơi lại ít đi một người. Tô Vân và chàng trai số 5 đã thi đấu, lượt tiếp theo đến người chơi còn lại của đội đen. Đội trắng chỉ còn một người, Tô Vân không tin người chơi kia còn không phải vua.
Cô thầm cầu mong người chơi đội mình sẽ sống sót, dù sao nếu thất bại thì khiêu chiến tiếp theo sẽ do Tô Vân chiến đấu. Tay cô vẫn còn run rẩy, ôm đùi nằm thắng hay gì cũng được, chỉ cần có thể chiến thắng.
[Mời người chơi số 14 đội trắng khiêu chiến.]
Người chơi số 14 đội trắng được đưa lên sàn đấu, cô ta cũng biết đội trắng lành ít dữ nhiều, chỉ là bản thân may mắn còn sống đến phút chót nhưng nhìn tình hình chưa chắc sẽ chiến thắng trò chơi này.
Bên đội trắng chỉ còn lại một mình cô ta, cùng với vài bãi máu lấm lem trên mặt đất, còn có bãi nôn mửa chưa được dọn. Mặc dù không có thông báo nhưng có lẽ cô ta là vua đi, dù sao cũng chẳng còn ai.
"Tôi muốn khiêu chiến người chơi số 11 đội đen."
Sau đó, người chơi số 11 đội đen không xuất hiện trên sàn đấu. Ngược lại giọng nói quỷ dị kia vang lên.
[Hì hì... Không thể khiêu chiến người chơi này nha~ Có chắc chắn muốn khiêu chiến không nè.]
Cô gái khựng lại một lúc, Tô Vân cảm thấy vô cùng kỳ quái. Tại sao lại không thể khiêu chiến, không lẽ người chơi kia có kỹ năng hay vật phẩm miễn chiến? Nếu thật thì đúng là quá tốt.
Một lúc sau, cô gái khôi phục thần sắc, chỉ là trong dư quang loé lên chút ánh sáng nhỏ nhoi. Cô ta quan sát Tô Vân và chàng trai số 5. Một người có thể nói là bách độc bất xâm, còn người kia thâm tàng bất lộ, cô ta đều đã thấy trong những màn khiêu chiến trước, người nào cũng đều khó xơi.
Cuối cùng cô ta chỉ vào Tô Vân, "Tôi muốn khiêu chiến người chơi số 4 đội đen."
Dù sao phụ nữ đối đầu với phụ nữ vẫn có phần tốt hơn khi chiến đấu với phái nam. Nhất là về thể lực.
Trong lòng Tô Vân có hơi chùng xuống, vốn nghĩ mình không cần chiến đấu nữa, nhanh như vậy đã bị vả mặt. Hơn hết, cô đã dùng kỹ năng rồi, cũng không thể tiếp tục dùng nữa, mà đối phương vẫn chưa lộ ra át chủ bài. Tô Vân mím môi, rồi lại buông lỏng thở dài. Thôi thì cứ cố gắng hết mình, biết đâu lại có thể giành được thắng lợi.
Đồng hồ đếm ngược bắt đầu, người chơi số 14 nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, trên tóc cô ta xuất hiện vô số con rắn đang ngoe nguẩy, hai mắt đỏ lừ, trông không khác gì Nữ thần đầu rắn Medusa trong truyền thuyết.
Kỹ năng của cô ta là "Hoá Đá", có thể khiến cho mái tóc biến thành tóc quỷ của Medusa, chỉ cần người chơi nhìn vào quá 5 giây sẽ bị hoá đá, rồi vỡ vụn thành trăm mảnh. Thời hạn sử dụng là 1 phút. Chỉ có thể sử dụng một lần trong trò chơi.
Sắc mặt Tô Vân ngưng trọng, vừa nhìn thấy đầu rắn của người chơi số 14 đội trắng liền ngay lập tức nhắm chặt hai mắt lại. Cô cũng từng nghe qua thần thoại về ba chị em quỷ Gorgon, Euryale và Stheno có khả năng bất tử. Medusa tuy rằng có thể giết chết, nhưng Tô Vân biết kiếm đâu ra gương của Athena để đối phương ngắm.
Mà nếu như nhắm mắt lại, dù có bị tấn công cũng không thể xác định chính xác phương hướng để né tránh. Tô Vân nghĩ nghĩ, cũng may dù kỹ năng có mạnh đến đâu cũng nhất định có hạn chế, chỉ có thể sử dụng trong 1 phút như những người chơi trước.
Người chơi số 14 đội trắng thấy Tô Vân nhắm mắt liền khẩn trương, kỹ năng của cô ta chỉ có thể sử dụng trong 1 phút, nếu như đối phương ngay cả nhìn cũng không thèm thì làm sao bị hoá đá.
Cô gái tiến về phía Tô Vân, mấy con rắn trên đầu vươn người thè lưỡi ra, ánh mắt nhìn Tô Vân giống như một miếng mồi ngon ngọt.
Tô Vân cũng nhận thấy có người đang tiến về phía mình, không gian xung quanh đều yên tĩnh đến thế, không nghe thấy tiếng bước chân thì thật kỳ lạ. Dù người kia có di chuyển thật nhẹ nhàng tiếp cận nhưng cô vẫn có thể nghe rõ mồn một.
Tô Vân lùi lại, mắt vẫn nhắm nghiền, hai tay quờ quạng sau lưng, cho đến khi sờ được bức tường trong suốt phía sau liền lần theo đó đi sang bên cạnh.
Cô gái kia biết Tô Vân phát hiện ý đồ của mình, liền không kiêng nể lao đến. Đầu rắn ngọ nguậy đồng loạt xông về phía Tô Vân, cô liền ngồi thụp xuống, lại bò sang chỗ khác.
Trước mắt tối đen như mực, thính giác càng nhạy bén. Cô gái liếc thời gian đang đếm ngược, lo lắng xông đến đè Tô Vân nằm ra mặt đất. Cả hai giằng co không ngừng.
Người chơi số 14 đội trắng đưa tay lên mắt Tô Vân muốn làm cô mở mắt, nhưng cô càng khép chặt lại. Tay chân đá lung tung. Trên tay truyền đến trận đau nhức, tiếng xì xì thè lưỡi, vô số chỗ trên da bị cắn đến rơm rớm máu, nhưng Tô Vân vẫn kiên quyết không mở mắt.
Trong truyền thuyết đầu rắn Medusa có độc, nhưng cũng may trong trò chơi này không giống như thế. Nếu không chỉ bởi một nhát cắn chắc chắn Tô Vân đã chết rồi.
Tô Vân cầm đầu một con rắn đang muốn cắn vào mặt cô, lại dùng chân đá người chơi nữ kia ra khỏi người mình. Cũng chẳng để ý chân đạp vào đâu, chỉ nghe thấy tiếng người chơi nữ thét lên đau đớn.
Cô nhẩm đếm trong đầu, cho đến khi nhắm chắc 1 phút trôi qua mi mắt mới rung rung, từ từ mở mắt. Tô Vân muốn đánh cược, kỹ năng Medusa cũng bị hạn chế thời gian trong 1 phút. Còn nếu cược sai, vậy thì bị hoá đá chết.
Cũng may cô đã cược đúng, đầu rắn đã biến mặt, người chơi số 14 đội trắng ôm bụng nằm co quắp trên mặt đất, miệng không ngừng nôn khan ra máu.
Tô Vân nhìn xuống người mình, khắp nơi đều là vết rắn cắn, xung quanh miệng vết thương dính bê bết máu. Tính sơ sơ cũng gần chục vết đi, chỉ có mặt là không dính.
Cô nhìn thời gian, đi về phía cô gái kia. Người chơi nữ thấy Tô Vân tiến về phía mình, miệng khẽ thì thào, "Tha cho tôi được không?"
Tô Vân không quan tâm, "Cô cũng biết là không được mà? Trò chơi này, hoặc là cô chết, hoặc là tôi chết, chỉ có một người sống. Xin lỗi."
Cô gái lắc đầu nguầy nguậy, "Để tôi tự làm đi. Ít nhất tôi vẫn có thể làm chủ mạng sống của mình."
Người chơi nữ nói xong, không chờ Tô Vân đáp lại, liền dùng nắm đấm tay tự đấm liên tiếp vào ngực. Mỗi nắm đấm giáng xuống nhìn cũng cảm thấy vô cùng đau đớn. Khoé mắt cô gái ươn ướt, cô ta cảm thấy rất thống khổ, nhưng cũng chẳng biết làm gì nữa.
Nếu có thể, cô ta mong muốn sẽ có một con dao xuất hiện trước mặt mình. Chí ít cũng sẽ chỉ đau một lần duy nhất, sau đó liền được giải thoát.