Lúc mười tám tuổi, về nhà thăm người thân, bà cụ muốn sắp xếp chuyện hôn nhân cho anh, nhờ bà mối nói chuyện với khuê nữ mấy nhà xem nhà nào phù hợp, nhưng kết quả chưa coi trọng được người nào thì một trong số đó khi đi giặt quần áo thì bị rơi xuống sông, không cứu được.Cũng không biết ai bắt đầu tung tin đồn anh khắc vợ, mấy nhà còn lại cũng không dám nữa.
Dù tuổi trẻ có giỏi đến đâu cũng phải có gia đình. Cứ như vậy cho đến khi anh làm liên trưởng, mẹ Hoắc nghĩ con trai mình là người có địa vị, lấy vợ cũng sẽ dễ, kết quả còn chưa tìm bà mối đến cửa, có một khuê nữ đến tuổi lại bị một người đàn ông làm nhục.Chuyện này hoàn toàn không liên quan đến anh, nhưng một số người trong thôn không nhịn được lắm mồm nói linh tinh, một hai phải đổ tội cho anh, cố gắng đội cái mũ sắt khắc vợ lên đầu Hoắc Thanh Sơn.Đại đội trưởng thở dài nói: “Cũng không biết nên nói vận khí của cậu ấy kém cỏi hay như thế nào, dù chưa kết hôn nhưng đã mang trên lưng cái danh xấu - khắc vợ.
Thật ra điều kiện của cậu ấy tốt, tìm người ngoài thôn cũng được, người ngoài không biết chuyện xưa.
Nhưng cậu ấy không muốn nói dối người khác, nên cậu ấy từ bỏ ý định kết hôn và nói với bà cụ đừng bận tâm nữa, đừng lo lắng mà sầu chết."Lâm Doanh Doanh nheo lại đôi mắt to sáng ngời, khóe miệng giật giật, "Chắc hẳn là có người cố ý làm bôi nhọ anh ấy." Sau đó cô lại che miệng cười khúc khích, ngượng ngùng nói: “Nhưng nếu không có chuyện này, anh Thanh Sơn sẽ không thể chờ tôi được.
Không phải chú nói bác gái nhà họ Hoắc muốn có con dâu sao, chú nói một tiếng giúp cháu, chắc chắn bác gái sẽ rất vui."Nếu người khác nói lời này, đại đội trưởng sẽ ngay lập tức mắng người ta là không biết xấu hổ, nhưng khi Lâm Doanh Doanh nói ra, ông ta lại cảm thấy rất bình thường. Đứng gần Lâm Doanh Doanh như vậy, đội trưởng cảm thấy thanh niên tri thức Lâm đẹp đến nỗi người ta không dám nhìn thẳng vào cô, có thể dùng từ chấn động lòng người để miêu tả, có thể tưởng tượng được những người trẻ tuổi huyết khí phương cương(1) kia có cảm giác thế nào.(1) Huyết khí phương cương: Tuổi mà tinh lực (tinh thần + thể lực) tràn đầy, tính tình nhiệt huyết, dễ nóng nảy, dễ làm sai.“Thanh niên tri thức Lâm, cậu nhóc Thanh Sơn kia là người thật thà.
Mang trên lưng cái tiếng xấu như vậy cậu ấy cũng không dễ chịu gì, ngày càng trở nên nghiêm túc và ít nói hơn.
Cậu ấy không có ý thô lỗ với cô đâu, cô đừng giận cậu ấy nhé.
Chuyện kết hôn với cậu ấy coi như là đùa giỡn nhé."Ông ta cũng không tin rằng Lâm Doanh Doanh thực sự muốn kết hôn với Hoắc Thanh Sơn, cũng cảm thấy hai người không hợp nhau.
Mặc dù Hoắc Thanh Sơn đẹp trai giỏi giang, nhưng tính tình lạnh lùng cứng rắn, trầm lặng không thích nói chuyện, lại không biết nói lời đường mật, chắc chắn không thể hạ gục được một người vừa giống tiên nữ lại vừa giống yêu tinh như Lâm Thanh Tri.Ông ta cảm thấy Lâm Doanh Doanh có ý đùa giai nhiều hơn, dù sao thì cô dám nói trước mặt mọi người là muốn kết hôn với một người đàn ông xa lạ, không phải thói quen tùy hứng nói ra miệng của cô.Lâm Doanh Doanh trông như đã nắm chắc phần thắng, và tự hào nói: "Tôi thích anh ấy như vậy!"Đúng lúc này Diệp Mạn Mạn đi tới, rụt rè hỏi lại: "Chị Doanh Doanh, chị còn đau nữa không?"Cô ta biết cảm giác đau của Lâm Doanh Doanh rõ ràng hơn so với người bình thường, đây là lời bác sĩ nói, không phải Lâm Doanh Doanh kiểu cách.
Từ trước đến nay cô đều không chịu nổi được một chút đau đớn, thế mà hôm vừa vừa bị ngã vừa bị đập đầu, vậy mà cô không thèm đi bệnh viện?Lâm Doanh Doanh trợn mắt nhìn cô ta, "a" một tiếng sau đó nằm sấp lên đống rơm lúa mì bên cạnh giả bộ choáng váng, choáng váng đến mức không thể choáng váng quá được!Cuối cùng, Lâm Doanh Doanh không thèm ngồi lên xe đạp của Diệp Chi Đình, cô được đưa lên xe ngựa kéo về, vì không muốn cô sợ hãi, đại đội trưởng cố ý không để gia súc nhà mình kéo mà tự mình kéo.Quay trở lại điểm thanh niên tri thức, nữ bác sĩ chân đất đã đợi sẵn ở đó để kiểm tra cho Lâm Doanh Doanh. Bác sĩ không thích những thanh niên trí thức về nông thôn này, đặc biệt là không có thiện cảm với thanh niên tri thức Lâm - người có tính nũng nịu và gắt gỏng này, cô ta lớn tiếng thô lỗ nói thanh niên tri thức Lâm cởi đồ để kiểm tra.Lâm Doanh Doanh ấy vậy mà không từ chối, gặp bác sĩ thì có gì mà phải ngại ngùng, cô thoải mái tự nhiên cởi hết quần áo, trên người chỉ còn lại bộ đồ lót màu hồng nhỏ nhắn xinh xắn.Khuôn mặt của nữ bác sĩ ngay lập tức đỏ bừng như rỉ máu..
Danh Sách Chương: