Điệp Vũ ngước mặt nhìn mặt trăng đang ở trên cao kia, hắn thì thầm:
“Bà thần mắc dịch kia! cái gì mà cơ thể tu chân giả bình thường chứ! Không những dốt địa lý mà còn dốt cả sinh học à? đây rõ ràng là thể chất tu chân giả phế đến mực được lưu danh sử sách cơ mà! Bà muốn troll ta tới chừng nào đây?” Hắn nghiến răng.
“Ngươi đừng thất vọng, mặc dù không được như ý muốn nhưng ngươi dù gì cũng trở thành tu chân giả rồi. Cha ta từng nói: [không phải tu chân giả nào cũng mạnh mẽ và cũng không phải ai mạnh mẽ cũng sống hạnh phúc vì vậy không cần phải trở thành cường giả chỉ cần hạnh phúc là được.] ” Lam Nhu từ lúc nào đã xuất hiện phía sau hắn nhẹ nhàng an ủi.
Nếu như ta là một tu chân giả bình thường thì điều đó đúng! nhưng cái hệ thống chết tiệt kia có cho ta con đường nào để sống ngoại trừ liên tục chiến đấu đâu!
“Cảm ơn, ta không sao.” Sau đó hắn nói tiếp:
“Nói mới nhớ ta vẫn chưa gặp cha cô, mà hình như cô có một tỷ tỷ nữa phải không? Họ đâu rồi?.”
“Cha ta là chấp sự của Ngân Long môn, tỷ tỷ ta cũng đã gia nhập vào đó 2 năm trước. 6 tháng sau Ngân Long môn sẽ tổ chức một kỳ thi để tuyển chọn môn đồ, ta dự định sẽ tham gia.”
“ Ngân Long môn là gì?” Hắn hỏi.
“Đó là một trong những tông môn mạnh nhất đại lục, khi gia nhập vào đó thì sẽ được cung cấp đan dược, vũ kỹ và những tài nguyên tu luyện khác.” Lam Linh đáp.
“Vũ kỹ là thứ mà cô sử dụng khi chiến đấu với tên Dã Nhân đó à?”
“Đúng vậy! ‘Lam Quang Diệt Quỷ’ là vũ kỹ trung cấp của Lam gia nhưng vì ta chỉ mới là Vũ đồ thất trọng nên không thể thi triển ra hết uy lực của nó nếu không thì đã hạ gục tên Dã Nhân đó rồi.” Chợt nhớ ra điều gì đó cô lấy trong giới chỉ ra hai viên đá nhỏ màu vàng, sau đó đưa vào tay hắn.
“Đây là cái gì?” Nhìn vào thứ trên tay hắn hỏi.
“Đây là viên ma thạch của tên Dã Nhân, nếu bán nó ngươi có thể sống cả năm mà không cần làm việc. Kể ra ngươi cũng may mắn thiệt nha! Có thể đâm vỡ viên ma thạch nằm trên cơ thể của tên Dã Nhân, nếu không thì cho dù mười người như ngươi cũng đừng mong giết được nó!”
Thì ra nơi tập trung linh lực của ma thú là ma thạch.
Điệp Vũ lấy một mảnh của ma thạch đưa cho cô.
“Diệt tên Dã Nhân cô cũng có phần, nên cô lấy một mảnh đi.”
Lam Nhu nhìn vào viên ma thạch trên tay mình, cô nhẹ nhàng vuốt ve giống như viên ma thạch nhỏ đó là một báu vật quý giá vậy.
“Đây là một bộ vũ kỹ sơ cấp cùng ba bộ vũ kỹ hạ cấp tặng cho ngươi. Do ngươi vừa mới tấn cấp cho nên củng cố tu vi trước, đan dược ta sẽ đưa cho ngươi sau.” Lục Nhu đưa hắn bốn miếng ngọc bội. Hắn nhận lấy, sau đó nhìn sang cô.
“Tại sao lại giúp đỡ ta nhiều như vậy?”
“Ta… ta chỉ thấy ngươi đáng thương cho nên giúp thôi, đừng hiểu lầm!” Lục Nhu quay mặt đi để che giấu cái gò má đang đỏ ửng của mình, nhưng Điệp Vũ không chú ý đến bộ dạng đó của cô.
Hắn nhìn vào những miếng ngọc bội trên tay, thông qua Chân Nguyên Nhãn hắn thấy được thuộc tính nguyên tố trên nó. Hắn nhìn sang Lam Nhu, nguyên đan của cô có màu lam và lục, cô là người sở hữu song hệ thuộc tính thủy, mộc.
Người có nguyên đan thuộc tính nào thì chỉ có thể hấp thụ linh khí thuộc tính đó, không thể hấp thụ linh khí thuộc tính khác. Cho nên người sở hữu nhiều thuộc tính khác nhau có thể hấp thụ đồng thời nhiều nguồn linh khí của các thuộc tính nhau. Vì vậy tốc độ tấn cấp cũng nhanh rất nhiều.
Mà nguyên đan của Điệp Vũ hoàn toàn trong suốt, không có màu nào cho nên hắn không thể bổ sung linh khí từ nguồn nguyên tố thuộc tính. Hắn chỉ có thể hấp thụ nguồn linh khí vô sắc ít ỏi trong không gian xung quanh để tấn cấp, đó là lý do mà những người mang phế căn tấn cấp chậm. Nhưng mà Điệp Vũ có khả năng hấp thụ linh lực từ kẻ thù cho nên hắn có thể tấn cấp mà không phụ thuộc vào nguyên tố thuộc tính.
Điều quan trọng là vũ kỹ không phát huy được uy lực như bình thường mà lại tốn quá nhiều đấu khí.
Linh lực vô sắc của hắn có thể chuyển hóa thành bất cứ dạng đấu khí thuộc tính nào. Nhưng trong quá trình chuyển hóa linh lực thành đấu khí để phát động vũ kỹ thì hắn sẽ hao hụt một lượng lớn linh lực cho nên uy lực bị giảm đồng thời hao tổn nhiều đấu khí.
Một ý tưởng lóe lên trong đầu hắn.
Nếu như mình kết hợp nhiều vũ kỹ cấp thấp của nhiều nguyên tố lại với nhau gây bất ngờ cho đối thủ, đồng thời dùng Chân Nguyên Nhãn tìm ra điểm yếu của hắn, nhân lúc hắn sơ hở ra đòn chí mạng thì …. Rất khả thi
Vũ kỹ cấp thấp không cần dùng nhiều đấu khí nên linh lực thất thoát cũng ít. Uy lực không cao nhưng lại có thể sử dụng liên tục, nếu kết hợp hiệu ứng của nhiều loại lại với nhau ví dụ như dùng thổ thuật tạo ra cát sau đó dùng phong thuật để thổi chúng vào mắt đối phương thì cũng có thể gây ra kha khá phiền toái.
Miệng hắn nhếch lên một nụ cười hưng phấn.
Nhìn biểu hiện kỳ lạ của Điệp Vũ, Lam Nhu hỏi bằng giọng lo lắng:
“Ngươi làm sao vậy?”
“Cảm ơn cô Lam Nhu, nhờ cô mà ta đã biết được mình nên làm gì rồi. Sau này nhất định sẽ báo đáp.” Không đợi Lam Nhu trả lời hắn vội chạy vào phòng.
Lam Nhu đứng đó nhìn bóng lưng hắn dần rời xa, trong đầu cô vẫn còn vang vọng câu nói ‘cảm ơn cô Lam Nhu...cảm ơn cô Lam Nhu...cảm ơn cô Lam Nhu’.
Lam Nhu đỏ mặt e thẹn, tim đập rộn ràng, sau đó cô chạy nhanh về phòng. Lần đầu tiên cô được một nam nhân gọi tên mình một cách gần gũi như vậy.
Ở trong phòng, Điệp Vũ trầm ngâm suy nghĩ về những ưu điểm và khuyết điểm của mình.
Mặc dù suốt ngày ngồi trước vi tính nhưng cũng nhờ đó mà hắn có suy nghĩ độc đáo hơn so với người thường.
Việc quan trọng nhất bây giờ là tìm biện pháp để phát huy ưu điểm đồng thời khắc phục nhược điểm.
Hắn nhìn vào không gian giới chỉ trên tay mình, đó là thứ mà ‘người gác cổng’ đưa cho hắn.
Thả thần thức vào trong giới chỉ, hắn giật mình khi thấy rằng bên trong đó chứa một số lượng khổng lồ đan dược và vũ kỹ còn có cả vũ khí cấp cao cùng nhiều thứ linh tinh khác.
Haizz làm gác cổng bao nhiêu năm coi bộ nhận hối lộ cũng không ít.
Sau đó gắn lấy ra một đống vũ kỹ hạ cấp và sơ cấp từ trong giới chỉ bắt đầu tu luyện. Với đẳng cấp vũ đồ nhất trọng như hắn thì chỉ có thể học được những vũ kỹ cấp thấp này.
Ba tháng sau.