Henna không chỉ xinh đẹp mà còn có phong thái làm việc nghiêm túc, lời nói nhanh gọn đúng trọng tâm, đến cả biểu cảm cũng vô cùng cần kiệm không hề có loại xã giao thừa thãi. Trước đây nghe nói nhân viên của Ninh Kiều đều là nhân tài kiệt xuất cô còn không tin, giờ đây tận mắt chứng kiến không khỏi thỏa mãn.
Ở giữa một rừng nhân tài cô càng có thể chứng minh bản thân sao có thể không kích thích được.
Kiều Tưởng Hy thầm đánh giá Henna không tiếc ưu ái cho cô ấy 100 điểm. Đồng thời cũng lo sợ là thư kí đã đạt 100 điểm còn chủ tịch - người sáng lập ra nơi này có thể tặng bao nhiêu điểm cho đủ đây?
Dù sợ nhưng người ta không mở lời cô cũng ngại mở miệng hỏi, một mạch ngoan ngoãn đi theo Henna lần lượt thông qua các dãy hành lang tìm đến thang máy dẫn lên phòng chủ tịch. Đèn pha lê, gạch đen trắng làm chủ đạo, trên tường còn gắn cả những bức tranh thần thoại Hy Lạp cổ đại càng bước đi cô càng cảm thấy hoang đường. Nơi làm việc làm thế nào lại giống ước mơ của cô thế? Cô từng đi đâu cũng kể loại kiến trúc này cho mọi người nghe nhưng đều nhận lại phũ phàng, họ nói nơi như thế chỉ có thể là trong mơ.
Thời khắc này cô rất muốn lôi máy ảnh ra chụp ảnh cho họ thấy thượng đế đã nghe thấy lời thỉnh cầu của cô rồi.
Henna ấn giày cao gót xuống sàn tạo âm thanh mĩ miều dừng trước thang máy đợi.:
"Cô Kiều thật may mắn "
" Dạ? "
" Cô là nhân viên đầu tiên chủ tịch yêu cầu gặp trong ngày phỏng vấn. "
" À vâng " Cô cười gượng gạo người đầu tiên cũng chưa chắc là phúc. Kiều Tưởng Hy như bao nhân viên văn phòng khác đi xin việc ăn mặc chỉnh chu không kín cũng không hở,đầu tóc gọn gàng. Nét mặt chỉ là có vài tia hoảng hốt tự nhiên bị gọi như vậy.
Ting. Henna đi vào thang máy trực tiếp bấm số 22, giữa hai người phụ nữ xa lạ lại rơi vào im lặng lần nữa.
Cốc cốc cốc. Henna thuần thục gõ ba tiếng vào cánh cửa, bên trong lập tức có tiếng truyền ra. Âm thanh không băng lãnh nhưng bị đè xuống rất thấp, cơ hồ có thể nghe ra tiếu ý không rõ ràng.
" Mời vào "
Tim Kiều Tưởng Hy đánh thịch một tiếng, giọng nói này quen thuộc?