• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 11: Ngươi là đến đập phá quán?

Đại điện Tinh Vẫn phái.

Hàn Bá Lâm cùng trưởng lão và các cao tầng đang nghị luận.

“Ngô trưởng lão cùng Kim trưởng lão dẫn theo đệ tử đi Thương sơn đỉnh điều tra, tại sao qua một ngày vẫn không có tin tức?” một trưởng lão lên tiếng.

“Chắc chắn ở Thương sơn có nội tình” Thanh trưởng lão phụ họa.

Hàn Bá Lâm lên tiếng, một mặt suy nghĩ

“Từ Tinh Vẫn phái đi đến Thương sơn không xa, hẳn là hai trưởng lão là gặp chuyện phiền phức”

Đúng lúc này, một tên đệ tử chạy vào báo

"Chưởng môn, trước cửa Chứng nhận quán phân đà Hàn Vân thành đề bảng thông báo vừa có môn phái đăng ký lập phái tên là Thương Sơn phái, tọa tại Thương sơn đỉnh”

“Thương Sơn phái? Thương sơn đỉnh? Đây chắc chắn không phải là trùng hợp.” Hàn chưởng môn nghiêm nghị.

“Ngô, Kim trưởng lão đi Thương sơn điều tra ắt là đã gặp chuyện”

“Kẻ đả thương Thanh trưởng lão với Thương Sơn phái chắc chắn có quan hệ”

“Không sai! Hắn nhất định là ở Thương sơn” Thanh trưởng lão quả quyết.

Hàn Bá Lâm ngưng trọng đứng dậy.

“Triệu tập tất cả đệ tử, tiến về Thương Sơn phái”

Một lúc sau, Hàn chưởng môn, các trưởng lão, cao tầng, cùng ngàn tên đệ tử xuất phát, hướng về Thương Sơn phái gây ra một tràng náo động.

Hàn Vân thành.

“Tinh Vẫn phái dẫn toàn bộ đệ tử xuất phái?”

“Nghe nói là đi Thương Sơn phái”

“Thương Sơn phái? Là môn phái nào?”

“Là môn phái vừa thành lập hôm trước, tại Thương sơn đỉnh”

“Mới thành lập lại kinh động tới Bát lưu môn phái?”

“Chắc là đắc tội với Tinh Vẫn phái. Kiểu này e là vừa lập phái lại phải tan rã sớm”

“Đi. Chúng ta cũng đi Thương Sơn phái xem xem”

Các Võ giả nhao nhao bàn luận, sau đó cũng hướng về Thương Sơn phái.

Phân đà Chứng nhận quán Hàn Vân thành.

“Y trưởng lão, Tinh Vẫn phái triệu tập toàn bộ đệ tử tiến về Thương Sơn phái, e là đến không phải thiện” một tên đệ tử báo cáo.

Y trưởng lão lắc đầu

“Tranh chấp giữa các môn phái không phải việc của Chứng nhận quán nên quản”

Sau đó nhấp một ngụm trà

“Thương Sơn phái đắc tội Tinh Vẫn phái, một Bát lưu môn phái, e là vừa thành lập đã phải diệt môn”.

Phân đà Ma Thần tông Hàn Vân thành.

“Đà chủ. Vừa nhận được tin tức. Tinh Vẫn phái dẫn đệ tử toàn bộ hướng về Thương Sơn phái”

“Thương Sơn phái...? Không phải là nơi Thánh Nữ dẫn các đệ tử đi hôm qua sao?” Tống đà chủ kinh hãi.

“Mau mau, triệu tập đệ tử, đi Thương Sơn phái” hắn gấp rút.

Đang thu mua nguyên liệu ở Hàn Vân thành, Mẫn Nhi cùng Thiên Tuyết nghe được tin tức, cũng vội vàng quay trở về.

Đứng bên ngoài Sơn môn Thương Sơn phái, Hàn chưởng môn cùng đệ tử sắc mặt âm trầm.

Rất nhiều Võ giả cũng kéo đến đây để xem náo nhiệt.

Tống đà chủ cũng dẫn đệ tử vừa đến.

“Thương Sơn phái vừa thành lập, Hàn mỗ đặc biệt  dẫn các đệ tử tới đây bái phỏng” Hàn Bá Lâm hô lớn. Âm thanh vang vọng khắp Sơn môn.

Két!

Thập phút sau cửa Sơn môn mở.

Tất cả mọi con mắt đều hướng về phía người thanh niên đang từ từ bước ra.

Hắn chỉ tầm hai mươi, y phục trắng viền xanh. Ung dung bước ra, đeo kính râm, hạ tay chắp phía sau.

Theo sau là một nữ nhân xinh đẹp cùng trăm tên đệ tử.

Ba!

Vương Nhất Tự phá tan bầu không khí bằng một tiếng vỗ tay

“Thương Sơn phái vừa mới thành lập, bản tọa còn chưa kịp phát thư mời, các vị đã liền đến chúc mừng, thật là làm cho bản tọa nhiều hân hoan”

Đám người khóe miệng hơi giật.

“Tự xưng bản tọa? Ngươi là Chưởng môn Thương Sơn phái?” Hàn chưởng môn hỏi.

“Bản tọa Vương Nhất Tự, chưởng môn Thương Sơn phái. Không biết Hàn chưởng môn đến, không kịp nghênh đón, thứ tội, thứ tội” Vương Nhất Tự nói.

“Chưởng môn. Chính là hắn” phía sau Thanh trưởng lão nói nhỏ.

Nhìn thấy Thiên Cầm theo sau Vương Nhất Tự, Tống đà chủ chợt giật mình, liền tiến lên trước, hai tay ôm quyền chen ngang cuộc nói chuyện

“Thánh...”

Chưa kịp mở miệng liền bị Thiên Cầm truyền âm ngắn lại

“Ngưng! Ta hiện tại thân phận là đệ tử Thương Sơn phái, không phải là Thánh nữ Ma Thần tông. Ngươi không được làm lộ thân phận.”

Tống đà chủ trán xuất mồ hôi.

Thánh nữ có thể truyền âm chi ngữ hẳn là đã bước vào cảnh giới Võ Vương.

Hắn liền nhanh nhảu “... Vương chưởng môn thành lập môn phái, Tống mỗ là đích thân đến chúc mừng, hẳn là không làm phiền đến quý phái”

“Hoan nghênh hoan nghênh!” Vương Nhất Tự cười nói.

Liền quay lại hỏi nhỏ Thiên Cầm “Tên họ Tống này là ai?”

“Hắn là Đà chủ phân đà Ma Thần tông”

“À. Thì ra là người nhà cả” hắn mỉm cười.

Đang lúc hai người to to nhỏ nhỏ với nhau. Hàn Bá Lâm gằn giọng.

“Vương chưởng môn. Thương Sơn phái và Tinh Vẫn phái không quen biết. Vương chưởng môn lại đả thương trưởng lão phái ta. Thân là chưởng môn, ta cũng cần một câu trả lời”

Với tính khí cao ngạo, Hàn Bá Lâm hẳn là khi nghe được Thanh trưởng lão chỉ đích danh người thanh niên kia chính là người đả thương các đệ tử trong phái, liền sẽ động đệ tử lập tức đánh tới.

Nhưng hiện tại xung quanh rất nhiều Võ giả đến xem, ra tay lúc này chỉ để thiên hạ bàn tán “Bát lưu phái ỷ người đông thế mạnh chèn ép một Thập lưu phái”.

Lại nói, Đà chủ của Ma Thần tông cũng ở đây, lại là đến chúc mừng, hắn là không thể cũng không dám đắt tội đến Ma Thần tông.

“Bản tọa với Thanh trưởng lão của quý phải là bàn luận một chút. Ai dè ra tay hơi nặng, lại là đả thương đến Thanh trưởng lão, thật áy náy áy náy” Vương Nhất Tự giễu.

Đám người khóe miệng hơi giật. Lời này là đang cố tình giễu cợt Hàn chưởng môn.

“Ngươi...ngươi...” Thanh trưởng lão cả giận.

“Nếu là luận bàn, không tránh khỏi thương tíchn chuyện này có thể bỏ qua. Bản tọa còn một việc muốn hỏi”

“Hàn chưởng môn tự nhiên”

“Một ngày trước, Ngô trưởng lão, Kim trưởng lão dẫn các đệ tử đi làm nhiệm vụ, đi ngang Thương Sơn phái, không biết Vương chưởng môn có từng thấy qua họ?” Hàn chương môn nắm chặt nấm đấm.

“À à. Hai vị trưởng lão của quý phái đến Thương Sơn phái, làm bẩn Sơn môn ta, làm bản tọa rất không vui, nên là đã mời họ ở lại nghỉ ngơi trong... ngục. Hàn chưởng môn hôm nay đến là để chuộc người?” Vương Nhất Tự khinh khỉnh.

Tống đà chủ cùng các Võ giả xung quanh gương mặt trở nên đặc sắc.

“Vương chưởng môn. Mau thả hai vị trưởng lão” Hàn chưởng môn giọng điệu trở nên âm trầm.

“Thả ra cũng đơn giản thôi. Mỗi người 100 vạn Linh thạch. Bản tọa sẽ lập tức thả người” Vương Nhất Tự cười nói.

Đám Võ giả kém chút ngã quỵ.

Gia gia của ta ơi, ngươi là bắt lấy trưởng lão của phái người ta, bây giờ còn đòi tiền chuộc, người là hận mình sống quá lâu?

Hàn chưởng môn cả giận “Vương chưởng môn đừng nên làm quá”.

Cảm thấy tình hình không ổn, Tống đà chủ liền lên tiếng

“Hàn chưởng môn, Vương chưởng môn xin nghe tại hạ nói một lời”

“Mời nói” Vương Nhất Tự ổn trọng.

“Nghe sơ qua, tại hạ cảm thấy hình như có hiểu lầm. Cũng không nên quá làm to chuyện. Võ giả cũng nên lấy Võ công phân cao thấp. Tổ chức một cái bàn luận giữa các đệ tử hai phái. Bên thua sẽ theo lời bên thắng. Hai vị thấy thế nào?”

“Ta tán thành” Vương Nhất Tự đồng ý.

“Được!” Hàn Bá Lâm gật đầu.

“Ting! Phát động nhiệm vụ Tinh Anh: đánh bại Tinh Vẫn phái.

Tiến trình nhiệm vụ:
- Đệ tử ngoại môn: 0/5.
- Đệ tử nội môn: 0/5.
- Trưởng lão Tinh Vẫn phái: 0/3.
- Chưởng môn Tinh Vẫn phái: 0/1.

Phần thưởng: ???.” hệ thống thông báo.

Lôi đài, Thương Sơn phái.

Vương Nhất Tự ngồi đối diện Hàn Bá Lâm, hai chân bắt chéo, lấy ra điếu thuốc, châm lửa, liền rít một hơi.

Phù...

“Hàn chưởng môn, chúng ta đánh thập trận, năm tên đệ tử ngoại môn, năm tên đệ tử nội môn, phân thắng bại. Một người có thể đánh nhiều trận. Hàn chưởng môn thấy sao?”

“Được! Nếu ngươi thua, lập tức thả hai vị trưởng lão, đồng thời, tất cả người Thương Sơn phái phải quỳ xuống dập đầu xin lỗi, sau đó giải tán, Thương Sơn phái cũng phải xóa tên. Nếu Tinh Vẫn phái thua đồng ý bỏ ra 200 vạn Linh thạch để chuộc hai vị trưởng lão” Hàn Bá Lâm gằn giọng.

Tống đà chủ quay về phía Vương Nhất Tự.

“Vương chưởng môn có đồng ý?”

“Không. Không đồng ý” Vương Nhất Tự nói.

“Đệ tử thập phái tu vi cũng chỉ Võ Đồ cao nhất, làm sao có thể đánh lại đệ tử của Bát môn phải?”

“Không đồng ý là đúng. Này khác nào tự lao vào chổ chết”

“Ta thấy Thương Sơn phái hôm nay phải xóa tên rồi”

“Một phái mới thành lập, đắc tội một cái Bát lưu môn phái, kiểu gì cũng bị ngược nam bắc nhìn không ra”

Các Võ tu xung quanh nhau nhau bàn luận.

Rít thêm một hơi thuốc.

Vương Nhất Tự chậm rãi nói.

"Lúc trước là 100 vạn. Bây giờ là 200 vạn một người”

“...” Thiên Cầm đứng phía sau im lặng.

“Ngươi!” Hàn Bá Lâm cả giận.

Đám Võ giả cũng kém chút ngã ngược.

Tên này là não có vấn đề hay gì?

Tống đà chủ khóe miệng hơi giật.

“Vương chưởng môn chắc chắn?”

“Chắc chắn”

“Hàn chưởng môn?”

“Được!” Hàn Bá Lâm nắm chặt nấm đấm nói.

Vương Nhất Tự truyền âm cho các đệ tử

“lên đài, che giấu tu vi, chỉ cần ngược bọn chúng nữa cái mạng là được”.

Đám đệ tử hai mắt lóe sáng.

Bọn hắn tất cả đều là Võ Sư, lúc nhập môn lại được phát cho bí tịch nhập môn, đang không biết xài chiêu mới vô đâu, nay liền có thể đánh nhau, vừa là đúng ý bọn hắn.

Dù chỉ mới tu luyện Tu La chưởng ấn một ngày, nhưng cảnh giới đã đạt Võ Sư, nên đã số đều đã lĩnh hội được một hai phần.

“Vương chưởng môn mời xuất đệ tử lên trước” Tống đà chủ nói.

Vương Nhất Tự hô “Trương Vô Kỵ! Lên!”

Đám đệ tử im lặng.

Một cơn gió thổi ngang.

Đám Võ giả cũng ngốc trệ.

Vương Nhất Tự liền quay lại chỉ tay vào một tên đệ tử quát.

“Ta nói ngươi đấy! Ngây ra đó làm gì?”

Tên đệ tử nghiêng đầu ngạc nhiên.

“Chẳng phải chưởng môn vừa gọi Trương Vô Kỵ? Ta không phải hắn. Ta là Trương Tấn”

“Lỗ tai ngươi để dưới mắt hay gì mà nghe thành Trương Vô Kỵ. Lên đài!” Vương Nhất Tự quát.

Đám người khóe miệng lại giật.

Rõ ràng hắn vừa nói Trương Vô Kỵ.

“Lỗ Mang! Lên tiếp hắn” Hàn Bá Lâm âm trầm.

“Đệ tử ngoại môn Tinh Vẫn phái, Lỗ Mang”

“Đệ tử ngoại môn Thương Sơn phái, Trương Tấn”

Trọng tài hô "Bắt đầu"

Lỗ Mang liền vận khí tức thi triển một quyền đánh tới.

“Long Phá quyền”

Các Võ giả trầm trồ.

“Là thất phẩm Võ Đồ.”

“Đúng là Bát lưu môn, một quyền này đánh ra cũng 7 8 vạn cân. Tên đệ tử Thương Sơn e là sẽ bị ngược”

Xoát!

Trương Tấn vận thân pháp xoay người né tránh.

Đồng thời vận chưởng lực hướng sau lưng Lỗ Mang đánh tới.

Một luồng khí tức u ám từ bàn tay lan tỏa ra.

“Tu La chưởng”

Bành!

Dính trọn một chưởng vào lưng, Lỗ Mang liền bị đánh ra khỏi Lôi đài, phun ra một ngụm máu, thân thể bất động, nằm sắp trên mặt đất.

Đám Võ tu nhìn thấy sắc mặt đều trở nên ngốc trệ.

Trương Tấn hai tay ôm quyền.

“Đã nhường”

“Thể loại gì đây?”

“Một chưởng đánh bay Thất phẩm Võ Đồ ra khỏi đài, bất tỉnh nhân sự?”

“Vừa bắt đầu liền kết thúc”

Đám Võ giả bàn tán.

Hàn Bá Lâm nhíu mày.

Vương Nhất Tự hài lòng nói “Hàn chưởng môn, đã nhường”

Trương Tấn “Chưởng môn, đệ tử có thể tiếp tục?” hắn quay về phía Vương Nhất Tự hỏi.

“Được”

Rắc rắc...

Hàn Bá Lâm siết chặt nấm đấm ra lệnh “Ngô Phúc, lên”

Trọng tài lại hô Bắt đầu.

Bành!

Vừa bắt đầu, Ngô Phúc chưa kịp làm gì liền bị ngay một chưởng vào mặt, văng ra khỏi đài, bất động.

“....” Đám Võ giả.

“Đã nhường”

Hàn Bá Lâm nghiến răng “Tiếp tục”

Lên đài lần lượt Bát phẩm, Cửu phẩm, Đỉnh tiêm Võ Đồ đều bị Trương Tấn một chưởng đánh bay xuống đài, nằm bất động.

CLGT?

Đám Võ tu khóe miệng giật giật.

Đây là thể loại gì?

Đệ tử ngoại môn Thập lưu phái đánh liên tiếp năm trận, đều là một chưởng đánh bay Đệ tử của Bát lưu phái.

Trương Tấn đã là Lục phẩm Võ Tông, đương nhiên đối với cái đám Võ Đồ chả để vào mắt.

“Chưởng môn, đệ tử hơi mệt, có thể thay

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK