Mục lục
Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


- Minh Nguyệt , nếu không để ta tới lái ?
Hạo Thiên nhìn nhìn màn hình đồng hồ ô tô hỏi.


26km/h.

Cái này tốc độ không thể không cho giải nhất nếu như cùng chạy bộ người đua tốc độ.


Nhưng mà đây là xe thể thao a.

Không thể như vậy điều khiển.


- Không được.

Ngươi vừa uống rượu.

Không được lái xe.


Lý Minh Nguyệt khuôn mặt căng thẳng nhìn mặt đường , nói.


Cũng may mắn hiện tại là ban đêm.

Nếu như ban ngày lời nói , không biết nàng mở xe tốc độ " cao " như thế này , sẽ bị bao nhiêu người mắng chửi.


- Vậy ngươi có thể hay không tăng một chút tốc độ.

Cứ như thế này chúng ta khi nào mới về tới nhà ?
Hạo Thiên buồn bực nhìn ra phía ngoài cửa sổ.


- Ta đang tăng tốc.

Rất nhanh là về tới nhà.


Lý Minh Nguyệt bình tĩnh nói.


Tốt a.


Hạo Thiên im lặng không nói.


Nàng câu nói này đã nói ra không dưới ba lần.

Mà hiện tại đâu ? Tốc độ không có chút nào tăng lên dấu hiệu.


Vì giảm bớt căng thẳng cho nàng , Hạo Thiên không thể không nói chuyện.


- Bảo bối , đố ngươi biết ba mươi con vịt đực nhốt chung với ba mươi con vịt cái.

Sẽ đẻ ra bao nhiêu con vịt con ?
- Ba mươi con a.


- Không đúng.


- Không đúng ?
- ...!
- Là một trăm ba mươi con đến một trăm năm mươi con đi ?
- Không đúng
- A ?
- Bảo bối a.

Vịt đâu có đẻ con.


- Vậy sao ?
...........................!
Suốt quãng đường về Hạo Thiên không ngừng cùng Lý Minh Nguyệt nói giỡn , chọc nàng cười.


Mục đích duy nhất chính là cho nàng giảm bớt căng thẳng.


Ân ...!Hắn cũng không tốn công vô ích.

Lý Minh Nguyệt lái xe tốc độ rõ nét đề cao hơn một chút , mà trạng thái , tâm lý của nàng cũng thoải mái hơn.


Trong nhà
- Bảo bối , chúng ta đi nghỉ ...!
- Không muốn.

Ta còn chưa có mệt mỏi.


- Chưa mệt mỏi ? Vậy tốt a , lát nữa ngươi ở bên trên.


Hạo Thiên cười dâm đãng nói , sau đó nhào tới ôm lấy nàng.


Lý Minh Nguyệt làm sao không hiểu hắn nói nàng ở bên trên là ý gì.

Khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên , khẽ gắt một tiếng.


- Phi ...!Ngươi đầu óc toàn nghĩ những thứ gì ...!
- Ngươi không nghĩ rồi ?
- Người ta mới không có.


- Thật ?
- A ...!Ngươi còn chưa có đi đóng cửa.


- Cái kia ...!Bảo bối ngươi chờ ta chốc lát.


Hạo Thiên sau khi đem nàng bế lên mang vào trong phòng , bỏ lại một câu sau đó lấy ánh sáng tốc độ lao ra ngoài.


- Xùy ....!
Lý Minh Nguyệt nhìn hắn bóng lưng , khẽ cười một tiếng.

Sau đó nàng bắt đầu cởi bỏ quần áo.


Không có cách nào.

Nàng là không thể có khả năng chạy thoát khỏi hắn ma chảo đấy.

Hơn nữa nàng cũng không nghĩ muốn chạy thoát.


Nam nhân sau khi uống rượu vào thường đặc biệt ham muốn cái kia.

Khả năng chiến đấu cũng thường nâng cao không ít.


Hạo Thiên sau khi nhanh như chớp chạy đi khoá cổng khoá cửa , liền nhanh chóng trở về , sau đó nhào lên trên giường , đè lên Lý Minh Nguyệt thân thể.


Theo Lý Minh Nguyệt trong miệng vang lên một tiếng kinh hô , đại chiến nhanh chóng bùng nổ.


....................!
Cùng thời gian này trong một căn hộ chung cư.

Trong phòng ngủ , một cái xinh đẹp nữ nhân đang tức giận nghe điện thoại.


- Lưu tỷ.

Ta nhắc lại lần nữa , ta Trần Ngọc Ánh sẽ không bao giờ cùng Lập Đình tên kia hợp thành CP tổ cùng giả trang tình lữ.


- Ngọc Ánh a , đây là công ty muốn tăng nhân khí cho ngươi ý nghĩ.

Dù sao ngươi sắp tới cũng không có lịch trình gì , không có khả năng xuất hiện trên màn ảnh cùng báo chí.

Như vậy nhân khí chắc chắn sẽ giảm bớt nha.



Trong điện thoại truyền ra thanh âm của một cái trung niên nữ nhân.


- Lưu tỷ.

Ngươi là ta người đại diện đã hơn ba năm.

Ngươi còn không hiểu biết ta tính cách ? Ta khi nào cần dùng loại này thủ đoạn để gia tăng nhân khí ?
- Ngọc Ánh , ngươi là không thích Lập Đình ? Như vậy ta có thể nói với công ty , đem đổi cái nam minh tinh khác.


- Lưu tỷ.

Bất kể là cái nào nam minh tinh ta đều sẽ không đồng ý.

Ta là muốn dựa vào thực lực , chứ không phải là dựa vào âm mưu quỷ kế.


- Ngọc Ánh ...!
- Lưu tỷ , cứ như vậy đi.


Trần Ngọc Ánh nhanh chóng ngắt điện thoại.


- Hừ.

Ta mới không có cùng đám kia cặn bã minh tinh làm bộ.


Nàng thì thầm nói.


Mấy năm ở trong ngành giải trí , nàng cũng đôi chút biết được nghành nghề này điểm bẩn.


Các ngươi đừng nhìn bọn họ bình thường như vậy phong quang vô hạn.

Nhưng những vấn đề như sinh hoạt , tính dục lại vô cùng lộn xộn.

Nữ diễn viên cùng nam diễn viên chỉ cần thấy đối phương hợp mắt liền cùng ngủ ...!
Vì vai diễn , bài hát ...!Liền ngay cả đạo diễn , biên kịch ...!Cùng ngủ.


Trong mắt người thường bọn họ có thể rất nổi danh , rất cao quý , rất đáng ngưỡng mộ , nữ thần , nam thần các loại ....!Nhưng thực tế bên trong nghề này lại dơ bẩn vô cùng.


Nữ thần , nam thần ?
Trong mắt giới thượng lưu , chẳng qua là cùng kỹ nữ , nam sủng không sai biệt lắm.


Giới thượng lưu người bỏ tiền ra , nam thần , nữ thần đều nguyện ý chèo lên giường , banh ra hai chân.


Tất nhiên , cũng sẽ có ngoại lệ người.

Mặc dù số lượng không lớn , nhưng cũng là có.


Mà Trần Ngọc Ánh nàng chính là một trong số đó.


Mấy năm này nàng có thể là nhận được không ít những lời gạ gẫm , gạ tình chủng loại kia.

Nhưng nàng một mực tuân thủ bản tâm , không có cùng bất cứ người nào.


- Hừ ...!Đợi thêm một thời gian nữa , ta liền thoát ly khỏi giới giải trí.

Tìm một cái bình thường nam nhân sống hết quãng đời còn lại.


Trần Ngọc Ánh thì thầm nói.



Nàng nhớ tới gì đó sau , mở khoá điện thoại di động.

Nhìn hình nền tấm ảnh , khoé miệng hơi nhếch lên , hiện ra một cái mê người nụ cười.


- Thối nam nhân.

Chúng ta còn có hay không cơ hội gặp lại.


Trong tấm ảnh là hình chụp một cái nam nhân từ khoảng cách xa.

Chỉ có bóng lưng thể loại kia.


Bởi vì chụp từ xa nguyên nhân , chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy nam nhân này phần lưng.

Nam nhân này trên người mặc một chiếc quần short màu trắng cùng áo thun ngắn tay.


Hạo Thiên ....!
Trong hình người này chính là Hạo Thiên !
Như vậy Trần Ngọc Ánh chính là biến thái nữ nhân kia.


Từ nàng hành vi xem ra , nàng hẳn là rất mong chờ cùng hắn gặp lại.


................!
Trở lại Hạo Thiên trong nhà.

Hắn cùng Lý Minh Nguyệt lúc này vẫn còn đang chiến đấu vô cùng hăng hái.

Hoàn toàn không biết được chính bản thân mình đang bị một cái " biến thái " người nhớ mong.


- Aaa ....!Ta ...!Không được.


Một lúc lâu sau đó , vốn dĩ là đang cưỡi ở trên người Hạo Thiên rong ruổi Lý Minh Nguyệt bỗng dưng hét lên một tiếng.

Sau đó cả người không có chút khí lực nào ngã nhào xuống.


- Bảo bối , ngươi lại có tiến bộ.


Nằm trên giường , Hạo Thiên một tay vuốt ve Lý Minh Nguyệt phần lưng , tay còn lại nắn bóp mông nàng , cười nói.


Hơn một giờ , trong khoảng thời gian này phần lớn là Lý Minh Nguyệt nàng làm nữ kỵ sĩ , tự mình vật lộn cùng với hắn.


Ân ...!Không thể không nói , nàng thể lực lại tăng lên không ít.

Lần trước nàng chủ động cũng đã là gần một tháng trước.

Khi đó không có như bây giờ thời gian lâu.


Hạo Thiên xoay người đem nàng lật xuống phía dưới.

Chính mình chiếm lấy thế chủ động , nói :
- Bảo bối , đến lượt ta nha.


Nói xong cũng bắt đầu lắc lư cái eo.


Lý Minh Nguyệt lúc này làm gì còn chút sức lực nào.

Nàng mặt mũi đỏ bừng , đôi mắt mê ly , tóc tai tán loạn , trên trán dính đầy mồ hôi , miệng nhỏ thở dốc.


Còn chưa kịp hồi phục lại thể lực , lại gặp thêm một lần nữa trùng kích.

Lý Minh Nguyệt hai tay vô thức mà vòng qua sau lưng Hạo Thiên.

Miệng nhỏ tiếp tục phát ra những tiếng mê người rên rỉ.


.............!
Cũng không biết qua bao nhiêu lâu sau đó , đại chiến kết thúc.


Hạo Thiên cùng Lý Minh Nguyệt hai người lúc này nằm đối diện với nhau , vuốt ve an ủi lẫn nhau.


- Từ nay về sau không cho phép ngươi uống rượu.


Lý Minh Nguyệt ngón tay ở trên ngực hắn vẽ lấy vài vòng tròn , nói.



- Ân ?
- Bình thường ta đã chịu không nổi.

Uống rượu vào sau khi ta lại càng chịu không nổi.

Ngươi a , cùng cái quái vật giống như.

Vừa rồi nếu như không phải là ta mạng lớn , khả năng cũng đã bị ngươi tươi sống làm chết.


Lý Minh Nguyệt thanh âm u oán nói.


Hạo Thiên sức chiến đấu kinh khủng là nàng đã ngày ngày trải nghiệm.

Nhưng hôm nay lại càng thêm khủng bố , để nàng là hoàn toàn không có khả năng ứng phó.


Hơn hai giờ đồng hồ , nàng giống như là chết đi sống lại vậy.

Mặc dù trong hai giờ này cũng đã có một khoảng thời gian nghỉ ngơi , nhưng vẫn là vượt qua sức chịu đựng của nàng.


Thường nói nam nhân chết tại nữ nhân trên người.

Nhưng ở Lý Minh Nguyệt nàng xem ra là hoàn toàn ngược lại.

Nàng là có rất lớn khả năng chết ở hắn dưới thân.

Mặc dù là chết trong sung sướng thể loại kia , nhưng nàng cũng không muốn chết.


- Yên tâm đi bảo bối.

Ngươi mạng rất lớn , không có khả năng sớm chết.


Hạo Thiên cười nói.


- Hừ ...!Ta như vậy cầu xin ngươi cũng không dừng lại.

Không phải vừa rồi ta ngất xỉu.

Ngươi có hay không ngừng lại ?
- Bảo bối , vừa rồi ngươi như vậy lớn tiếng , ta còn tưởng ngươi là chưa hài lòng , muốn ta ra sức hơn đâu.


- Chưa hài lòng cái đầu ngươi.

Ta là chịu không nổi nữa ...!
Lý Minh Nguyệt hừ hừ nói.

Sau đó ánh mắt của nàng chợt biến thành u buồn , nhìn hắn hai mắt , nói :
- Lại nói , ngày nào cũng bắt ngươi như vậy chịu đựng.

Có phải hay không là ta quá vô dụng.

Nam nhân của mình cũng không thoả mãn được ?
- Ngươi là lợi hại nhất a bảo bối.

Ta đã rất thoả mãn.


- Ta mới không tin.

Ngươi hiện tại còn như vậy cứng rắn.


Hai người hiện tại thân mật bộ phận vẫn khăng khít kết nối lại với nhau.

Lý Minh Nguyệt là hoàn toàn có thể cảm nhận được Hạo Thiên tiểu huynh đệ tình huống.


- Bảo bối.

Nó cứng rắn kệ nó.

Ta tâm lý đã rất thoả mãn.


Hạo Thiên khẽ cười nói.

Khuôn mặt hơi nhích lại , ở trên môi nàng hôn một ngụm.


- Tốt rồi , chúng ta đi ngủ.




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK