Tuy nhiên Du Dương sắc mặt không thay đổi, nói: “nguyên lai là Tu La đại ca, ta cùng với La Sát huynh đã từng gặp mặt qua, ở giữa biển người mênh mông gặp nhau cũng là một loại duyên phận, hôm nay lại có thể cùng Tu La đại ca ngươi tại Hỏa Tinh gặp mặt, cái này chính là đại duyên phận. Đi, huynh đệ chúng ta cùng tìm nơi nào uống rượu, cùng nhau đến Lam Quế Phường kiếm mấy em xinh đẹp bồi tiếp. Bất quá ta chỉ là một tên thợ mỏ nho nhỏ, tiền không có, tật thì nhiều, lúc tính tiền hi vọng Tu La đại ca chiếu cố ứng trước nhé”
“Móa, ai có duyên phận với cm ngươi, ngươi giết đệ đệ ta, hôm nay ta phải đem cái tên sát nhân trộm đồ như ngươi tán thành trăm mảnh” Tu La giận dữ nói.
“Ah! Ta, ta giết La Sát huynh sao? Điều này sao có thể! Là tên đéo nào tinh trùng thượng não hại ta, ta muốn thiến hắn, cho hắn cả đời chỉ có thể ngắm nữ nhân!” Du Dương làm bộ giận dữ quát.
“Ta không muốn nhiều lời với ngươi nữa, đệ đệ ta có mang theo một đôi Ngự Phong Thoa, mà Xích gia lại nói Ngự Phong Thoa ngươi đang nắm giữ, hơn nữa đệ đệ ta lưu lại manh mối trên người, có chỉ ra kẻ nào đang giữ Ngự Phong Thoa chính là hung thủ” Tu La quát
“Móa nó!” Du Dương tức giận mắng một câu, đem Tu La làm giật mình, sau đó hất cánh tay nói: “Xích Kinh Thế tên hỗn đản này, La Sát huynh bị hắn sát hại, lại đoạt lấy Ngự Phong Thoa, bây giờ lại giá họa lên ta. Hắn quả thực quá xảo trá rồi, quá vô liêm sỉ.”
Du Dương lại nói: “ta chẳng qua là không quen nhìn hắn khi nam hiếp nữ, đánh cho hắn một trận, giáo dục hắn một lần, đem hai tên võ giả thiếp thân cạnh hắn giết đi, ai ngờ hắn giở trò hãm hại ta. Tu La mọi người yên tâm, chuyện tình này ta chắc chắn sẽ lên mặt trăng đòi lại công đạo từ Xích Kinh Thế, ta cùng La Sát huynh có chung một mối thù cần báo”
Du Dương nói một phen, Tu La có chút giao động, lại có chút không xác định lại phán đoán của mình.
Du Dương thấy Tu La bắt đầu do dự, nhận thấy rèn sắt phải khi còn nóng, nói tiếp: “ Tu La đại ca, Xích Kinh Thế nói trên người ta có Ngự Phong Thoa, vậy ngươi thử kiếm xem ta có vật kia không?”
Du Dương lộ ra bàn chân trần, lại để cho Tu La nhìn cho rõ.
“Nghe nói Ngự Phong Thoa là một vũ thần khí, nếu ta thực sự nắm giữ một vật quan trọng như vậy, ngươi nghĩ xem, ta phải luôn mang theo mình mới đúng chứ? Hơn nữa nghe nói nó còn có thể ngự không phi hành, nếu thật sự giết La Sát huynh, gặp ngươi ta chả bay đi luôn rồi, còn đứng đây nói chuyện với ngươi chắc.”
Tu La nhìn thoáng qua hai chân Du Dương, xác thực không phải Ngự Phong Thoa
“Nói đùa, Ngự Phong Thoa đã bị lão tử chuyển thành plug-in, ngươi thấy được mới lạ”Du Dương trong lòng cười trộm.
Tu La do dự ngẩng lên nói: “Ngươi nói đệ đệ ngươi bị Xích Kinh Thế giết, có chứng cớ không?”
“Ách” cái này thì không có. Bất quá lúc ta thấy La Sát huynh cùng Xích Kinh Thế giao phong, La Sát huynh chân đeo Ngự Phong Thoa muốn bắt Xích Kinh Thế, mà Xích Kinh Thế cũng cầm một vật gọi là Đả Thần Tiên, cũng là một võ thần vũ khí. Xích Kinh Thế vốn cũng không phải đối thủ của La Sát huynh, nhưng hắn có hai nội tráng kỳ cao thủ trợ giúp, ba tên cùng quần ẩu La Sát huynh. Ai! Lúc ấy thật thảm a.” Du Dương giả bộ đau lòng than: “màn huyết tinh như thế ta cũng không dám xem, nên về sau thế nào cũng không rõ lắm.”
Du Dương vỗ vỗ bả vai Tu La nói: “Tu La huynh, hãy nén bi thương a.”
Nói xong, Du Dương liền đi thẳng, lưu lại Tu La rơi vào trầm tư.
“VC!” Du DƯơng đi đến một nơi không người, sau khi khuất tầm nhìn của Tu La, xoa xoa cái trán than: “dọa chết ta rồi, may mà ta đây cơ trí hơn người, túc trí đa mưu, mới trốn được kiếp nạn này”
“Không được, ta phải mau chóng đột phát Tư Duy Mạch Động, bên cạnh tên Tu La này quá nguy hiểm, nói không chừng đến lúc nào đó hắn ngộ ra, lúc ấy không có sức liều mạng thì nguy”.
Du Dương vừa rồi chỉ là cưỡng từ đoạt lý, chỉ cần Tu La hắn điều tra một chút, chân tướng sẽ lập tức phơi bày, nhưng hắn cũng không nỡ rời mỏ Xích tinh này, càng không nỡ rời phòng cao áp từ trường của Lăng Yêu Nhiêu. Bởi hắn cảm thấy mình sắp đột phá rồi.
Ban ngày Du Dương chờ đợi trong lo lắng, vừa chạng vạng tối liền lập tức chạy đến chỗ Lăng yêu Nhiêu
“Ngươi sao đến đây?” Lăng Yêu Nhiêu mất hứng nhìn hắn hỏi.
“Ha Ha, Lăng tổng, đêm nay ta tới muốn cùng ngươi song tu, bất quá ta nói trước, ta dù sao vẫn còn là trai tân chưa từng nếm qua quả ngọt, chúng ta chỉ đơn thuần tu luyện, không thể phát sinh chuyện khác nhé” Du Dương phàng phất như chịu ủy khuất nói ra.
Lăng Yêu Nhiêu muốn đem tên vô sỉ không biết xấu hổ này đá đi, bất qyas lại nghĩ hắn có thể ở trong phòng cao áp tu luyện hơn mười giờ, nên cải biến chủ ý.
Lăng Yêu Nhiêu đứng lên, từng bước mị hoặc hướng tới Du Dương, một bàn tay trắng như ngọc khoát lên người Du Dương, sau đó trượt xuống phía hạ thân hắn, ghé bên tai hắn phun hương khí: “Ngươi muốn cùng ta song tu, cũng phải xem vốn liếng của ngươi thế nào đã”
Tiếp đó Lăng Yêu Nhiêu lướt ngón tay qua bộ ngực cứng rắn của hắn, vuốt nhẹ tám khối mai rùa ở bụng, rồi tiến thẳng đến như ý côn của hắn.
“Ôi mẹ ơi, có mùi thơm xử nữ từ diễm phụ” ngửi thấy chính là mùi xử nữ. Nhưng xem tư thái của Lăng Yêu Nhiêu phải là một dâm phụ duyệt nam vô số mới đúng. Du Dương trong lòng nổi lên hiếu kỳ, cho nên cũng không ngăn cản bàn tay của Lăng Yêu Nhiêu (thằng nào ngăn thì rõ là gay cmnr)
Lăng Yêu Nhiêu ngón tay một đường thông suốt, tận đến khi gặp hạ thân Du Dương.
Hai người không hẹn mà cùng đưa ánh mắt khiêu khích nhìn đối phương, xem ai phải dừng trước. Như ý côn của Du Dương đột nhiên ngổng lên, độn quần hắn thành một cái lều vải.
“Ah!” Một cục tròn tròn rắn như cục sắt đâm thẳng vào ngón tay Lăng yêu Nhiêu. Kiên cường, tràn đầy lực lượng + thừa mứa đạn dược làm tâm hồn thiếu nữ như run lên. (dâm thấy mẹ, thế sao mà chưa mất trinh nhỉ?)
Gian kế Du Dương như được thực hiện, đột nhiên nắm lấy bàn tay cùng eo Lăng Yêu Nhiêu, lang thủ di chuyển lên mông, đẩy nàng vào lồng ngực mình, thúc như ý côn dưới hạ thân nàng.
Lập tức có hai dòng điện yếu ớt như đồng thời chui vào thân thể Lăng yêu Nhiêu, một dòng thì lướt qua trái tim nàng, dòng còn lại thì đánh thẳng tới vùng đào nguyên thầm kín, tàn sát một hồi.
“Á” Lăng Yêu Nhiêu kêu lên một tiếng, bất quá âm điệu so với lần trước bất đồng, lần trước là mạnh mẽ kháng cự, mà lần này lại là yếu ớt vô lực (ối dkm, chết mất) nguồn truyenfull.vn
Du Dương thầm nghĩ: “ha ha, biết sự lợi hại của ta chưa”
“Thế nào Lăng Tổng, hàng của ta có xịn không”
Nội tâm Du Dương thập phần đắc ý với thủ đoạn “Ngự nữ” của mình.
Tuy Lăng Yêu Nhiêu bị Du Dương làm xuân thủy rộn rạo, nhưng định lực của nàng khá lớn, rất nhanh điều chỉnh trạng thái của mình, đẩy Du Dương ra, tránh xa ma chưởng của hắn.
Lăng yêu Nhiêu ổn định xong, nhưng xuân tâm vẫn rục rịch, nàng dù cố gắng bình tĩnh nhưng hai gò má ửng đỏ, nàng bày ra mị thế nói với Du Dương: “Có chút tiền vốn, được rồi, hôm nay ta sẽ hi sinh một chút cùng ngươi song tu, ngươi tốt nhất nên nắm chắc cơ hội nhé!”
Lăng Yêu Nhiêu hai má tự nhiên ửng đỏ, nội tâm nàng xuất hiện một tia ngượng ngùng. Lúc nãy Du Dương đã đem đến cho nàng một sự hấp dẫn vô cùng, cơ hồ làm nàng muốn nổ tung.
“Ta khoái! Nếu thật sự là một xử nữ, cộng thêm cặp giò giết người kia, chính là một cực phẩm Ngự tỷ a”
Nhưng làm thế nào chứng minh cô nàng là xử nữ a. Bề ngoài tuyệt đối không giống, trừ phi là đẩy lên giường, hi sinh bản thân để thử nghiệm. Bất quá bản thân mình chưa đủ trình để đánh bại cô nàng, tạm thời không dùng được.
Hai người đều rất mập mờ, nhưng đã đến phòng luyện tập cao áp lực trường, công tắc đã mở, ai cũng không dám nói giỡn nữa.
Tuy Lăng Yêu Nhiêu trong lòng có chút chuẩn bị, nhưng thấy Du Dương đem áp lực tăng gấp ba, vẫn thấy giật mình.
“Ta tối đa chỉ có thể chịu được gấp ba lần áp lực, lại chỉ có thể chịu được trong vòng năm giờ, mà hắn lại có thể chịu hơn mười giờ, hơn nữa lại còn là võng nguyệt cao áp lực, không có khả năng. Hừ! ta muốn xem ngươi có thể chịu được bao lâu.” Lăng Yêu Nhiêu thầm nghĩ trong lòng
Du Dương hiện tại vội vã đột phá, không có tâm tư quan tâm nhiều thứ, nội tâm loại bỏ hoàn toàn tạp niệm, chuyên tâm tu luyện.
Lăng yêu Nhiêu thấy Du Dương tu luyện, cũng chuyên tâm bắt đầu tu luyện.
Ba giờ sau, Lăng Yêu Nhiêu thấy Du Dương tu luyện không nhúc nhích, vẫn đang tiếp tục tu luyện, chỉ có điều thân thể xay ra chút biến hóa, trên trán xuất ít mồ hôi.
Lại qua hai giờ, Lăng yêu Nhiêu kết thúc tu luyện theo thói quen, nhưng sau khi đứng dậy, lại phát hiện Du Dương vẫn không nhúc nhích, dường như mọi thứ với hắn đều không liên quan.
“Vô niệm, vô pháp, vô tâm. Không, không có khả năng, không ai dám ở trong cao áp lực trường rơi vào trạng thái vô ngã để tu luyện!” Loại tu luyện này yêu cầu bản thân cực cao, người bình thường không thể nào làm được, huống chi là tại phòng cao áp này.
Mỗi lần tu luyện tầm năm giờ, đây đã là thói quen của Lăng Yêu Nhiêu rồi, nàng muốn đi ra ngoài, nhưng Du Dương còn ở bên trong, nếu như mình làm gián đoạn, sẽ có thể làm hắn bị tẩu hỏa nhập ma.
Lăng yêu Nhiêu nghĩ nghĩ: “cảnh giới của ta cao hơn hắn nhiều, hắn có thể tu luyện mười hai giờ, ta chắc chắn cũng có thể làm được.
Nói thì dễ, làm mới khó. Lăng Yêu Nhiêu không có đệ nhị trí não, vô pháp tiến vào vô ngã cảnh giới, càng không có tín niệm kiên định cùng cái tâm của cường giả, cho nên sau đó năm giờ, cơ hồ nàng đã tới cực hạn có thể thừa nhận, có thể gây nguy hiểm tới nàng.
Hiện tại trên người hai người đều ướt đẫm mồ hôi, quần áo như lội nước.
“tiểu tử này sao biến thái kinh dị”
Lăng Yêu Nhiêu cắn chặt hàm răng, tâm không chịu thua cố chịu đựng.
Lăng Yêu Nhiêu giữ vững được hai giờ nữa.
“đã mười hai tiếng đồng hồ rồi, ngươi cũng nên nghỉ đi chứ” đây là kỉ lục mà Lăng yêu Nhiêu có thể đạt được từ trước đến giờ. Nhưng Du Dương vẫn y nguyên không động, không có ý định dừng tu luyện. “móa nó, lão nương liều mạng với ngươi. Cảnh giới của ta cao như vậy, lại có thể bại bởi ngươi sao!”
Lăng Yêu Nhiêu thấy Du Dương vẫn không động, tâm tính nổi khùng, đem toàn bộ cơ thể đã đạt đến cực hạn điều chỉnh lần nữa, vùi đầu vào trong tu luyện.
Lại qua một giờ, Lăng yêu Nhiêu kinh hỉ tỉnh lại, vẻ mặt kích động: “đột phá, ta đã đột phá, ta gặp bình cảnh đã lâu, vậy mà tại cực hạn cơ thể lại đột phá”
Ngay khi Lăng Yêu Nhiêu vui mừng, Du Dương bên cạnh cũng xuất hiện dị động!
Gân cốt, da thịt, nội tạng trong cơ thể Du Dương có chút chấn động, một cỗ khí kình cường đại bành trướng ra ngoài.
Lăng Yêu Nhiên cả kinh nói: “Niệm lực thôi động! hắn tu luyện đến niệm lực thôi động”