Long Quân Thương, nhị vương gia nổi tiếng nhàn hạ, tiêu dao, người thể làm đại sự, vụng về, dốt nát.
Hai người đụng mặt nhau, là ngọt ngào, cũng có mâu thuẫn, có chút ngược, lại cũng có quấn quýt lẫn nhau.
Vị vương gia nào đó, mới lần dầu gặp, đã mang cô nương người ta đi.
Lãnh Băng Châu nhìn kẻ trước mặt: làm gì?
Kẻ nào đó: lúc nãy ta ôm nàng trên đường nên sẽ chịu trách nhiệm
Lãnh Băng Châu: ta là nữ nhân còn không để ý, ngươi để ý làm gì chứ?
Kẻ nào đó: ta để ý! nàng phải chịu trách nhiệm với ta!