Đám người Thánh Vương đang tụ tập trước một tấm bia đá bên ngoài Tàng Long Lĩnh, tấm bia này được Đông Phương Thương Long dùng chỉ kình khắc lên, ý muốn quy ẩn của ông ta ghi rõ trên đó.
[Bất nhập Trung nguyên ngã nguyện]
[Trường miên hoàng thổ ngô ý]
“ Tiên tổ, người có biết ý nguyện của người đã làm cho vô số con cháu hậu thế ôm hận cả đời không? Con xin thề trước huyệt, dù cho mang tội danh đại nghịch bất đạo, con cũng quyết phá cho được Cửu Tinh Tàng Long Huyệt, sau này có bất kỳ báo ứng gì, sẽ do một mình con gánh chịu” Thánh Vương đứng trước tấm bia đá, gương mặt nghiêm túc nói.
Bầu trời đang yên tĩnh bỗng nhiên ầm ầm chuyển đổi, phong vân biến sắc, sương mù bất định, đây là thời điểm năm âm tháng dương, ngày âm giờ dương, là lúc âm dương tương giao, càn khôn tương nghịch, là lúc tốt nhất để phá Tàng Long Huyệt.
Ở bên ngoài Tàng Long Lĩnh, rất nhiều người dân nước Phù Dư tụ tập xung quanh, tất cả họ đều hy vọng ngày hôm nay có thể thay đổi vận mệnh của mình.
“ Nhiếp Phong, Bộ Kinh Vân, hai ngươi giúp ta đánh bại Tứ Tướng, sau khi phá long huyệt ta nhất định sẽ giao trả người thân của các ngươi” Thánh Vương quay lưng, hướng hai người Phong Vân cười nói.
Phong Vân im lặng không trả lời, thân hình sừng sững, hiên ngang đón gió, toàn thân hai người tán phát khí thế bất phàm làm đông đảo dân chúng Phù Dư âm thầm thán phục.
“ Ngày âm dương tương gián lại có Phong Vân tương trợ, thử hỏi ai có thể ngăn cản. Thánh Vương ta hôm nay trước đánh bại Tứ Tướng, sau phá Long huyệt” Thánh Vương hướng đám người dân Phù Dư hô hoán.
“ Không sai, chúng ta phải đánh bại Tứ tướng, phá Long huyệt”
“ Bại Tứ tướng, phá Long huyệt”
“ Bại Tứ tướng, phá Long huyệt”
...
Mọi người cao hứng tung hô, sự kỳ vọng vào Thánh Vương để thay đổi vận mệnh đã dồn hết vào trong tiếng tung hô đó.
Tiếng sấm nổ vang rền che lấp cả tiếng huyên náo, bỗng một cột sét thô to từ trên không đánh xuống làm vỡ cả tấm bia đá to lớn. Trong cát bụi mù mịt, một thân ảnh phá đá mà ra, nhanh như thiểm điện đánh hướng Thánh Vương.
Thánh Vương không chút hoang mang, lập tức dùng Đại Đồng kiếm đón đỡ.
“ Ầm... ầm”
Thánh Vương bị thân ảnh chấn lui lại phía sau, bóng người bí ẩn cũng đáp xuống mặt đất làm vỡ cả mặt đá hoa cương dưới chân.
Chỉ thấy người tới là một lão giả cầm một đại đao cực lớn, gương mặt lão đầy nếp nhăn, toàn thân đóng đầy đinh, trông có vẻ như cả đời đã chịu hết mọi đau khổ, ông ta chính là một trong Tàng Long Tứ tướng, Khổ Thánh.
“ Phụng thừa di mệnh, con cháu Đông Phương Thương Long dám xông vào huyệt, giết chết không tha” Khổ Thánh mắt trừng trừng nhìn Thánh Vương, hét lên hung tợn.
Thánh Vương gương mặt vẫn bình tĩnh, ánh mắt đầy kiên định nói “ Thánh Vương ta hôm nay thề phá cho được Long huyệt, chưa chết thì chưa ngừng”.
“ Vậy thì ngươi phải chết” Khổ Thánh nâng đại đao Bát Khổ chỉ thẳng Thánh Vương, lớn tiếng quát.
Thánh Vương chiêu đầu tiên đã thất thế nên không muốn làm dao động lòng quân, lập tức phóng lên tấn công Khổ Thánh.
“ Tàng long Tứ tướng kế thừa võ học của Đông Phương Thương Long, hôm nay Thánh Vương ta sẽ lãnh giáo” Thánh Vương nắm chặt Đại Đồng, một kiếm bổ xuống.
“ Tiểu tử không tự lượng sức, ta sẽ cho ngươi nếm mùi thảm bại” Khổ Thánh hét lớn, vung đao lên đón đỡ.
“ Keng... keng...”
Thánh Vương liên tục biến chiêu tấn công những vị trí yếu hại của Khổ Thánh nhưng đều bị chế ngự bởi thanh đao to lớn của lão ta. Sau từng chiêu bị phá, Thánh Vương cuối cùng cũng đã hiểu ra một chuyện, võ công của Khổ Thánh hoàn toàn khắc chế võ công của hắn.
“ Võ công của gia tộc ta đã không dùng được nữa, chỉ có thể sử dụng võ công của sư phụ truyền cho mà thôi, bộ kiếm pháp này đã hai mươi năm ta chưa từng sử dụng qua, chính là chờ đến thời điểm này” Thánh Vương từ từ nâng kiếm lên, một đường khí thế cô ngạo tức thời tỏa ra.
Hai mươi năm trước, Thánh Vương tìm đến một nơi rừng núi hoang vu trong nước Phù Dư, bái sư một vị ẩn sĩ tên là Mộ Ứng Hùng, bởi vì thông qua thăm dò, Thánh Vương biết được vị Mộ Ứng Hùng này chính là đại ca của Thần Thoại Vô Danh. Sau nhiều lần từ chối, cuối cùng Mộ Ứng Hùng cũng chấp nhận thu Thánh Vương làm đồ đệ và truyền cho y bộ kiếm pháp cử thế vô song Vô Thiên Tuyệt Kiếm.
Vô Thiên Tuyệt Kiếm, kiếm xuất sát địch, tuyệt không phản hồi. Hôm nay, vào thời khắc sinh tử tồn vong này, Thánh Vương đã không còn đường thoái lui.
“ Khí Dũng Sơn Hà”
Thánh Vương xuất kiếm, thiên địa biến sắc, gió lốc nổi lên, kiếm khí ào ạt nhắm thẳng Khổ Thánh.
“ Ngươi sử dụng võ công không phải của Đông Phương Thương Long” Khổ Thánh thấy kiếm khí lăng lệ đánh tới thì vô cùng kinh ngạc, vội vung đại đao lên đón đỡ, đao kiếm ngang dọc đan xen làm phát ra âm thanh điên tai nhức óc.
Trước Vô Thiên Tuyệt kiếm của Thánh Vương, Khổ Thánh nhanh chóng rơi vào hạ phong, chỉ biết cật lực đón đỡ những đường kiếm khí liên miên bất tuyệt của Thánh Vương.
“ Ngươi là đồ bất hiếu, dám phản bội dòng tộc, quy thuận phái khác” Khổ Thánh liên tục bại lui, gương mặt giận dữ quát lớn.
“ Đồ chấp mê bất ngộ, để ta chỉ điểm cho ngươi” Thánh Vương chánh khí càn khô tỏa ra vạn trượng, Khổ Thánh lúc này bị hào quang làm lóa mắt không còn thấy gì nữa.
“ Keng... keng... keng...”
Một hơi ba kiếm, đinh thép ở đầu, ngực, chân của Khổ Thánh đều bị Đại Đồng kiếm chém đứt đoạn.
11 cây đinh thép vốn dùng phong tỏa kinh mạch toàn thân, khóa chặt mọi đau đớn trên người Khổ Thánh, giờ đây lại bị nhổ lên, đau đớn tích tụ cùng bộc phát làm Khổ Thánh hét lên vô cùng kinh khủng. Ông ta ánh mắt đỏ rực, vận hết toàn bộ sức mạnh chém xuống một đao.
“ Ầm”
Thánh Vương vung kiếm đánh dạt kình lực xuống đất làm xung quanh trăm trượng nền đất bị nứt toạc.
Thanh đại đao trên tay Khổ Thánh bị Thánh Vương gạt qua một bên, một kiếm chém thẳng từ dưới lên. Thân thể không còn đinh thép phong tỏa, Khổ Thánh đã bị phá kim cương hộ thể nên nhanh chóng bị trúng kiếm, máu chảy đầm đìa.
Thánh Vương nhoẻn miệng cười, sử ra chiêu kiếm mạnh hơn, quyết giết chết Khổ Thánh.
“ Anh Hùng Vô Địch”
Chỉ thấy Thánh Vương không ngừng xoay gấp, lấy Đại Đồng kiếm làm tâm, khiến mặt đất bị xoắn lại, cuốn cả Khổ Thánh vào bên trong.
Khổ Thánh hoảng loạn bị cuốn vào vòng xoáy, không nhận ra từng luồng kiếm khí từ trong mặt đất đánh lên, trong nháy mắt đã bị chém thành muôn mảnh.
“ Hay lắm” đám người Phù Dư quan chiến thấy vậy thì vui mừng hò reo.
“ Các hạ đã kiệt lực thủ hộ lăng mộ, ta thay mặt con dân Phù Dư bày tỏ thành ý” Thánh Vương chắp tay trước thi thể của Khổ Thánh nói.
“ Sư phụ, ngài đánh rất hay” Nhan Hội cùng Tử Lộ vui mừng tiến đến nói.
“ Chúng ta vào thôi” Thánh Vương mặt không biểu tình hướng hang động đi vào, hắn biết cửa ải thứ hai sẽ không dễ dàng.
Sau khi thông qua một hang động tối đen, hiện ra trước mặt đám người Thánh Vương là một trận đá bố cục kỳ lạ, đây chính là Thiên Cơ Bàn Long Trận.
“ Ầm... ầm... “
Trụ đá sau lưng đám người bất thình lình sập xuống, đây là lối ra duy nhất của Tàng Long Huyệt, bây giờ đã bị phong kín.