• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn không chuẩn bị ngủ sao, phụ hoàng?”

—oOo—

Edit: Miu Miu.

Beta: Bạch Hồ.

—oOo—

“Hoàng thượng! Nên thức dậy, vào triều!”

Phúc công công sáng sớm đi lay tỉnh đế vương ngủ say, công việc này đáng lẽ ra đã sớm thuận buồm xuôi gió, nhưng gần đây lại làm hắn hồn bay phách lạc.

“Hoàng thượng, nên thức dậy!”

Phúc công công tái gọi, nóng vội nhưng không dám cao giọng, không phải sợ mạo phạm long uy, mà là sợ làm ồn người nằm bên cạnh.

“Đi xuống!”

Từ trong mộng tỉnh lại, Ly Nhật Diệu liếc mắt lạnh lùng nhìn Phúc công công, quay đầu nhìn thiên hạ ngủ say, Ly Nhật Diệu ánh mắt hàng ngàn hàng vạn nhu tình.

Tiếu Mạch ngủ say hé mở đôi môi, Ly Nhật Diệu liền hạ xuống một nụ hôn, không muốn đánh thức y, Ly Nhật Diệu khinh thủ khinh thước xuống giường.

“Thay quần áo!”

Buông màn ngăn cách Tiếu Mạch với bên ngoài, Ly Nhật Diệu ánh mắt thoáng lạnh băng.

“Dạ!”

Cung nữ được huấn luyện có tổ chức tiến lên vì Ly Nhật Diệu thay quần áo, rửa mặt, chải đầu, chính là hiện giờ động tác của các nàng càng nhẹ nhàng hơn so với lúc ban đầu.

“Đi xuống!”

Rửa mặt, chải đầu xong, Ly Nhật Diệu lập tức cho những người dư thừa rời đi, cùng ở với Tiếu Mạch, Ly Nhật Diệu không thích có người thứ ba.

“Trẫm đi vào triều, rất nhanh sẽ trở lại, Tiểu Mạch nhi!”

Ly Nhật Diệu dứt lời, lần thứ hai hôn lên môi Tiếu Mạch, chính là không phải chỉ lướt qua, mà là nồng hậu có chứa sắc thái dục vọng, hôn nồng nhiệt.

“Ngô ~~”

Lưỡi linh hoạt chui vào trong miệng Tiếu Mạch day dưa vũ động, cho đến khi Tiếu Mạch trong lúc ngủ mơ chịu không nổi phát ra rên rỉ sung sướng, Ly Nhật Diệu lúc này mới lưu luyến không rời buông ra đôi môi làm cho hắn mê say không thôi.

Áp chế dục vọng bị Tiếu Mạch gợi lên, không muốn bị dục vọng chi hỏa, Ly Nhật Diệu đứng dậy rời đi. Không dám quay đầu lại, sợ nhìn đến thụy nhan Tiếu Mạch, Ly Nhật Diệu sẽ làm ra hành động ‘nguy hiểm’.

Hắn rời đi không có phát hiện ánh mắt Tiếu Mạch phía sau, trên mặt Tiếu Mạch mất tự nhiên hiện ra một mạt đỏ ửng.

Thu hồi ánh mắt, Tiếu Mạch nhìn chằm chằm đỉnh giường, trong lòng khó có thể áp chế ngượng ngùng cùng xấu hổ.

Y……Thế nhưng có phản ứng!

Tiếu Mạch sắc mặt nghĩ muốn tìm một cái lỗ để chui vào, y không thể dùng ‘nam nhân xúc động’ để giải thích, bởi vì Tiếu Mạch rất rõ ràng, chính mình là bởi vì cái hôn kia của Ly Nhật Diệu mà có phản ứng.

Chính mình thế nhưng đối phụ thân có phản ứng, thực tại này làm cho Tiếu Mạch có chút khó chấp nhận. Trong đầu trống một mảng.

Mà điều làm cho Tiếu Mạch khổ sở chính là, y không biết nên đối với sinh lí xúc động làm sao bây giờ. Tiếu Mạch trời cho tính đạm mạc, loại này bình thường không có nhu cầu sinh lí, không cần nói hiện tại mà ở kiếp trước, Tiếu Mạch ở cùng Lâm cũng chưa có từng trải qua.

Xấu hổ! Thật phi thường xấu hổ!

Cho dù hiện tại Diệu Hoa điện một ngoại nhân cũng không có, Tiếu Mạch vẫn là xấu hổ vô cùng, mà dục vọng chi hỏa kia càng làm y khó chịu.

Nếu muốn Tiếu Mạch tự mình động thủ giải quyết…..

Kiếp trước y cũng có tình ái với Lâm nhưng ‘số lượng có hạn’, ngay cả tự an ủi Tiếu Mạch cũng chưa từng làm….. Thật đúng là làm y khó xử.

Không có cách nào, Tiếu Mạch nhắm mắt lại, xem nhẹ dục vọng kêu gào giải phóng, tiếp tục đi vào giấc ngủ.

Ai….. Cái gọi là dục hỏa đốt người, Tiếu Mạch cuối cùng cũng biết, thật đáng mừng là lần đầu tiên, nhưng tư vị này thật sự là rất khổ sở!

—————————-

“Còn không chuẩn bị ngủ sao, phụ hoàng?”

Đêm khuya tắm rửa xong chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi, Tiếu Mạch nhìn Ly Nhật Diệu còn phê duyệt tấu chương, bất giác nhẹ nhàng nhíu mày.

“Tiểu Mạch nhi ngủ trước đi, trẫm một hồi mới ngủ.”

Ly Nhật Diệu cười nói, Tiếu Mạch quan tâm làm cho hắn rất là vui sướng.

Nghe vậy, mày mặt Tiếu Mạch nhăn càng nhiều, không biết là bởi vì xưng hô của Ly Nhật Diệu đối với mình, hay là hắn trả lời có lệ, tóm lại, Tiếu Mạch trong lòng rất là không thoải mái.

Nghẹn một ngụm hờn dỗi, Tiếu Mạch bước đến bên người Ly Nhật Diệu, khi Ly Nhật Diệu còn chưa biết rõ mục đích của y, Tiếu Mạch một phen cướp lấy tấu chương trên tay Ly Nhật Diệu khép lại, phóng tới trên bàn thật mạnh.

Nhìn qua thân thể Ly Nhật Diệu, mắt đối mắt, mặt đối mặt, khẩu khí không hờn giận mang mệnh lệnh.

“Ngươi! Tắm rửa, thay quần áo, lên giường, ngủ!”

Tiếu Mạch khó được cường thế làm cho Ly Nhật Diệu có chút ngoài ý muốn, lăng lăng nhìn y một hồi, nhưng không bao lâu hắn sung sướng nở nụ cười.

“A! Ha hả a….. Tiểu Mạch nhi đây là quan tâm trẫm sao?”

“…..”

Nhìn bộ dáng Ly Nhật Diệu thâm tình mà sung sướng, Tiếu Mạch không biết vì sao nói không nên lời.

“Trẫm thật là cao hứng, Tiểu Mạch nhi!”

Một tay ôm lấy Tiếu Mạch, Ly Nhật Diệu thực kích động.

Tuy rằng lúc trước Tiếu Mạch cũng thực quan tâm hắn, nhưng Ly Nhật Diệu biết chuyện này không giống. Đêm đó, sau khi đối Tiếu Mạch làm sự kiện kia, Ly Nhật Diệu tuy ngoài mặt nói không hối hận, nhưng cơ hồ cảm thấy tuyệt vọng.

Nguyên bản tưởng rằng đời này chỉ sợ lại không có cơ hội tiến vào trong lòng Tiếu Mạch, nhưng hiện tại Tiếu Mạch vẫn là quan tâm hắn, không khỏi làm cho Ly Nhật Diệu đoán, mình trong lòng Tiếu Mạch có hay không đồng dạng địa vị như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK