• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lăng Lục Phong lái xe đến quán bar để uống rượu cùng đám người Hạ Bắc Sâm và Tôn Cẩn Nam, sắc mặt anh vô cùng khó coi, ngay cả Tôn Cẩn Nam hôm nay tâm trạng cũng không tốt.

Anh uống hết ly này đến ly khác không ngừng như là đang trút giận.

Hạ Bắc Sâm nhìn anh nhàn nhạt lên tiếng “ Lăng Lục Phong cậu là bị Thiếu Phu Nhân nhà cậu mắng hay sao mà uống bán chết bán sống vậy ” bình thường Lăng Lục Phong rất ít khi động vào bia rượu.

“ Cao Dương đến tìm cô ấy, xong cô ấy liền thay đổi thái độ ” Lăng Lục Phong chậm rãi đáp, có lẽ nào cô muốn quay đầu quay về với Cao Dương không?

Dù sao hai người họ cũng từng bên nhau rất lâu mà.

Tôn Cẩn Nam nhìn mãi màng hình điện thoại, mà vẫn không thấy tin nhắn nào gửi đến khiến cậu ta có chút khó chịu mà nốc một hơi cạn sạch hai ly rượu. Hạ Bắc Sâm cảm thấy ở cùng hai cái tên có tình yêu này thật sự mệt mỏi, một tên bị vợ bỏ mặc một tên thì bị người ta từ chối.

“ Ể mà cái thằng nhóc Cao Dương nhà cậu thật không ngờ cậu ta thù dai thật đó, hôm trước điều tra mới biết cậu ta cùng cô gái tên Cố Hỷ đó qua lại lâu rồi ” Hạ Bắc Sâm lên tiếng.

Cậu ta vừa định nói gì nữa thì tiếng chuông điện thoại của Lăng Lục Phong vang lên, vậy mà anh cũng không thèm nghe cậu ta nói nữa, khiến cậu ta bị bơ đẹp một cái mà Tôn Cẩn Nam cũng không quan tâm đến cậu ta.

Giọng nói của Lăng Lục Phong nhàn nhạt vang lên “ Có chuyện gì? ”.

“ Lăng Gia! Phu Nhân...Phu Nhân cô ấy không chịu dùng bữa, còn ở lì trong phòng khóc nữa, chúng tôi gọi mãi mà cô ấy cũng không đáp ” Một người hầu ở biệt thự gọi đến nói với anh, thái độ vô cùng lo lắng.

Lăng Lục Phong nghe xong liền hốt hoảng, anh buông ly rượu ra tắt điện thoại không nói không rằng bỏ đi về nhà, anh vô cùng tỉnh táo, anh không biết cô xảy ra chuyện gì nhưng nếu cô khóc thì chuyện này thật sự nghiêm trọng rồi.

Tịch Nghiên ở nhà lúc cô tắm xong không thấy anh ở nhà, nhớ lại thái độ quát mắng của anh, cô liền có chút ấm ưc mà khóc, đã vậy anh còn bỏ đi không chịu cùng cô dùng cơm nữa.

Cô ngồi trong phòng vừa nhắn tin kể lể với Tô Dược vừa khóc nức nở đầy ủy khuất.

Cánh cửa phòng đột nhiên bị một lực mạnh đá bật ra khiến cô giật mình quay đầu sang nhìn, một thân hình cao lớn ở ngoài cửa, trên người anh là chiếc áo sơ mi trắng cùng với quần tây đóng thùng.

Trán đổ cả mồ hôi, bản thân anh thì thở dốc khiến Tịch Nghiên ngây ngốc đứng nhìn Lăng Lục Phong.

Anh lúc này nhìn hai mắt của cô đỏ lên vì khóc thì đau lòng chết đi được, anh liền đi lại giường cẩn thận từng chút một mà lên tiếng “ Sao lại không dùng bữa, còn khóc thành thế này ”.

Giọng điệu của anh vô cùng dịu dàng đối với cô.

“ Em...em không đói ” Tịch Nghiên nhìn anh nói.

“ Vậy sao lại khóc thành thế này rồi, muốn chồng em đau lòng đến chết sao hả? ” Lăng Lục Phong hôn lên tay cô, trên người anh toả ra mùi rượu nhàn nhạt cô có thể ngửi thấy.

Tịch Nghiên ôm lấy cổ anh, vùi mặt lên vai anh, giọng có chút ủy khuất “ Là lúc chiều anh lớn tiếng như vậy còn bỏ đi ”.

Anh nghe thấy tiếng nức nở của cô thì khó chịu không chịu được, ông đây đau lòng sắp chết đến nơi rồi nếu cô cứ khóc mãi như vậy thật sự khiến anh không biết phải thế nào với cô.

“ Được rồi! Ngoan không khóc nữa, là anh sai, anh không nên lớn tiếng với em ”.

“ Đừng khóc nữa mà chồng em đau lòng chết mất ” Lăng Lục Phong nâng mặt cô lên lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt cô.

Anh còn hôn lên môi cô một cái không muốn truy cứu chuyện Cao Dương đến tìm nữa, nếu anh không kiềm chế được lại lớn tiếng cô lại khóc trong ủy khuất thế này khiến anh không chịu được.

Lăng Lục Phong ôm cô vào lòng, bàn tay khẽ vuốt lưng cô, anh sợ cô lại khóc, suy cho cùng cô nhỏ hơn anh tận 7 tuổi, cho nên việc cô làm nũng với anh cũng là chuyện bình thường.

“ Vợ Ngoan! đợi anh đi tắm xong chúng ta dùng bữa tối được không “ Lăng Lục Phong nhẹ giọng nói với cô, thái độ ôn nhu cưng chiều.

Tịch Nghiên gật gật đầu mặc dù lúc chiều cô đã ăn một bát mỳ hoành thánh rồi nhưng cái tên chết tiệt Lucas làm rớt đi miếng hoành thánh cuối cùng khiến cô thật sự không cam tâm mà đói tiếp.

Anh đi tắm cô vẫn ngoan ngoãn ở ngoài đợi anh, vậy mà Lăng Lục Phong dễ dỗ nguôi giận quá, cô khóc một chút anh đã hoản loạn mà dỗ cô rồi.

Dường như anh rất cưng chiều cô những thứ cô muốn Lăng Lục Phong chưa bao giờ từ chối cô, anh luôn cho cô, vậy nên chuyện anh ghen lúc chiều với Lucas nhớ lại thì thấy anh có chút đáng yêu.

Thật không ngờ dáng vẻ ghen tuông của anh lại như thế đó, cô không muốn giải thích vì muốn xem anh thế nào, ai mà ngờ cô về phòng còn anh lại chạy đi uống rượu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK