• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Sao nào" Long Quân Thương hỏi.
"Tham kiến nhị vương gia"
Tiểu Tâm nhanh chóng quỳ xuống, thật không biết tại sao Tuyệt Tình cung chủ lại trở thành nhị vương gia nhưng lễ là không thể bỏ.
"Xem ra nhị vương gia vẫn là có uy hơn Tuyệt Tình cung chủ rồi"
Long Quân Thương vẫn không quên trêu chọc.
"Được rồi tiểu Tâm muội về phòng đi"
Lãnh Băng Châu thật không nhìn được nữa lên tiếng.
Tiểu Tâm vẫn do dự nhưng cuối cùng vẫn lui ra, chờ tiểu Tâm lui ra Lãnh Băng Châu chuyển mắt nhìn nam nhân đối diện.
"Nhị vương gia nên về rồi" cô không chút lưu tình đuổi người.
"Nàng tốt xấu gì cũng cho ta uống hết tách trà chứ"
tài pha trà này đúng là không chê vào đâu được, nhưng tính khí này thì quá đạm bạc đi còn đuổi cả y nữa chứ.

Long Quân Thương lần đầu đối với bản thân có nghi ngờ.
"Vậy tùy ngài"
Lãnh Băng Châu không quan tâm tự nhiên mà đi ra sau bình phong rửa mặt rồi lại mang mạng che vào sau đó tiến đến bàn tháo cây trâm cài xuống.

Vốn cô chỉ cài một cây trâm ngọc nên khi tháo xuống mái tóc dài mượt chảy xuống mạng che vẫn còn mang vẫn không che hết vẻ đẹp của cô.

Long Quân Thương có chút thất thần, xem ra tạm thời cái mạng che này sẽ không tháo xuống cho đến khi y rời đi, có chút tiếc nuối nhưng y cũng không gấp đặt ly trà xuống rồi nhanh chóng lách mình đi mất.

Lãnh Băng Châu mắt thấy trong phòng không còn ai mới tháo luôn mạng che xuống rồi cởi áo ngoài lên giường nằm đọc sách bất tri bất giác ngủ mất.
Long Quân Thương hồi phủ, y lại vào thư phòng viết thư pháp trong đầu không ngừng hiện ra hình ảnh mái tóc như tơ đó chảy dài xuống, mỹ nhân bạch y mang mạng che ngồi bên gương đồng đôi mắt trong như làn thu thủy nhưng đầy đạm mạc.
"Người đâu" Long Quân Thương lên tiếng gọi
"Vương gia có gì phân phó" quản gia bước vào.
"Cho người trồng thêm đào trong vườn, còn nữa trồng bỉ ngạn bên dưới" Long Quân Thương nhớ đến khuôn viên trong viện của Lãnh Băng Châu, trồng bỉ ngạn trong sân xem ra là rất thích.
"Vương gia bỉ ngạn mang điềm gở" quản gia nhịn không được lên tiếng nhắc.
"Vương phi thích nên trồng đi bên Tuyệt Tình cung cũng như thế" Long Quân Thương không kiên nhẫn lên tiếng.

Mặc dù không biết sao y lại làm như vậy, nhưng dường như y nghĩ đó là chuyện đương nhiên, y muốn nhìn là nụ cười của người kia chứ không phải cái cau mày.
"Vâng thuộc hạ cho người làm ngay" xem ra vương gia rất để ý vương phi, còn chưa qua cửa đã chiều thế rồi.
Đông qua xuân đến ba tháng nhanh chóng trôi qua, việc hoàng thượng tứ hôn cho nhị vương gia ai ai cũng biết.

Xem ra nhị vương gia này không còn cơ hội gì nữa rồi, cưới một xấu nữ về làm vương phi cũng xem như là một đôi đi.

Một tiêu dao vương không có tiền đồ và một xấu nữ bị thất sủng âu coi như duyên trời định.
Sáng sớm trời còn chưa tỏ hẳng đã có tiếng ồn đánh thức Lãnh Băng Châu, hôm qua cô thức khuya kết toán sổ sách nên có chút đau đầu vì vậy cho dù tiếng ồn đã đến cửa cô vẫn không có ý định ra xem.

Trong ba tháng qua nhờ có sự giúp đỡ của cửu cửu và Tuyệt Tình cung cô đã mở được một quán ăn lớn, lúc đầu khá khó khăn nhưng nhờ cô vận dụng kí ức kiếp trước và những món ăn mới lạ nên trong vòng ba tháng Bạch Nguyệt lâu của cô phát triển nhanh chóng giờ cô cũng có thu nhập ổn định.
"Tỷ người mau rời giường đi" tiếng của Tiểu Tâm làm cô nâng mắt nhìn.
"Ta biết rồi" hôm nay là ngày thành thân không dậy sớm cũng không được.
"Tỷ có chút tự giác của một tân nương được không" Tiểu Tâm vừa cằn nhằn vừa hầu hạ cô tấm rửa thay y phục, vì để tránh bị phát hiện nên người trang điểm cho cô cũng chỉ có Tiểu Tâm những người còn lại sớm đã bị Tiểu Tâm đuổi ra ngoài cho dù có phản đối thế nào đi chăng nữa.
"Muội ngày càng dong dài" Lãnh Băng Châu gõ nhẹ mũi tiểu Tâm, từ khi theo cô đến chỗ Bạch Nguyệt lâu làm tính của tiểu Tâm càng ngày càng hoạt bát, thậm chí còn vô cùng thông minh lanh lợi vì vậy cô giao cho quản lí mấy người trong quán.
"Tỷ ngồi đi muội chải tóc cho"
nhan sắc này của tỷ tỷ mà ra ngoài chỉ sợ thật sự có chuyện rốt cuộc tỷ ấy có phải phàm nhân không mà lại đẹp như thế chứ.

Hỉ phục đỏ thẫm được may vô cùng tỉ mỉ với chỉ thêu bằng chỉ vàng, ôm trọn cơ thể.

Do Lãnh Băng Châu không thích cầu kì nên chỉ trang điểm nhẹ giữa mi tâm vẽ thêm một đóa hoa bỉ ngạn đỏ nhìn vào lại thêm phần yêu diễm, trên đầu đội mũ phượng, dù gì cũng là nhị vương phi nên lễ phục phải chu toàn do đó Lãnh Băng Châu cau mày nhìn mũ phượng trên đầu mình.


Tiểu Tâm thừa biết mấy món đồ này không thua kém chút nào với lễ phục của hoàng hậu năm đó, người ngoài không biết nhưng Tuyệt Tình cung chủ sẽ không để tỷ mình chịu thiệt.
"Nhị vương phi đã xong chưa"
mấy ma ma bên ngoài gấp đến cuốn lên, thật không hiểu nhị vương phi này nghĩ gì mà lại để cho một nha đầu trang điểm chứ.

"Xong ngay đây"
Tiểu Tâm thấy Lãnh Băng Châu đã đeo mạng che liền nhanh chóng mở cửa.
"Đây...."
mấy mama và nha hoàn kinh ngạc nhìn, cho dù biết dưới mạng che là gương mặt đã bị hủy nhưng như vầy cũng là đẹp quá rồi, chỉ bằng đôi mắt đó cũng đủ câu nhân người khác.
"Đẹp không"
Tiểu Tâm vô cùng vui vẻ cười hỏi, nếu để đám người này thấy dung nhan thật sự chắc là mấy ngày cũng không hoàng hồn nỗi.
"Đẹp lắm, nhưng mà vương phi sao lại vẽ bỉ ngạn chứ đó là điềm gở"
ma ma nhắc nhở có vẻ không hài lòng.
"Đây là ta chọn"
Lãnh Băng Châu vô cùng tự nhiên mà nói, nhưng giọng điệu mang theo sự quyết đoán không cho chống lại.
"Nhưng mà...."
ma ma định nói thêm gì đó nhưng lại bị tiếng ồn ào làm cho ngưng lại.
"Châu Nhi của ta"
bên ngoài là lão phu nhân và cửu cửu của cô, còn có mấy tỷ muội và mấy a di đi theo sau phụ thân và mẫu thân cô.
"Ngoại tổ mẫu"
Lãnh Băng Châu nhanh chóng tiến đến nắm tay bà.
"Cháu của ta lớn rồi, để ngoại tổ mẫu nhìn xem"
lão phu nhân đánh giá trên dưới một lần, hôm trước đột nhiên Lãnh Băng Châu viết thư đến nói là sẽ thành thân làm bà và An quốc công kinh ngạc vô cùng, không được mấy canh giờ thì lại nghe hoàng thượng truyền chỉ phối hôn cho nhị vương gia.


Ngay hôm sau cả hai lật đật đến gặp Lãnh Băng Châu thì gặp Long Quân Thương đang ngồi trong viện cháu gái mình uống trà không biết cả hai đang nói gì nhưng có vẻ rất hài hòa.

Sau đó thấy Lãnh Băng Châu thật sự chấp nhận nên cũng không phản đối nữa.
"Châu nhi sao này phải biết giữ tốt bổn phận, đây là trang sức mẫu thân chuẩn bị cho con"
mẫu thân cô đưa cô một hộp trang sức đồng thời bài ra một bộ dáng từ mẫu.
"Đa tạ mẫu thân"
Lãnh Băng Châu nhận lấy cô sắp rời khỏi nơi này rồi cũng không cần làm khó bọn họ.
"Thật sự rất xinh đẹp, sau này nếu có uất ức gì cửu mẫu làm chủ cho con"
cửu mẫu cô đứng bên cạnh cửu cửu lên tiếng không giống lời dặn dò của mẫu thân cô, đây là lời nói từ một phu nhân xuất ra có phần cường hãn nhưng nó lại là lời thật lòng.
"Con nhớ rồi cửu mẫu"
Lãnh Băng Châu nhìn cửu mẫu mình mỉm cười nhẹ.
"Được rồi mang khăn trùm đầu ra cũng sắp đến giờ rồi"
mẫu thân cô lên tiếng, mấy tỷ muội và a di hôm nay e ngại phủ quốc công nếu không cũng sẽ không im lặng vậy rồi.
Trên đường không khí vô cùng náo nhiệt, Long Quân Thương cưỡi bạch mã đi trước một thân hỉ phục đỏ thẫm, gương mặt tràn đầy tiếu ý.

Cho dù là một tiêu dao vương nhưng vẫn là vương gia nên hôn lễ cũng vô cùng lớn, đồng thời nghe nói có cả hoàng thượng và thái hậu, hoàng hậu tham dự nên không khí không kém gì lễ phong hậu năm đó..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK