Mục lục
Cô Ấy Rất Đáng Yêu! - Diệp Vô Ý Tư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triển Nha thực sự uống rượu đến ngốc luôn rồi

Đối với Đặng Tâm Minh tại sao cô lại không có chút phòng bị nào, tay cô bị siết đến đau, cô nhìn người trước mặt

' Anh nói thật chứ?"

Triển Nha hơi nhón chân, khó khăn hôn nhẹ lên môi anh, thật ra chỉ là lướt qua, tựa như chuồn chuồn đạp nước

Xong rồi!

Nhưng chỉ vừa muốn đẩy anh ra, gáy liền bị tóm lấy, môi lưỡi liền bị nuốt gọn, Đặng Tâm Minh không nhẹ nhàng với cô chút nào, cảm nhận rõ eo mình sắp bị người này bẻ gãy luôn rồi, môi lưỡi bị cắn mút đến đau rát. Triển Nha sợ hãi đẩy người này ra ngược lại càng bị dùng lực nhiều hơn, nơi môi cũng cảm nhận được anh đang cắn mạnh vào đấy

"Ưm.. đa..u" Cô càng giãy giụa bao nhiêu càng bị Đặng Tâm Minh dùng lực ghì xuống hết

Triển Nha bị hôn đến đầu óc mụ mẫm, rượu cũng đã ngấm vào người cô nhiều, cơ thể dường như không có chút sức lực nào, ngay cả hơi thở của cô cũng bị Đặng Tâm Minh kiểm soát, lúc anh buông cô ra người cô không ngừng run, Triển Nha họ sù sụ, nước mắt vì thế mà rơi xuống, họ tới mức cả người đó bừng, Đặng Tâm Minh không phải giữ chặt người cô thì cô cũng đã sớm ngã xuống

"Đau lắm sao?"

Đau bằng tôi sao?Đặng Tâm Minh dùng tay lớn đặt nhẹ lên má cô, từ sâu trong đáy mắt có rất nhiều loại suy nghĩ, anh thật sự rất muốn bắt cô về, anh cũng ghét việc cô từ bỏ anh, rất muốn khóa chân cô lại, đem cô nhốt trong nhà. Cô không biết anh đã kiềm chế biết bao nhiêu mới không làm thế với cô, cho cô chạy nhảy cũng được, làm gì cũng được nhưng cô chỉ được là của anh, thật sự không thiếu cách để khiến cô quay về bên mình, anh muốn cô tự nguyện

"Đau.."



Người thực sự Triển Nha vừa xin ngồi xuống liền đã bị Đặng Tâm Minh bế lên, cô lúc này không còn sức phản kháng nữa rồi, đầu có chút đau sau đấy liền thiếp đi


Không thể nhớ ra hôm qua bằng cách nào mình có thể về đến nhà, Triển Nha ôm đầu xem đồng hồ, bây giờ bảo cô dậy đi làm thật sự không bằng giết cô luôn T_T

Hết cách rồi, cô khó khăn kéo người mềm như sợi mì của mình đứng dậy, lúc vào wc rửa mặt thì thấy môi mình hình như sưng lên, cổ cũng có vết đỏ còn eo thì đau hơn bình thường rất nhiều, cô không thể khỏi khó hiểu, rượu nhà Hứa Oanh còn có tác dụng phụ này à?

...

"Triển Nha, cổ cô bị làm sao thế kia?" Nhìn Hứa Oanh rất hứng thú với vết đỏ ở trên cổ mình, Triển Nha liền lấy tóc che đi

"Chắc là do muỗi cắn" cô lắc đầu trả lời chị ta

"Haha, cô đùa tôi đấy à, nhà tôi không có con muỗi nào to thế đâu"Triển Nha "..." cô cũng không biết đâu

Cô không quản Hứa Oanh trêu chọc mình nữa, dù gì đầu cô vẫn đang đau lắm, cô muốn nhanh nhanh đến giờ tan làm để về nhà nghỉ ngơi, lại nhớ ra Hứa Oanh vui vẻ không sơ trời sợ đất như vậy bây giờ cô mới nghĩ thông, người ta là chị họ của Chủ Tịch mà...

Sắp tới có một buổi họp lớp cấp 3, Triển Nha không biết có nên đi hay không, cô thật sự muốn gặp đấm người Lâm Lạc Lạc nhưng cũng không muốn gặp

một số người, bây giờ i cũng có công việc riêng, mọi người đều mưu cầu tiền bạc, thành phố B cô bây giờ quả thực có khá nhiều bạn học cũ. Đương nhiên là cô suy nghĩ như thế nhưng vẫn tham gia, cơ hội gặp lại những chị em tốt, không phải lúc nào cũng có

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK