Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Chanh

Chương 11

Mộc Hi: "Anh Ti, anh kêu Omega trong kia đi đi, sau đó em ở lại cùng anh có được không?"

Lúc Ti Kình Thương bước ra, Mộc Hi không chỉ ngửi được cái mùi tùng bách làm người ta khao khát ấy, mà còn ngửi được mùi pheromone ngọt ngào thuộc về Omega.

Nhờ vậy, cậu ta càng chắc chắn về phỏng đoán của bản thân, Ti Kình Thường thật sự lại mang người về!

Khuôn mặt Mộc Hi đều là vẻ uất ức, bước lên một bước, định nắm lấy cánh tay của Ti Kình Thương, nhưng dưới ánh mắt ác lạnh lẽo của hắn lại sợ hãi mà tay về.

Người đàn ông trước mắt này, lần đầu tiên họ gặp mặt nhau là vài năm trước, Mộc Hi đối với hắn vừa gặp đã yêu, thậm chí còn nhận định rằng Ti Kình Thương chính là Alpha thuộc về cậu!

Cho nên dù sau này biết được Ti Kình Thương có căn bệnh không thể ngửi được pheromone, cậu cũng lựa chọn phớt lờ, một lòng chỉ muốn gả cho hắn!

Mộc Hi: "Anh Ti, vài ngày nữa là lễ mừng tuổi của em. Cha em nói, sau lễ mừng tuổi thì em có thể gả cho anh rồi. Cái gì em cũng không cần, em chỉ cần được ở bên cạnh anh, anh đừng từ chối em có được không?"

Mộc Hi: "Nếu như anh lấy em, cha em sẽ chuyển 10% cổ phần dưới tên ông ấy cho anh, hoặc là anh muốn thứ gì, em đều sẽ nghĩ cách đáp ứng anh, có được không?"

Mộc Hi ngẩng đầu nhìn Alpha cao to đẹp trai trước mặt, đôi má hơi ửng hồng, trong mắt cũng tràn đầy sự yêu mến đối với hắn.



Cậu thật sự rất yêu Ti Kình Thương, vì muốn được gả cho hắn, thậm chí sẵn lòng hạ thấp bản thân, đến tự tôn gì đó cũng không cần!

Ti Kình Thương nhìn đôi mắt của cậu, đáp lại bằng một ánh nhìn rét buốt.

Ti Kình Thương: "Mộc Hi, tôi đã nói từ lâu rồi, tôi không có hứng thú với cậu. Biết điều thì mau cút đi cho tôi, bằng không đừng trách tôi không cho Mộc tổng mặt mũi!"

Giọng nói lạnh lẽo của hắn không có lấy một chút ấm áp, từng câu từng chữ đều như lưỡi dao sắc bén, tàn nhẫn mà cứa vào trái tim Mộc Hi.

Cậu cảm thấy tim mình đều giống như đang chảy máu vậy!

Mộc Hi: "Anh Ti, anh thật sự tuyệt tình như vậy sao? Anh nói em biết, Omega thấp hèn dơ bẩn đó thì có gì hơn em?"

Trong lúc Mộc Hi nói chuyện, còn cố tình đi đến gần cửa, nhìn điệu bộ giống như muốn mở cửa xem xem Omega mà Ti Kình Thương đang giấu rốt cuộc ra làm sao, có thật sự đẹp hơn cậu không?

Nhưng cậu còn chưa được đến gần thì đã bị Ti Kình Thương chắn lại tầm nhìn.

Ti Kình Thương: "Lời vừa nãy tôi sẽ không nói lại lần thứ hai. Cút!"

Mộc Hi bị thái độ của Ti Kình Thương dọa sợ, cậu rùng mình một cái, hốc mắt lập tức đỏ lên.

Đôi con người ứa đầy nước mắt nhìn Ti Kình Thương, nhìn đối phương vốn dĩ không có chút lòng thương xót nào, nước mắt chịu không nổi mà rơi xuống, khóc lóc chạy đi.

Nhưng Ti Kình Thương vẫn đứng tại chổ, ánh mắt thờ ơ, lạnh lùng nhìn bóng lưng của Mộc Hi.

Hắn quay người mở cửa, cửa phòng vừa mở ra, trong không khí liền có một mùi pheromone ngọt ngào, mùi hương ấy càng lúc càng nồng hơn, ham muốn trong cơ thể Ti Kình Thương vừa mới dập tắt ban nãy, bây giờ lại nhen nhóm bùng cháy, pheromone của Alpha vô thức mà phóng ra, muốn dây dưa hòa quyện với mùi hương ngọt ngào của Hạ Tê.

Nhưng lúc này trong phòng, Hạ Tê đang cố gắng mở khóa dây xích trên cổ tay và cổ chân.

Không biết có phải lần trước lúc ở Kassel, cậu dễ dàng mở khóa cửa phòng VIP chạy ra ngoài mà Ti Kình Thương đề phòng cậu không, cho nên cái khóa này mới khó mở như vậy.

Hệ thống 000: [Tê Tê, mau dừng lại, mục tiêu công lược trở lại rồi!]



Khi con mèo nhỏ trong đầu lên tiếng thì đã trễ rồi!

Ti Kình Thương bước lớn đi tới, vừa nhìn liền thấy Hạ Tê đang dùng một dây thép mảnh không biết lụm được ở đâu rồi ngồi mở khóa.

Vốn dĩ bởi vì ngửi được pheromone ngọt ngào kia mà tâm tình ôn hòa hơn một chút, thoáng cái liền tan biến sạch sành sanh, trong mắt lập tức nổi lên một tầng khói mù dày đặc, giống như cơn bão đang kéo đến, vô cùng nguy hiểm.

Ngón tay Hạ Tê run lên dữ dội, đối diện với đôi con ngươi hắc ám, trái tim cậu đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài.

Hạ Tê: Tiêu rồi tiêu rồi, chạy trốn mà bị bắt lại nữa rồi!

Hạ Tê: [000, không phải cậu nói sẽ coi chừng mục tiêu công lược sao?]

Cậu không nghĩ tới 000 lại không đáng tin như vậy, lúc nó vừa nhắc cậu thì mục tiêu công lược đã vào tới rồi, nhắc vậy thì có ích lợi gì!

Con mèo nhỏ trong đầu không lên tiếng, nhưng đáy lòng lại thầm thở dài.

Hệ thống 000: Nó mang cậu tới thế giới này chính là vì mục tiêu công lược, nếu để cậu chạy thật, vậy làm sao tiếp tục công lược đây?

Nhưng đối diện với đôi mắt trong veo của Hạ Tê, nó thật sự lấy làm ngại, chỉ có thể suy nghĩ trong lòng rằng sau này nó sẽ bù đắp cho cậu!

000 không nói gì, Hạ Tê khuôn mặt cạn lời, cậu nhìn Ti Kình Thương từng bước từng bước đi về phía lồng sắt bên này, mỗi bước đều giống như giẫm lên trái tim của cậu, khiến tim cậu như tắc nghẽn, cảm giác tựa như ngạt thở cũng theo đó mà dâng trào.

Hạ Tê: "Tiên...tiên sinh...tôi có thể...tôi có thể giải thích...."

Cậu run rẩy mở miệng, không chỉ giọng nói đang run mà đến cả cơ thể cũng đang run lẩy bẩy.

Nhưng có vẻ Ti Kình Thương không muốn nghe bất cứ lời giải thích nào, tên nhóc này nếu đã muốn chạy trốn, vậy thì hắn sẽ khiến cậu muốn chạy cũng không chạy được!

Ánh mắt rét lạnh của hắn đang nhìn lên chân của Hạ Tê, cơ thể Hạ Tê càng run rẩy dữ dội, loại cảm giác này giống như giây tiếp theo người đàn ông sẽ lập tức bẻ gãy chân cậu vậy.

Tuy nhiên lại không như dự liệu của Hạ Tê, Ti Kình Thương cúi thấp người đi vào lồng chim, sau đó kéo người ôm vào trong lòng.



Giây sau, răng hắn liền dán lên gáy của cậu, không nói tiếng nào liền dùng sức, lập tức cắn lên tuyến thể không ngừng quyến rũ hắn.

Thời khắc đó, đau đớn kịch liệt ập tới, Hạ Tê cảm thấy tim của cậu như sắp ngừng đập tới nơi.

Ngoài cơn đau nhói, còn có loại cảm giác kích thích mạnh mẽ đến mức khiến người ta choáng váng.

Hạ Tê cảm thấy trước mắt như phát ra tia lửa, chưa bao giờ trải qua cảm giác mãnh liệt như vậy, cả tinh thần và cơ thể đều bị kích thích, làm cho cậu chịu không nổi mà run bần bật.

Cảm giác vừa đau vừa sướng kích thích toàn thân, khiến cậu sinh ra một loại khao khát chưa từng có với người đàn ông ngang ngược bá đạo này.

Lúc răng Ti Kình Thương chầm chậm buông tha cho cái gáy của cậu, thậm chí tay đang giữ lấy eo cũng dần thả lỏng, không hiểu sao cậu lại rơi nước mắt, còn bắt lấy tay của hắn.

Giây sau, Hạ Tê liền làm một chuyện mà ngay cả bản thân cậu cũng cảm thấy thật điên cuồng.

Cậu vậy mà đỡ bản thân ngồi dậy rồi ôm lấy cổ của Ti Kình Thương, sau đó nghiêng người hôn lên một cái.

Hơi thở mạnh mẽ, bá đạo, chỉ thuộc về người đàn ông này, trong chốc lát chen lấn rồi tràn ngập trong miệng của Hạ Tê, bởi vì cử động khẽ làm cho dây xích sắt trên cổ chân phát ra những tiếng kêu lanh lảnh.

Lòng bàn tay với những vết chai mỏng của người đàn ông vuốt ve lên vết cắn để lại sau gáy, khiêu khích trêu chọc đến toàn thân mềm nhũn, đôi má ửng hồng, trừ hơi thở trầm thấp thì không còn phát ra tiếng động nào nữa.

Pheromone khiến người ta mê mẩn liên tục tỏa ra, hơi thở ngọt ngào của Omega không ngừng chiếm đoạt mọi ngóc ngách trong phòng, mùi hương cũng nồng hơn lúc trước, đây chính là dấu hiệu của động tình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK