Tuy tiết mục này đã quay được ba kỳ, nhưng nhóm JUST lại là lần đầu được lên tiết mục hot như thế. LOTUS cũng từng tham gia tiết mục này, nhân dịp tìm hiểu về mấy trò chơi của tiết mục, tôi cố ý tìm tập có LOTUS tham gia để quan sát học hỏi.
Trò chơi tập này rất thú vị, người và chó cùng hợp tác tìm báu vật mạo hiểm trên đảo, mỗi người lựa chọn một con chó, vì Quý Thi là người thắng trong phần chơi trước, nên hắn là người đầu tiên chọn chó.
“Chọn con Berger đi!” Tôi vừa ăn khoai tây chiên vừa xem TV, ngay từ ánh nhìn đầu tiên đã quyết định là con chó chăn cừu Đức xinh đẹp.
Gout thẩm mỹ của Quý Thi và tôi quả nhiên rất giống nhau, hắn không ôm chú chó Husky bù đắp cho hình tượng của mình, mà lựa chọn trang bị đẳng cấp cao chó Berger, sau đó một người một chó vui sướng xuất phát vào rừng.
Song khi người khác đều dẫn chó đi tìm báu vật, Quý Thi và chó Berger cao phú soái ở chung không mấy vui vẻ. Quý Thi coi chó Berger như tiểu đệ, chó Berger hiển nhiên cảm giác mình là lão đại, con Husky đeo kính trước mắt nó mới là tiểu đệ. Quý Thi khờ dại cho rằng chó Berger đang dẫn mình đi tìm kho báu, kết cục đối phương đi tới dưới bóng cây, nằm xuống không đi nữa. Quý kim chủ một mình tiến vào rừng, đợi nửa ngày cũng không thấy chó Berger tới tìm mình, ra ngoài thấy cộng sự nhắm mắt nghỉ ngơi dưới tàng cây mới ngớ người.
Người huấn luyện chó đứng bên cạnh nói với Quý Thi, con chó Berger này rất thông minh, nhưng cũng rất kiêu ngạo, cậu phải cho nó biết ai mới là chủ nhân.
Quý Thi nổi giận, tháo kính mắt, “Đương nhiên là tôi!”
Tôi suýt cười sặc! Dáng vẻ nhíu mày này rất giống chó Husky! Berger à tao hiểu mày!
Quý Thi đi ra từ WC, vừa lau tóc vừa hỏi tôi: “Em cười cái gì thế?”
Hắn còn lén lút ngó vào, kể từ khi biết tôi thổ tào hắn ở tài khoản clone, kim chủ đại nhân luôn nghi ngờ tôi chê cười sau lưng hắn, nhưng từ lâu tôi đã luyện thành một kỹ năng, nghe mùi là biết hắn tới, video trên laptop đã sớm đổi thành <Friends>.
“Đúng rồi, bọn em sắp ghi hình <Nói thật đại mạo hiểm>, LOTUS hình như cũng tham gia rồi á! Có gì cần chú ý không anh?” Tôi hỏi.
Quý kim chủ bắt chéo chân ngồi trên giường, lột một cây kẹo mút, giàu kinh nghiệm nói: “Vĩnh viễn đừng trông cậy vào cộng sự của cưng, đều là một đám hết ăn lại nằm.”
Tôi nghẹn cười gật đầu. Anh thật là nhỏ nhen, ngay cả thù với chó cũng nhớ kỹ, nếu có người bỏ một cọng tóc vào tim anh, chắc anh cũng nhồi máu cơ tim luôn mất!
***
Một tuần sau, chúng tôi ghi hình tiết mục, trò chơi là leo núi, chia làm hai đội, trong thời gian quy định đội nào ở lại trên đỉnh núi lâu hơn thì giành chiến thắng. Kết quả JUST ra quân bất lợi, quá trình như thế nào thì không nói, thất bại phải nhận trừng phạt, đội chiến thắng chỉ định một người trong đội thua cuộc gọi điện cho một minh tinh xin giúp đỡ, nếu đối phương bằng lòng thì không cần nhận nghiêm phạt cuối cùng – nhảy dù trên cao. Nội dung nhờ giúp đỡ vô cùng kỳ quặc, vay tiền, hiến xương hiến tủy, tỏ tình, quảng cáo năm xu, được một tấc lại muốn tiến một thước.
“Các cậu được mời tới concert của LOTUS, vậy gọi điện cho thiên đoàn đi!”
Nhóm đại mạo hiểm nhất trí yêu cầu chúng tôi gọi điện cho LOTUS, tổ tiết mục đã chuẩn bị xong số điện thoại, tôi nhìn thấy số của Quý Thi, Pean đột nhiên chắp hai tay về phía tôi:
“Tiếu Đồng, tất cả nhờ cậu!”
Chờ đã, cậu nhờ cậy như thế có phải quá nhanh hay không? Quả nhiên trưởng nhóm đại mạo hiểm Hà Húc khó hiểu: “Là Tiếu Đồng gọi à? Tôi cứ nghĩ là trưởng nhóm hoặc là cậu gọi chứ.” Các thành viên khác đã ồn ào cười nhóm chúng tôi không hợp nhau rồi đó.
Các tiền bối đại khái có thể đùa giỡn một chút, nhưng nhóm idol không hợp bốn chữ này đối với người mới debut như chúng tôi thì khá là nghiêm trọng. KK nhanh chóng giải thích: “Chúng tôi và các tiền bối LOTUS không quen thuộc lắm, vì cùng một công ty, lại thêm các tiền bối nhiệt tình, mới có thể được mời tới concert. Pean để Tiếu Đồng gọi là bởi vì trên concert tiền bối Quý Thi giơ tay của Tiếu Đồng, không có ý gì khác.”
Tôi tuy rằng đau đầu, nhưng cũng không muốn họ tiếp tục cái đề tài này, chỉ đành đâm lao phải theo lao mà gọi số kia.
Tiếng điện thoại vang lên thật lâu mới được nhận: “Ai đó?”
Quý Thi rõ ràng có phần nghi hoặc, quen nghe “bảo bối” giờ nghe “ai đó” rất là không quen, quả nhiên từ xa xỉ khó mà quay về tiết kiệm.
Có hai lần tôi cũng dùng điện thoại bàn ở khách sạn gọi cho hắn, lúc đầu cũng là “ai đó” lạnh như băng rụt rè như nữ vương Anh quốc, tôi nói là em, Quý mèo sói lập tức xòe móng vứt hết rụt rè, hết sức phấn khởi: “Bảo bối là cưng à ~~” sau đó chính là “Nhớ anh sao?” “Nhớ bảo bối của anh sao?” đủ loại hạ lưu kéo tới như đang bắn RAP, tôi nhìn chằm chằm microphone, đây rõ ràng là một ca sĩ lắm miệng chọn nhầm nghề.
Vì không để hắn đáp “Bảo bối là cưng à”, tôi nói liền một mạch: “Xin chào tiền bối Quý Thi, em là Tiếu Đồng, thành viên của JUST, không biết anh còn nhớ nhóm em không?”
Quý Thi sửng sốt thật lâu, đoán chừng cũng ý thức được không thích hợp, rất bình thản đáp là vẫn nhớ.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu nhìn yêu cầu được viết trên nền, bảo tôi mời Quý Thi đại diện cho quán mì thịt bò do người thân mở. Cái quỷ gì vậy?!
“Uhm, em có một yêu cầu quá đáng, tiền bối có thể đáp ứng trước dù em đưa ra yêu cầu gì cũng sẽ không tức giận được không?” Tôi cắn răng nói em có một người thân mở một quán mì bò, muốn nhờ anh chụp tấm hình, in trên bảng hiệu của tiệm, yêu cầu không cao, chỉ cần bưng bát mì chụp một tấm là được, nhưng người thân của em cũng không trả được phí đại diện quá cao, hai vạn tệ anh thấy có được không. Yêu cầu này bề ngoài nghe rất hoang đường, thế nhưng nhìn thiên đoàn LOTUS mà nói, bây giờ hợp đồng đại diện của họ đều có thể tự làm chủ, cho nên cũng không tồn tại vấn đề người đại diện không đồng ý. Đề mục trên nền lại viết một đống nhắc nhở, gì mà nhà của em trước đây rất nghèo may nhờ có người thân hỗ trợ, người thân rất tốt em thực sự không tiện từ chối, em là fan của LOTUS, cả nhà em đều là fan của LOTUS…
Đầu dây bên kia vẫn trầm mặc, cuối cùng mới nói: “Để tôi suy nghĩ một chút! Lát gọi lại cho cậu!”
Câu trả lời này không giống người hai lạng não như Quý Thi có thể nghĩ ra được, lảng tránh vấn đề, lại không từ chối quá khó coi, đương nhiên có tai thì đều nghe ra được câu này trên thực tế chính là từ chối. Tôi cúp điện thoại, ánh mắt Pean nghi hoặc nhìn tôi, đại khái là không ngờ Quý Thi sẽ từ chối tôi, tôi nhún vai, trong lòng nói kim chủ của tôi thoạt nhìn ngốc, nhưng cũng không phải là ngốc thật!
Xin lỗi các anh em, chỉ đành phiền mọi người cùng nhảy. Trong mấy người chúng tôi, ngoại trừ Adam nóng lòng muốn thử, những người còn lại đều rất khẩn trương, dù sao cũng là 4500 mét trên cao, không cẩn thận là nhảy ra ngoài. Nhưng khi chúng tôi đang di chuyển tới chỗ trực thăng, di động bỗng nhiên vang lên, đạo diện trợn mắt há mồm nhìn cuộc gọi đến, vội vàng vung điện thoại để tôi tiếp.
Lúc trước gọi cho Quý Thi đúng là dùng chiếc điện thoại được tài trợ do tiết mục cung cấp này, tôi nhấn chế độ rảnh tay, Quý Thi ở đầu dây bên kia trả lời: “Tôi nghĩ xong rồi, yêu cầu kia của cậu, tôi đáp ứng.”
Lần này tới lượt tôi trợn mắt há mồm.
KK và Thượng Gary đã vỗ tay ăn mừng, không cần bị kéo tới độ cao 4500 mét nhảy dù nữa rồi.
“Nhưng tôi có một điều kiện,” Quý Thi nói tiếp, “Sau này gặp người khác cậu phải nói cậu là fan của LOTUS, trong cột minh tinh thích nhất sau này đều phải viết tên tôi.”
Nhiều người trong tổ tiết mục đều nghĩ Quý Thi đang nói đùa, nhưng tôi biết hắn không hề đùa. Tôi và Quý kim chủ trong một lần tán gẫu, hắn quanh co lòng vòng hỏi tôi thích nhất minh tinh nào, tôi nói em thích Matt Damon và Natalie Portman, Quý Thi nói em thích đóng phim à, tôi nói em thích vì họ là sinh viên xuất sắc của Harvard, sau đó Quý kim chủ tiếng Anh ngay cả cấp 4 cũng không qua liền im lặng. Tôi biết hắn muốn tôi nói tên hắn, nhưng tôi không thể thuyết phục được nội tâm chính mình. Khi còn bé tôi luôn nói với em gái rằng tôi thích Damon và Portman, địa vị của họ trong lòng tôi là không ai có thể vượt qua, nếu em gái tôi đột nhiên thấy tôi để tên Quý Thi lên đầu, sẽ nhìn tôi thế nào đây.
Trước kia Quý Thi xem tư liệu bách khoa (baike) của tôi, nói anh dẫu gì cũng là kim chủ của em, em có thể viết tên của anh vào chỗ này không hả, hắn chỉ vị trí phía trước Matt Damon, thấy không đùa được, bèn lui lại một bước, chỉ vị trí phía sau Portman, nói chỗ này! Tôi không thể làm gì khác ngoài “Ah” một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn không viết tên hắn. Tôi đặt Matt Damon và Quý Thi ở hai cột để so sánh, lại đặt Quý kim chủ và Portman cùng một nơi để so sánh, rốt cuộc cũng bắt đầu hoài nghi chính mình, tôi đối với mèo sói rõ ràng là chân ái, sao tôi lại không thể tìm ra một điểm sáng nào của hắn vậy…
Hiện tại đại minh tinh mơ mộng hão huyền muốn thông qua loại phương thức low đến quỳ này để leo lên bảng xếp hạng của tôi, dưa xanh hái không ngọt cưng hiểu hông?
Tới đây tổ tiết mục như ong vỡ tổ bay ra, hân hoan vui vẻ nói cho Quý Thi biết rằng đang quay chương trình, lại mồm năm miệng mười nói muốn Quý Thi đại diện cho tiệm cơm, bún cay, đại diện cho bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ, bệnh viện hậu môn trực tràng… Quý Thi vẫn cười lớn không đáp lời, cuối cùng lúc sắp cúp điện thoại đột nhiên tại nơi ồn ào nhắc tôi chớ quên điều kiện hắn nói.
Được rồi, trong lòng tôi quả thực còn có một minh tinh yêu thích nhất, xếp hạng trước Matt Damon, sau này trong lòng em, anh và Aoi Sora nổi tiếng chính là minh tinh em yêu thích nhất!
Ngay cả trưởng nhóm đại mạo hiểm Hà Húc cũng giật mình: “Không ngờ Quý Thi thực sự đáp ứng!”
“Đương nhiên sẽ đáp ứng,” Pean đứng một bên cười, “Tiếu Đồng ở cùng một tòa nhà với tiền bối Quý Thi đó.”
Tôi không ngờ tiết mục gần quay xong rồi mà còn có thể yên lặng tung ra một đại chiêu, bạo liệu* quá đột ngột, cả đầu tôi đều trống rỗng.
(*) Tiết lộ chuyện riêng tư hoặc không muốn công khai của ngôi sao cho báo chí, truyền thông, tạp chí…
Anh Hà Húc tròn mắt nhìn tôi: “Thật à?!”
Ngay cả anh trai quay phim cũng phát ra âm thanh vừa ước ao vừa kinh ngạc.
Tôi đoán biểu tình trên mặt tôi khá khó coi. Anh Hà Húc tò mò hỏi: “Làm hàng xóm của đại minh tinh cảm giác thế nào? Bình thường hai người có lui tới không?”
Tôi hơi tìm về chút lý trí: “Không có, tiền bối Quý Thi có thang máy riêng, hơn nữa ảnh rất bận, em làm sao có thể gặp được ảnh. Kỳ thực sau concert em định đại diện cho JUST tới nhà cảm ơn tiền bối Quý Thi, nhưng lại sợ quấy rầy ảnh, dù sao ảnh cũng không biết em ở cùng tòa nhà.” Tôi nói.
Đoán chừng mọi người cũng nghĩ không còn tin giật gân nào khác, đoạn này cứ thế trôi qua, nhưng tôi thì đã không thể tiếp tục dùng ánh mắt đơn thuần để nhìn Pean nữa rồi.