• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chàng trai kia khoảng hai mươi tuổi, tuổi trẻ anh tuấn, dáng người cao lớn, cả người đều là hàng hiệu, mái tóc màu nâu che khuất nửa bên mặt, nhưng đôi mắt lại có chút tà khí, thoạt nhìn không phải người tốt, đi đến trước mặt Diêu Trân Như, ôm lấy cánh tay: “Mẹ, thế nào?:

”Mới vừa nói với cha con! “Diêu Trân Như yêu thương vỗ tay con trai, cực kì tự tin, hạ giọng, “Lần này cha con thật sự tức giận anh trai con, xem ra, con có hi vọng vào tổng bộ.…… Đúng rồi, cái tên paparazzi mà con phái đi theo dõi anh trai con không có vấn đề gì chứ? “

Hoắc Chấn Hiên tràn đầy ý cười, lại gần tai Diêu Trân Như: “Không có việc gì, đã thu phục xong. Cho một số tiền, quyết sẽ không nói bậy, càng không thể để cha biết là con tuồn tin tức ra ngoài. “

“Con trai mẹ đúng là thông minh,” Diêu Trân Như cười rộ lên, lại oán hận nói, “Con có khả năng như vậy, dựa vào cái gì phải làm việc ở công con, thứ anh trai con có thể làm, con càng làm tốt hơn! Chỉ cần lần này con có thể đi vào tổng bộ, nhất định có thể để cha con nhìn thấy sự lợi hại!”

Anh ta cũng không hiếm lạ gì việc tới tổng công ty.

Gia sản của Hoắc gia nhiều như vậy, dựa vào cái gì phần lớn đều là của anh cả? Bởi vì anh cả là con trai của người vợ quá cố sao?

Hoắc Chấn Hiên nhếch khóe môi tràn đầy khinh thường, lại nở nụ cười, ngoan ngoãn gật đầu với mẹ.

**

Biệt thự núi Hoàng Long, chuông điện thoại chói tai phá vỡ sự yên lặng.

Mười mấy phút sau, La quản gia buông điện thoại xuống, vội vàng lên lầu hai, gõ cửa phòng ngủ, giọng nói rất khẩn trương: “Thiếu gia, Hoắc Viên gọi điện thoại tới, lão Âu nói, lão gia tử nhìn thấy ảnh chụp cậu mở tiệc ở trên núi Hoàng Long còn có ảnh chung với Gia Ý tiểu thư, rất tức giận, thúc giục cậu trở về. “

Phòng ngủ, Hoắc Chấn Dương dùng hai tay làm gối đầu, đôi chân thon dài duỗi thẳng, lười nhác nằm ở trên giường, ánh mắt dừng lại ở tờ báo được mở ra.

Ánh chụp một cặp nam nữ đang ôm hôn ở lối vào bữa tiệc, nóng bỏng triền miên.

Anh nhẹ nhàng nhếch khóe môi: “A, chụp rất rõ ràng.”

La quản gia ở cửa thở dài: “Lần này là tôi thất trách, không cẩn thận để paparazzi đến gần khu vực xung quanh biệt thự, càng không nghĩ tới lão gia tử lại nhìn thấy nhanh như vậy…….”

Chỉ sợ không phải bởi vì La quản gia thất trách, là có người thông báo cho paparazzi, hơn nữa giúp paparazzi tới gần.

Sâu trong đôi mắt chợt lóe lên một tia sáng lạnh nhỏ bé không thể nhận ra, Hoắc Chấn Dương duỗi người đứng dậy: “Lão La, vào gara lấy xe ra.”

Lầu hai, phòng cho khách.

Hôm nay Gia Ý không đi xuống dưới ăn bữa sáng, giờ phút này ngồi ở bên cửa sổ, còn chưa lấy lại tinh thần từ màn cưỡng hôn đêm qua.

Không tự chủ được sờ môi, còn có chút sưng to. Có thể thấy được ngày hôm qua người đàn ông kia đã dùng sức như thế nào!

Đã nói không thể thân mật tiếp xúc, anh biết rõ cố phạm phải!

Tuy là vì để Tiết Cảnh Xuyên tin tưởng mối quan hệ của hai người, cũng không đến mức làm ra động tác thân mật như vậy đi.

Không được, đợi chút phải nói rõ ràng với anh, nói cho anh biết, giao dịch này đã làm xong, anh cũng nên thực hiện lời hứa, giúp cô tìm người nhà!

Đúng lúc này, cửa phanh một tiếng mở ra, người đàn ông kia đứng ở cửa, lời nói ngắn gọn: “Cùng tôi đi ra ngoài.”

Gia Ý ngẩn ra: “Đi đâu?”

”Hoắc Viên.” Giọng nói vẫn không lạnh không nhạt, tựa như chủ nhân cao cao tại thượng ra lệnh với sủng vật chơi cùng, căn bản không cần giải thích nhiều.

Suy nghĩ một lát, Gia Ý mới phản ứng lại, ý của Hoắc Chấn Dương là muốn cô cùng anh đến nhà lớn Hoắc gia.

Nhà lớn Hoắc gia? Đó không phải là chỗ ở của cha mẹ anh sao?

Có ý gì?

Cô chỉ cùng anh đi ra ngoài diễn kịch một hồi, chọc tức Tưởng Mỹ Nghi mà thôi, vì sao bây giờ phải cùng anh về nhà lớn Hoắc gia?

Gia Ý đang trợn mắt há hốc mồm, Hoắc Chấn Dương đã cất bước đi vào, tóm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, lôi cô đi ra bên ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK