Đao Sẹo rưng rưng, cơ bắp cuồn cuộn cũng run rẩy theo. Tô Liễu quỳ bên cạnh Đao Sẹo, nhìn cặp đôi trước mặt, ánh mắt Giang Thành càng thêm sát khí, gằn từng chữ: “Đao Sẹo, nếu anh tin tôi, cứ nghe tôi nói.” “Kể từ khi anh gọi tôi hai tiếng anh Thành, chuyện của anh cũng là chuyện của tôi, hiểu không?” “Nhưng, anh Thành ...” Đao Sẹo nói với anh. Ánh mắt Giang Thành lóe lên. Anh lập tức hiểu ra Đao Sẹo đang lo lắng điều gì, bên kia hẳn là có chỗ dựa rất...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.