“Tích... tích... lý do đưa ký chủ về đây? Là hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất: phát triển Hoàng giả Bá khí đạt 1,000,000,000 điểm... tích”
“Thời gian hoàn thành: 30 năm”
“Trừng phạt không hoàn thành: xóa bỏ”
“Phần thưởng hoàn thành: 1 lần vòng quay rút thưởng may mắn”
“Xét thấy ký chủ lần đầu tiên thực hiện nhiệm vụ, hệ thống tặng cho ký chủ Gói quà trợ giúp. Có hay không mở ra?”
Jack nghe vậy thì vội trả lời: “Đương nhiên mở ra”
“ Gói quà mở ra thành công, chúc mừng ký chủ thu được: trị thương đan 1 viên, súng ngắn Beretta 92 một cây, hai mươi băng đạn 10 viên, mười lăm quả lựu đạn, một thẻ triệu hoán ngẫu nhiên, một thẻ tri thức lịch sử Tùy Đường”
“ Cái kia trị thương đan có thể giúp ta chữa thương?” Jack mừng rỡ trong lòng, vội truyền âm nói.
“ Đương nhiên có thể”
“ Sử dụng ngay”
“Vâng”
Thân thể Jack nhanh chóng biến hóa, vết thương trên ngực ngay tức khắc dừng chảy máu, khi Jack rút mũi tên ra thì cũng không thấy đau chút nào.
Tuy nhiên lúc này, mấy người thuộc hạ bên cạnh Jack đều ngã xuống, giết chết mấy người đó là một viên tướng râu dài, oai vệ tay cầm đại đao chém tới trước mặt Jack. Người này không ai khác chính là Uất Trì Cung, hắn đang không thể hiểu nổi tại sao Lý Nguyên Cát có thể còn sống được sau khi trúng tên của hắn.
Jack sợ hãi vội lùi lại nhưng Uất Trì Cung càng đuổi sát hơn.
“ Tề Vương, mau chịu chết” Uất Trì Cung gương mặt hung tợn, quơ thanh đại đao bén ngót dính đầy máu, hướng cổ của Jack chém thẳng tới.
“ Hệ thống, súng đâu?” Jack hốt hoảng la ầm lên, đến khi một khẩu súng màu đen bỗng nhiên xuất hiện nơi tay thì hắn mới lấy lại bình tĩnh.
“ Đùng... Đùng”
Jack nhắm ngay đầu Uất Trì Cung bắn liền hai phát, đầu Uất Trì Cung lập tức thủng một lỗ lớn, thân thể ngay lập tức ngã nhào xuống đất.
“ Uất Trì tướng quân” Lý Thế Dân thấy một màn này thì kinh hoảng vô cùng, Uất Trì Cung võ nghệ siêu quần, sức mạnh vô song vậy mà chết dưới tay Lý Nguyên Cát một cách dễ dàng như vậy, trên tay vật thể màu đen của hắn lại là vật gì?
“ Đùng... Đùng... Đùng... Đùng... Đùng... Đùng... Đùng... Đùng... Đùng... Đùng... cạch... cạch”
Jack bắn ra liên tiếp mười viên đạn, mỗi viên là một tên cấm vệ quân ngã xuống.
“ Hết đạn? hệ thống, băng đạn mới đâu?”
Một băng đạn lập tức xuất hiện nơi tay trái của Jack, hắn nhanh chóng thay băng đạn rồi nhắm thẳng đám cấm vệ quân đang nhào tới, bắn liên tiếp.
Hầu Quân Tập thấy sinh biến thì vội hô hào quân lính: “ Cung thủ đâu, bắn chết hắn cho ta”
Đám cung thủ nhanh chóng lắp tên thì bỗng nhiên một vật thể màu đen hình tròn như nắm tay bay thẳng về phía bọn họ.
“Ầm”
Một vụ nổ lớn vang lên từ phía đám cung thủ, trong phút chốc hàng chục tên cung thủ đã bị tiêu diệt.
“Bảo vệ Tần Vương” Tần Thúc Bảo vội hô lớn.
Đám quân lính xúm lại che trước mặt Lý Thế Dân và Trưởng Tôn Vô Kỵ.
“Ầm... Ầm”
Đám người Lý Thế Dân, Hầu Quân Tập chưa hết choáng váng thì lại thấy thêm hai vụ nổ lớn, lúc này vị trí là hàng trăm người cưỡi ngựa.
“ Ầm... Ầm... Ầm...Ầm...Ầm...”
Các vụ nổ liên tiếp vang lên, khắp nơi đều bao trùm một mảnh khói bụi dày đặc.
Khi khói bụi qua đi, để lại khung cảnh là người, ngựa nằm la liệt một mảng lớn, tiếng than khóc vang lên inh ỏi.
“ Lý Nguyên Cát đâu?” Hầu Quân Tập gương mặt dữ tợn, hô lớn quân lính truy tìm Lý Nguyên Cát.
“ Tướng quân, Lý Nguyên Cát chạy về phía Phượng Lâm Môn” một tên cấm vệ quân chạy đến hấp tấp nói.
“ Mau đuổi theo, phải giết cho được Lý Nguyên Cát, không được cho hắn thoát” Hầu Quân Tập lập tức nhảy lên ngựa, hô hào quân lính.
“ Tần Vương, hiện tại Lý Kiến Thành đã chết, nhưng nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, thần đề nghị ngài nên cho người tới Đông cung” Trưởng Tôn Vô Kỵ biểu hiện vẻ mặt độc ác nói với Lý Thế Dân.
“ Trưởng Tôn Đại Nhân nói rất đúng, hôm nay nếu không trảm thảo trừ căn, chắc chắn lưu lại hậu hoạn vô cùng, xin Tần Vương điện hạ mau chóng sai người đi tới Đông Cung cùng Tề Vương phủ” Đỗ Như Hối đứng kế bên nói.
“ Các vị, việc này cần thiết nhưng trước mắt phải ra tay chiếm thế chủ động. Thần thấy điện hạ nên vào cung loan báo việc Lý Kiến Thành và Lý Nguyên Cát mưu phản, không nên chậm trễ” Phòng Huyền Linh nghe vậy thì vuốt chòm râu, âm trầm nói.
Lý Thế Dân trầm mặc hồi lâu sau đó mở miệng nói: “ Việc này đã kinh động phụ hoàng, ta và các vị phải vào cung ngay, mang theo thủ cấp của Thái Tử”
“Thúc Bảo, ngươi đi thông báo cấm vệ quân Bắc Nha và Nam Nha, đóng hết tất cả cửa thành Trường An, không ai được phép ra vào, nhất định phải giết cho được Tề Vương” Lý Thế Dân quay sang Tần Quỳnh, ánh mắt lăng lệ nói.
“ Thần sẽ mang đầu của Tề Vương về dâng cho điện hạ” Tần Quỳnh ôm quyền nói.
Lúc này Jack đang một mình một ngựa chạy về hướng Phượng Lâm Môn, hắn đã sử dụng thẻ tri thức lịch sử Tùy Đường, hắn biết bản thân đang đóng vai của Lý Nguyên Cát, con trai út của Lý Uyên, em trai của Lý Kiến Thành và Lý Thế Dân.
“ Cũng may ta có chơi qua game giả lập cưỡi ngựa, nếu không quả thật khó thoát chết... hai quả lựu đạn ban nãy không biết có làm Lý Thế Dân bị thương được không nữa”
Lý Kiến Thành vừa mới bị Lý Thế Dân giết ở Huyền Vũ Môn, nếu không nhờ hệ thống, hắn cũng đã bỏ mạng tại đó, hắn đã hỏi qua hệ thống, nếu thân thể Lý Nguyên Cát chết đi thì hắn cũng bị xóa bỏ, chính vì vậy để bảo vệ tính mạng, hắn phải làm hết sức mình.
Hiện tại tình thế nguy hiểm vô cùng, trong hoàng cung đã bị Lý Thế Dân chiếm cứ, hắn tuy đã chạy thoát nhưng không có người để dùng, bước tiếp theo phải làm như thế nào hắn thực sự không biết.
“ Hệ thống, sử dụng thẻ triệu hoán” Jack nhớ lại bản thân còn được tặng một thẻ triệu hoán ngẫu nhiên nên liền hướng Hệ thống gọi.
“ Vâng”
“ Chúc mừng ký chủ triệu hoán ngẫu nhiên được chiến binh Achilles, đưa vào thân phận là con trai của tướng quân lưu vong Claudius từ Đế quốc Đông La Mã Byzantine. Năm năm trước, Claudius bị bệnh qua đời, ký chủ đã bảo bọc hai mẹ con Achilles nên được Achilles biết ơn, nhận ký chủ làm chủ công. Hiện tại, Achilles đang ở cách Phượng Lâm Môn bên ngoài năm trăm mét”
Jack vui mừng như điên, vung roi cưỡi ngựa chạy càng nhanh, chạy được một lúc đã thấy một chiến binh thân hình cao lớn, vạm vỡ, tay cầm thiết kích. Người này là một thanh niên da trắng, tóc vàng, gương mặt góc cạnh tinh xảo, tuấn tú phi thường.
“ Achilles bái kiến điện hạ, để chủ nhân phải hãi” người chiến binh tay phải để trước ngực, quỳ một chân trên đất, nhìn Jack cung kính nói.
Jack kéo mạnh dây cương, nhảy xuống đất, nhìn chằm chằm người thanh niên, hắn biết người thanh niên này là Achilles không thể nghi ngờ. Jack cố ra vẻ bình tĩnh, hai tay đưa ra đỡ người thanh niên dậy: “Ha ha, tốt lắm, ta chờ Achilles ngươi đã lâu, ngươi phải giúp ta trả mối hận này”
“ Thưa điện hạ, chỉ cần người ra lệnh, cho dù là thiên binh vạn mã, Achilles ta cũng sẽ cầm xuống cho ngài” Achilles gật đầu, thành kính nói.
Jack nghe vậy thì mừng rỡ trong lòng, nhưng vẫn biểu hiện bình thản nói: “ Tốt lắm”
“ Điện hạ, có mấy ngàn người ngựa đang di chuyển tới đây, trước khi biết bọn họ ý định, ngài nên ở sau lưng thuộc hạ” Achilles giơ lên thiết kích, che ngang trước người Jack, ánh mắt sáng rực nói.