Mục lục
Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Mau nhìn! Bên kia có cái đại suất ca!
- Wow, thật rất đẹp trai ! Nhan trị cao , vóc người đẹp , đơn giản hoàn mỹ.


- Đáng tiếc là đã có chủ.


- Xuỵt! Có chủ thì tính sao? Chỉ cần gắng sức , không có góc tường nào là đào không được.


- Vậy.

.

Chúng ta đi lên bắt chuyện?
Ngoài phòng học , Lý Minh Nguyệt thỉnh thoảng liền có thể nghe thấy những thanh âm khen ngợi Hạo Thiên đẹp trai , thậm chí còn có người trực tiếp đi đến yêu cầu hắn phương thức liên lạc , này nhưng khiến nàng vô cùng im lặng.


Các ngươi có hay không bị mù ?
Không thấy ta đây đứng ở bên cạnh hắn sao ?
Các ngươi cứ như vậy can đảm muốn đào ta góc tường ?
Lý Minh Nguyệt có đánh người xúc động.


Bất quá nơi này là trường học , nàng chỉ có thể nhẫn nhịn xuống.


- Bạn học , ngươi làm ở lão bà của người ta trước mặt hỏi thăm người ta lão công phương thức liên lạc , có chút quá mức a?
Lý Minh Nguyệt ôm Hạo Thiên cánh tay , biểu lộ băng lãnh nhìn xem trước mặt một vị bạn học , từ tốn nói.


- Lão.

.

.

Lão công?
Vị kia bạn học lắp bắp nhìn Hạo Thiên một chút , rồi vội vàng rời đi.


Đào góc tường không khó , nhưng điều kiện kiên quyết là hai người phải là nam nữ bằng hữu.


Nếu như là vợ chồng lời nói , nàng cảm thấy mình liền đào không nổi.

.


- Ăn dấm rồi ?
Hạo Thiên cúi đầu xuống , nhìn thẳng Lý Minh Nguyệt hai mắt, nghiền ngẫm hỏi.


Ở hắn xem ra Lý Minh Nguyệt hiện tại bộ dáng này, mười phần đáng yêu.


- Ăn dấm ? Ta không có! Ta muốn ăn dấm lời nói , hiện tại đã no vỡ bụng rồi.



Lý Minh Nguyệt cúi đầu , một bộ phủ nhận lời nói.


- Ngươi như thế nào tới đây rồi ?
- Nhớ ngươi a ...!Cho lên đến xem xét.


- Ta mới không tin ngươi.


Lý Minh Nguyệt trong lòng là ngọt lịm đấy.

Bất quá nàng ngoài miệng vẫn cứng rắn hỏi :
- Thân ái ngươi không học sao ?
- Cúp rồi.


Hạo Thiên vẻ mặt thành thành thật thật nói.


- Cúp học ? Không được nha , ngươi mau trở về lớp.


- Nhưng mà ta nhớ ngươi a.


Hạo Thiên xụ mặt nói.


Hắn thật ra cũng không phải là cúp học , mà là đột nhiên được nghỉ hai tiết cuối.

Có chút nhàm chán cho lên hắn mới tới đây tìm Lý Minh Nguyệt chơi.


Ân ...!Tiện thể xem xét một chút , ở chỗ này bản thân có hay không tình địch.


Thành Đô trường đại học diện tích rất lớn.

Mỗi một chuyên ngành lại ở một tòa nhà riêng biệt.


Từ chỗ Hạo Thiên đến chỗ Lý Minh Nguyệt đi bộ cũng phải mất hơn năm phút.

Bình thường hai người là không có thể trong giờ gặp nhau.

Chỉ có tan học khi mới có thể gặp nhau ngoài cổng trường.


- Ngoan ~ thân ái ngươi mau về học nha.


Hạo Thiên nghe thấy Lý Minh Nguyệt cái này quen thuộc giọng điệu , im lặng trợn mắt trừng nàng một cái.



Cái này.

.

Rõ ràng chính là trước đó hắn hay dùng để dỗ dành nàng.


Nữ nhân này thế mà hiện tại dỗ ngược lại mình ?
Thật sự là quá phận a.


Chụt ...!
Lý Minh Nguyệt lúc này bất ngờ kiễng chân lên , ở trên mặt hắn hôn một ngụm.

Sau đó mới xấu hổ nói :
- Thân ái , mau trở về.


Hạo Thiên lắc đầu , ngón tay chỉ chính mình môi.

Đây là được một tấc lại muốn một thước ý tứ.


Lý Minh Nguyệt là muốn nhanh chóng đuổi hắn về lớp học cho khuất nàng tầm mắt.

Hắn cứ ở chỗ này như vậy , nàng nhanh không chịu nổi nha.


Ân ...!
Không chịu nổi là bởi vì một đám nữ sinh cứ như vậy nhìn chằm chằm vào hắn , như hổ rình mồi vậy.


- Không ...!Thân ái , đây là trường học nha.


- Bảo bối ....!
- ....!
Lý Minh Nguyệt liếc mắt nhìn bốn phía một chút , thấy có khá là nhiều ánh mắt nhìn về phía này.

Nàng không khỏi hít sâu một hơi , sau đó nhanh như chớp ở trên môi hắn hôn xuống.

Môi rời môi sau đó nàng bụm mặt chạy đi.


Hạo Thiên khoé miệng có chút giương lên , ở trên mặt phác hoạ ra một vòng cực kỳ đẹp mắt tiếu dung.


Này nhưng khiến cách đó không xa nhìn chằm chằm vào hắn mấy tên nữ sinh đầu óc trống rỗng , giống như trong trò chơi bị dồn sát thương vậy.

Chỉ cảm thấy thanh máu bị xoá sạch.


................!
Lý Minh Nguyệt trở lại lớp học sau , một đám lớn bạn học túm tụm lại hỏi :

- Minh Nguyệt , người kia là ngươi bạn trai ?
- Ân ...!
- Quá ưu tú rồi.


- Ân ...!
- Đẹp trai xuất sắc.

Nam thần a.


- ...!
- Thật là ngưỡng mộ ngươi ah Minh Nguyệt.

Có một cái nhan trị cao như vậy nam nhân bạn trai.


- Sau này bạn trai ta chỉ cần có một nửa như vậy , ta cũng đã vô cùng thoả mãn.


........!
Lý Minh Nguyệt bị đám bạn học hoa si vây quanh líu lo không ngừng.


Ân
Nàng cảm thấy hiện tại tâm tình đặc biệt thoải mái , dễ chịu.


Mặc dù bọn họ không phải là khen nàng , mà là khen nàng nam nhân , nhưng nàng vẫn cảm thấy vui sướng vô cùng.


Nhất là khi nhìn thấy những ánh mắt ngưỡng mộ kia ...!
Nữ nhân a ...!Hư vinh ....!
Đám người líu lo không ngừng , ngược lại là không để ý tới một đám nam nhân trong lớp cúi đầu xuống bàn , hưởng thụ trái tim vỡ nát thanh âm.


Nữ thần a ...!Đã có chủ ...!
Khó chịu nhất chính là ngồi phía trên Lý Minh Nguyệt vài bàn học nam sinh.

Chỉ thấy hắn cắn răng , hai tay nắm chặt lại.


Nam sinh này là Lý Minh Nguyệt người theo đuổi một trong.

Hắn truy cầu nàng đã lâu.


Từ khi nhập học thời điểm , vừa nhìn thấy hắn liền thầm mến Lý Minh Nguyệt.

Chỉ bất quá thổ lộ rất nhiều lần, một mực bị nàng cự tuyệt.


Bất quá hắn một mực không có buông tha , ngược lại là càng thêm nỗ lực theo đuổi.


Mỗi tuần tiền tiêu vặt phần lớn đều dùng tới cho nàng mua lễ vật , tuy rằng nhân gia căn bản liền không có thu qua , nhưng hắn như trước ngày qua ngày đưa lễ vật.


Dù cho chính mình ăn mì tôm , cũng muốn cho Nữ Thần tặng quà , cái này chính là chung cực luyến ái đi.


Ở hắn trong ý nghĩ , chỉ cần cố gắng là có thể khiến nàng động tâm , thậm chí là thương hại cũng được.

Chỉ cần nàng đồng ý làm bạn gái hắn , hắn mới bất kể nàng có hay không cảm tình!
Cảm tình là có thể lâu ngày sinh tình bồi dưỡng.



Hắn một mực là nghĩ như vậy , hơn nữa cũng là làm như vậy, mọi thứ hắn làm chỉ cần nàng trở thành chính mình bạn gái.


Lý Minh Nguyệt muốn hắn đi hướng đông, hắn liền hướng đông đi.

Muốn hắn đi hướng tây hắn liền đi hướng tây , hơn nữa như trước ngày qua miệt mài ngày tặng lễ , chỉ mong có thể đánh động nàng một chút.

Đây có thể nói là liếm chó chung cực đi.


Nhưng chính là như vậy liếm chó , vẫn là như trước bị Chu Manh Manh vô tình cự tuyệt.


Hiện tại biết nàng đã có bạn trai.

Hắn nhanh muốn điên , muốn tan nát cõi lòng.


Hắn đột nhiên rất muốn khóc.


Vừa rồi nhìn hai người bọn họ như vậy thân thiết , hắn đã không nhịn được rơi nước mắt.


Hắn lúc đầu yêu thích Lý Minh Nguyệt chỉ là bởi vì nàng sắc đẹp.

Nhưng không lâu sau đó , hắn hiểu biết được một chút tính cách của nàng.

Hắn càng thêm điên cuồng yêu thích nàng.


Nhà hắn cũng không phải là quá khá giả , vốn dĩ hắn nghĩ vì bản thân điểm này sẽ khiến hắn không đủ tự tin truy cầu nàng.

Lúc ấy hắn suy nghĩ chỉ có thể dựa vào bản thân diện mạo cùng tài ăn nói.

Nhưng qua một thời gian quan sát , hắn biết nàng cũng không phải là một cái hám giàu nữ hài.

Này nhưng khiến hắn tự tin tăng vọt.


Nhập học mấy tháng thời gian , Lý Minh Nguyệt người theo đuổi có không ít.

Từ nhà giàu công tử tới trong khối học sinh giỏi .....!Các loại các loại toàn bộ bị nàng từ chối.


Mấy tháng này Đã có không ít người buông tay nhưng hắn vẫn như cũ kiên trì truy cầu nàng.

Chỉ mong một ngày nào đó được nàng đáp lại.


Nhưng hiện tại xem ra ...!
Hắn thất bại.


Gục đầu xuống bàn , những giọt nước mắt vô thanh vô tức lăn dài trên má.


Lý Minh Nguyệt ...!
Hắn nữ thần ...!
Hắn yêu mến người ...!
Kể từ ngày hôm nay sẽ chính thức không có.




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK