Mục lục
NGHE BẢO BOSS HÀN NGHIỆN VỢ LÊN TRỜI
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 105


Cô sợ đi ra từ sảnh lầu một sẽ đụng mặt Lưu Thiên Hàn, định đi thẳng xuống hầm.


Cửa thang máy chậm rãi mở ra, cô còn chưa bước chân vào đã bị một bàn tay từ trong thang máy thò ra, thô lỗ kéo vào trong…


Có thể là là vì bầu không khí trong khách sạn quá ngột ngạt, cho nên không hiểu sao trong lòng Lưu Thiên Hàn rất bức bối.


Sau khi đi tới sảnh lầu một, anh cũng không lập tức rời khỏi khách sạn mà đốt một điếu thuốc, đứng bên cửa sổ nhả khói.


Cố Bắc Vinh vẫn canh ở dưới sảnh lầu một chờ tin tốt của Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh. Anh ấy vui rạo rực, nghĩ bụng cuối cùng Lưu Thiên Hàn cũng không cần tiếp tục sống như nhà sư khổ hạnh nữa rồi.


Cuộc sống có người đẹp kề cận thoải mái và kỳ diệu biết bao!


Cố Bắc Vinh càng nghĩ càng mừng, còn đắc ý chà tay, vừa quay sang thì bất ngờ nhìn thấy Lưu Thiên Hàn đứng trước cửa sổ.


Cố Bắc Vinh còn nghĩ mình nhìn lầm rồi, vội dụi mắt, đúng là Lưu Thiên Hàn đang đứng trước cửa sổ.


Cố Bắc Vinh hơi không dám tin, lúc này Lưu Cửu không ở trong phòng tổng thống ân ái với chị dâu mà chạy tới đây buồn bực hút thuốc làm gì?


Chẳng lẽ chị dâu chê Lưu Cửu không được, nên anh mới bị đuổi ra ngoài?


Cố Bắc Vinh cảm thấy, thân làm bạn tốt, anh ấy cần phải an ủi Lưu Cửu đang mất mát.


Cố Bắc Vinh đứng dậy, bước nhanh đến bên cạnh Lưu Thiên Hàn, vỗ mạnh lên vai anh, nói: “Lưu Cửu, sao lại ra đây? Đêm khuya lạnh lẽo vậy mà cậu lại bỏ một mình chị dâu Cửu phòng không gối chiếc, có phải là đàn ông hay không vậy?”


“Cô ta sẽ không phòng không gối chiếc đâu.” Lưu Thiên Hàn nói bằng giọng không cảm xúc.


Cố Bắc Vinh không nhận ra giọng Lưu Thiên Hàn tràn ngập sự lạnh lẽo, vẫn cười vui vẻ, còn nháy mắt với Lưu Thiên Hàn mấy cái: “Tôi biết mà, sao cậu có thể bỏ một mình chị dâu Cửu phòng không gối chiếc chứ. Sao, có phải hồi hộp quá hay không? Còn phải ra rít điếu thuốc trước mới có thể thể hiện bản lĩnh đàn ông à?”


“Được rồi, cậu để chị dâu Cửu chờ cũng lâu rồi đấy, nhanh đi lên với chị dâu Cửu đi! Tôi đã chuẩn bị hàng xịn cho cậu rồi đó!”


“Hàng xịn?” Lưu Thiên Hàn vô thức nhíu mày: “Cậu có ý gì?”


Cố Bắc Vinh không muốn nói ra chuyện mình bỏ đồ trong phòng Lưu Thiên Hàn. Nhưng lại sợ nếu mình không nói thật sẽ bị đánh, rối rắm một hồi vẫn nói đúng sự thật: “Thật ra đêm nay anh và chị dâu Cửu gặp nhau là do tôi sắp xếp. Vì để hai người lưu lại những kỷ niệm đẹp, tôi còn cố ý bỏ thêm vài thứ đồ bên trong phòng!”


“Lưu Cửu, tôi biết mình rất chu đáo, nhưng cậu không cần cảm ơn, càng không cần lấy thân báo đáp. Tôi là trai thẳng như đường băng, không có hứng thú với cậu đâu!”


Bàn tay cầm điếu thuốc của Lưu Thiên Hàn chợt khựng lại. Đồ trong phòng không phải là do người phụ nữ ham thích hư vinh kia đặt vào à?


Cố Bắc Vinh thấy Lưu Thiên Hàn ngây ra, vội vàng đẩy anh: “Lưu Cửu, ngẩn người làm gì? Có phải sau khi biết chị dâu Cửu chính là bác sĩ Nhan cũng bị hết hồn không?”


“Nói thật, lúc mới biết chị dâu Cửu là bác sĩ Nhan, tôi cũng hú cả hồn luôn. Cậu nói xem, trên đời này sao lại có chuyện tình cờ như vậy chứ?


“Cậu chỉ có cảm giác với mình bác sĩ Nhan thì bác sĩ Nhan lại trùng hợp là chị dâu Cửu, đây đúng là duyên trời ban…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK