Thu ngón tay lại, bỏ sợi bông đỏ lại vào giấm chua, Phương Minh cầm tờ giấy vàng đang đặt bên cạnh trên bàn. “Thiên vi dương, địa vi âm, thế gian có khác biệt âm dương, nhân có sinh tử. Người sống ở dương gian, người chết ở âm minh; mỗi người có con đường của mình, thiên địa phương bình.” Tay Phương Minh cấp tốc gấp tờ giấy vàng lại, trong miệng thầm thì tụng kinh. “Người cõi dương không thấy người cõi âm khóc, người cõi âm không nghe thấy lời người cõi âm.” “Thiên đạo có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.